古诗词

闻前王使君在泽潞居

五代十国 贯休

为善无近名,窃名者得声不如心,诚哉是言也。wèi shàn wú jìn míng,qiè míng zhě dé shēng bù rú xīn,chéng zāi shì yán yě。
使君圣朝瑞,乾符初刺婺。shǐ jūn shèng cháo ruì,qián fú chū cì wù。
德变人性灵,笔变人风土。dé biàn rén xìng líng,bǐ biàn rén fēng tǔ。
烟霞与虫鸟,和气将美雨。yān xiá yǔ chóng niǎo,hé qì jiāng měi yǔ。
千里与万里,各各来相附。qiān lǐ yǔ wàn lǐ,gè gè lái xiāng fù。
信哉有良吏,玄谶应百数。xìn zāi yǒu liáng lì,xuán chèn yīng bǎi shù。
古人古人自古人,今日又见民歌六七裤。gǔ rén gǔ rén zì gǔ rén,jīn rì yòu jiàn mín gē liù qī kù。
不幸大寇崩腾来,孤城势孤固难锢。bù xìng dà kòu bēng téng lái,gū chéng shì gū gù nán gù。
攀辕既不及,旌旆冲风露。pān yuán jì bù jí,jīng pèi chōng fēng lù。
大驾已西幸,飘零何处去?dà jià yǐ xī xìng,piāo líng hé chù qù?
婺人空悲哀,对生祠泣沾莓苔。wù rén kōng bēi āi,duì shēng cí qì zhān méi tái。
忽闻暂寄河之北,兵强四面无尘埃。hū wén zàn jì hé zhī běi,bīng qiáng sì miàn wú chén āi。
唯祝銮舆早归来,用此咎繇仲虺才。wéi zhù luán yú zǎo guī lái,yòng cǐ jiù yáo zhòng huī cái。
使四野雾廓,八纮镜开。shǐ sì yě wù kuò,bā hóng jìng kāi。
皇天无亲,长与善邻,宜哉宜哉。huáng tiān wú qīn,zhǎng yǔ shàn lín,yí zāi yí zāi。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

马上作

五代十国 贯休

柳岸花堤夕照红,风清襟袖辔璁珑。liǔ àn huā dī xī zhào hóng,fēng qīng jīn xiù pèi cōng lóng。
行人莫讶频回首,家在凝岚一点中。xíng rén mò yà pín huí shǒu,jiā zài níng lán yī diǎn zhōng。

秋末寄武昌一公

五代十国 贯休

见说武昌江上住,柏枯槐朽战时风。jiàn shuō wǔ chāng jiāng shàng zhù,bǎi kū huái xiǔ zhàn shí fēng。
知师诗癖难医也,霜洒芦花明月中。zhī shī shī pǐ nán yī yě,shuāng sǎ lú huā míng yuè zhōng。

陋巷

五代十国 贯休

坠叶如花欲满沟,破篱荒井一蝉幽。zhuì yè rú huā yù mǎn gōu,pò lí huāng jǐng yī chán yōu。
亦知希骥无希者,作么令人强转头。yì zhī xī jì wú xī zhě,zuò me lìng rén qiáng zhuǎn tóu。

终南僧

五代十国 贯休

声利掀天竟不闻,草衣木食度朝昏。shēng lì xiān tiān jìng bù wén,cǎo yī mù shí dù cháo hūn。
遥思山雪深一丈,时有仙人来打门。yáo sī shān xuě shēn yī zhàng,shí yǒu xiān rén lái dǎ mén。

听僧弹琴

五代十国 贯休

家近吴王古战城,海风终日打墙声。jiā jìn wú wáng gǔ zhàn chéng,hǎi fēng zhōng rì dǎ qiáng shēng。
今朝乡思浑堆积,琴上闻师大蟹行。jīn cháo xiāng sī hún duī jī,qín shàng wén shī dà xiè xíng。

渔者

五代十国 贯休

风恶波狂身似闲,满头霜雪背青山。fēng è bō kuáng shēn shì xián,mǎn tóu shuāng xuě bèi qīng shān。
相逢略问家何在,回指芦花满舍间。xiāng féng lüè wèn jiā hé zài,huí zhǐ lú huā mǎn shě jiān。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

小谢清高大谢才,圣君令泰此方来。xiǎo xiè qīng gāo dà xiè cái,shèng jūn lìng tài cǐ fāng lái。
一从到后常无事,铃阁公庭满绿苔。yī cóng dào hòu cháng wú shì,líng gé gōng tíng mǎn lǜ tái。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

红锦帐中歌白雪,乌皮几畔抚青英。hóng jǐn zhàng zhōng gē bái xuě,wū pí jǐ pàn fǔ qīng yīng。
不知何物为心地,赛却澄江彻底清。bù zhī hé wù wèi xīn dì,sài què chéng jiāng chè dǐ qīng。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

谁报田中有黑虫,一家斋戒减仙容。shuí bào tián zhōng yǒu hēi chóng,yī jiā zhāi jiè jiǎn xiān róng。
分忧若也皆如此,天下家家有剩舂。fēn yōu ruò yě jiē rú cǐ,tiān xià jiā jiā yǒu shèng chōng。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

忧民心切出冲炎,禾稼如云喜气兼。yōu mín xīn qiè chū chōng yán,hé jià rú yún xǐ qì jiān。
林下闲人亦何幸,也随旌旆到银尖。lín xià xián rén yì hé xìng,yě suí jīng pèi dào yín jiān。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

方恐狱中桃树出,忽闻枯木却生烟。fāng kǒng yù zhōng táo shù chū,hū wén kū mù què shēng yān。
褚祥为郡曾如此,却恐当时是偶然。chǔ xiáng wèi jùn céng rú cǐ,què kǒng dāng shí shì ǒu rán。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

枯骨纵横遍水湄,尽收为冢碧参差。kū gǔ zòng héng biàn shuǐ méi,jǐn shōu wèi zhǒng bì cān chà。
分明为报精灵辈,好送旌旗到凤池。fēn míng wèi bào jīng líng bèi,hǎo sòng jīng qí dào fèng chí。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

舍鲁依刘一片云,好风吹去远纤尘。shě lǔ yī liú yī piàn yún,hǎo fēng chuī qù yuǎn xiān chén。
犹期明月清风夜,来作西园第八人。yóu qī míng yuè qīng fēng yè,lái zuò xī yuán dì bā rén。

题兰江言上人院二首

五代十国 贯休

一生只著一麻衣,道业还欺习彦威。yī shēng zhǐ zhù yī má yī,dào yè hái qī xí yàn wēi。
手把新诗说山梦,石桥天柱雪霏霏。shǒu bǎ xīn shī shuō shān mèng,shí qiáo tiān zhù xuě fēi fēi。

题兰江言上人院二首

五代十国 贯休

只是危吟坐翠层,门前岐路自崩腾。zhǐ shì wēi yín zuò cuì céng,mén qián qí lù zì bēng téng。
青云名士时相访,茶煮西峰瀑布冰。qīng yún míng shì shí xiāng fǎng,chá zhǔ xī fēng pù bù bīng。