古诗词

眼儿媚·醴泉和高斋过炀帝故宫

耶律铸

隔江谁唱后庭花。gé jiāng shuí chàng hòu tíng huā。
烟淡月笼纱。yān dàn yuè lóng shā。
水云凝恨,锦帆何事,也到天涯。shuǐ yún níng hèn,jǐn fān hé shì,yě dào tiān yá。
寄声衰柳将烟草,且莫怨年华。jì shēng shuāi liǔ jiāng yān cǎo,qiě mò yuàn nián huá。
东君也是,世闲行客,知过谁家。dōng jūn yě shì,shì xián xíng kè,zhī guò shuí jiā。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

题一花二名牡丹

耶律铸

政缘中业擅英声,是索宜专弟一名。zhèng yuán zhōng yè shàn yīng shēng,shì suǒ yí zhuān dì yī míng。
抱一足为天下式,尽消神笔与题评。bào yī zú wèi tiān xià shì,jǐn xiāo shén bǐ yǔ tí píng。

带将来

耶律铸

野花新傍玉栏开,长恨何人向此栽。yě huā xīn bàng yù lán kāi,zhǎng hèn hé rén xiàng cǐ zāi。
自是王孙不知道,牡丹根上带将来。zì shì wáng sūn bù zhī dào,mǔ dān gēn shàng dài jiāng lái。

戏题与牡丹同名芍药

耶律铸

生倚英姿胜玉英,一生香占牡丹名。shēng yǐ yīng zī shèng yù yīng,yī shēng xiāng zhàn mǔ dān míng。
县知也是陈惊座,谁许分庭拟抗衡。xiàn zhī yě shì chén jīng zuò,shuí xǔ fēn tíng nǐ kàng héng。

双头牡丹

耶律铸

并倚春风映画堂,相偎应说夜来长。bìng yǐ chūn fēng yìng huà táng,xiāng wēi yīng shuō yè lái zhǎng。
同枝同叶缘何事,脉脉芳心各自香。tóng zhī tóng yè yuán hé shì,mài mài fāng xīn gè zì xiāng。

双头牡丹

耶律铸

玉盘双捧九天香,竞负恩华示宠光。yù pán shuāng pěng jiǔ tiān xiāng,jìng fù ēn huá shì chǒng guāng。
忆得沉香亭北畔,太真临镜倚新妆。yì dé chén xiāng tíng běi pàn,tài zhēn lín jìng yǐ xīn zhuāng。

长春芍药同坐客赋

耶律铸

标举孤芳蕴异香,定知经历几炎凉。biāo jǔ gū fāng yùn yì xiāng,dìng zhī jīng lì jǐ yán liáng。
自来不受春拘束,显是司花少主张。zì lái bù shòu chūn jū shù,xiǎn shì sī huā shǎo zhǔ zhāng。

题与牡丹同名芍药

耶律铸

英名窃比儗花王,倾慕花王事业香。yīng míng qiè bǐ nǐ huā wáng,qīng mù huā wáng shì yè xiāng。
奴隶万花题品处,不应花相敢承当。nú lì wàn huā tí pǐn chù,bù yīng huā xiāng gǎn chéng dāng。

戏题所藏芍药花辞

耶律铸

雕章开发自生春,藻思敷花逐日新。diāo zhāng kāi fā zì shēng chūn,zǎo sī fū huā zhú rì xīn。
不独笔端元有舌,为花须可与传神。bù dú bǐ duān yuán yǒu shé,wèi huā xū kě yǔ chuán shén。

取维扬红玉楼子于层阁芍药种迟而未至

耶律铸

红玉楼当在玉京,千层阁合在层城。hóng yù lóu dāng zài yù jīng,qiān céng gé hé zài céng chéng。
延留应欲腾光价,待合琼花作伴行。yán liú yīng yù téng guāng jià,dài hé qióng huā zuò bàn xíng。

芍药

耶律铸

杨家一捻红娇润,与醉西施较等差。yáng jiā yī niǎn hóng jiāo rùn,yǔ zuì xī shī jiào děng chà。
倘使红妆无籍在,宝冠须也是闲花。tǎng shǐ hóng zhuāng wú jí zài,bǎo guān xū yě shì xián huā。

墙北桃树

耶律铸

一树缃桃几万枝,馀花落尽未开时。yī shù xiāng táo jǐ wàn zhī,yú huā luò jǐn wèi kāi shí。
从今甘比墙南树,长得春风半日迟。cóng jīn gān bǐ qiáng nán shù,zhǎng dé chūn fēng bàn rì chí。

烧桃树根

耶律铸

碧桃林尽了无痕,溪色无光山色昏。bì táo lín jǐn le wú hén,xī sè wú guāng shān sè hūn。
依旧负薪人不断,采残枝叶更刨根。yī jiù fù xīn rén bù duàn,cǎi cán zhī yè gèng páo gēn。

路边桃花

耶律铸

不似刘郎初见时,尘埃憔悴损胭脂。bù shì liú láng chū jiàn shí,chén āi qiáo cuì sǔn yān zhī。
多情阅尽行人面,醉倚春风果笑谁。duō qíng yuè jǐn xíng rén miàn,zuì yǐ chūn fēng guǒ xiào shuí。

三月桃花词

耶律铸

春尽山桃花满枝,怨春休道北来迟。chūn jǐn shān táo huā mǎn zhī,yuàn chūn xiū dào běi lái chí。
人人正醉春时节,政是江南肠断时。rén rén zhèng zuì chūn shí jié,zhèng shì jiāng nán cháng duàn shí。

日日亭午大风树杪忽见桃花一枝

耶律铸

赢得夭桃炫丽姿,渐教开上最高枝。yíng dé yāo táo xuàn lì zī,jiàn jiào kāi shàng zuì gāo zhī。
司花未必能为地,便是颓风欲起时。sī huā wèi bì néng wèi dì,biàn shì tuí fēng yù qǐ shí。