古诗词

观怀素

五代十国 贯休

张颠颠后颠非颠,直至怀素之颠始是颠。zhāng diān diān hòu diān fēi diān,zhí zhì huái sù zhī diān shǐ shì diān。
师不谭经不说禅,筋力唯于草书朽。shī bù tán jīng bù shuō chán,jīn lì wéi yú cǎo shū xiǔ。
颠狂却恐是神仙,有神助兮人莫及。diān kuáng què kǒng shì shén xiān,yǒu shén zhù xī rén mò jí。
铁石画兮墨须入,金尊竹叶数斗馀。tiě shí huà xī mò xū rù,jīn zūn zhú yè shù dòu yú。
半斜半倾山衲湿,醉来把笔狞如虎。bàn xié bàn qīng shān nà shī,zuì lái bǎ bǐ níng rú hǔ。
粉壁素屏不问主,乱拿乱抹无规矩。fěn bì sù píng bù wèn zhǔ,luàn ná luàn mǒ wú guī jǔ。
罗刹石上坐伍子胥,蒯通八字立对汉高祖。luó shā shí shàng zuò wǔ zi xū,kuǎi tōng bā zì lì duì hàn gāo zǔ。
势崩腾兮不可止,天机暗转锋铓里。shì bēng téng xī bù kě zhǐ,tiān jī àn zhuǎn fēng máng lǐ。
闪电光边霹雳飞,古柏身中?龙死。shǎn diàn guāng biān pī lì fēi,gǔ bǎi shēn zhōng lóng sǐ。
骇人心兮目眓{目臭},顿人足兮神辟易。hài rén xīn xī mù huò mù chòu,dùn rén zú xī shén pì yì。
乍如沙场大战后,断枪橛箭皆狼籍。zhà rú shā chǎng dà zhàn hòu,duàn qiāng jué jiàn jiē láng jí。
又似深山朽石上,古病松枝挂铁锡。yòu shì shēn shān xiǔ shí shàng,gǔ bìng sōng zhī guà tiě xī。
月兔笔,天灶墨,斜凿黄金侧剉玉。yuè tù bǐ,tiān zào mò,xié záo huáng jīn cè cuò yù。
珊瑚枝长大束束,天马骄狞不可勒。shān hú zhī zhǎng dà shù shù,tiān mǎ jiāo níng bù kě lēi。
东却西,南又北,倒又起,断复续。dōng què xī,nán yòu běi,dào yòu qǐ,duàn fù xù。
忽如鄂公喝住单雄信,秦王肩上?著枣木槊。hū rú è gōng hē zhù dān xióng xìn,qín wáng jiān shàng dā zhù zǎo mù shuò。
怀素师,怀素师,若不是星辰降瑞,即必是河岳孕灵。huái sù shī,huái sù shī,ruò bù shì xīng chén jiàng ruì,jí bì shì hé yuè yùn líng。
固宜须冷笑逸少,争得不心醉伯英。gù yí xū lěng xiào yì shǎo,zhēng dé bù xīn zuì bó yīng。
天台古杉一千尺,崖崩劁折何峥嵘。tiān tái gǔ shān yī qiān chǐ,yá bēng qiāo zhé hé zhēng róng。
或细微,仙衣半拆金线垂。huò xì wēi,xiān yī bàn chāi jīn xiàn chuí。
或妍媚,桃花半红公子醉。huò yán mèi,táo huā bàn hóng gōng zi zuì。
我恐山为墨兮磨海水,天与笔兮书大地。wǒ kǒng shān wèi mò xī mó hǎi shuǐ,tiān yǔ bǐ xī shū dà dì。
乃能略展狂僧意,常恨与师不相识。nǎi néng lüè zhǎn kuáng sēng yì,cháng hèn yǔ shī bù xiāng shí。
一见此书空叹息,伊昔张渭任华叶季良。yī jiàn cǐ shū kōng tàn xī,yī xī zhāng wèi rèn huá yè jì liáng。
数子赠歌岂虚饰,所不足者浑未曾道著其神力。shù zi zèng gē qǐ xū shì,suǒ bù zú zhě hún wèi céng dào zhù qí shén lì。
石桥被烧烧,良玉土不蚀。shí qiáo bèi shāo shāo,liáng yù tǔ bù shí。
锥画沙兮印印泥,世人世人争得测。zhuī huà shā xī yìn yìn ní,shì rén shì rén zhēng dé cè。
知师雄名在世间,明月清风有何极。zhī shī xióng míng zài shì jiān,míng yuè qīng fēng yǒu hé jí。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

送陈秀才赴举兼寄韩舍人

五代十国 贯休

主圣臣贤日,求名莫等闲。zhǔ shèng chén xián rì,qiú míng mò děng xián。
直须诗似玉,不用力如山。zhí xū shī shì yù,bù yòng lì rú shān。
草白兵初息,年丰驾已还。cǎo bái bīng chū xī,nián fēng jià yǐ hái。
凭将安养意,一说向曾颜。píng jiāng ān yǎng yì,yī shuō xiàng céng yán。

送友人及第后归台州

五代十国 贯休

得桂为边辟,翩翩颇合宜。dé guì wèi biān pì,piān piān pǒ hé yí。
嫖姚留不住,昼锦已归迟。piáo yáo liú bù zhù,zhòu jǐn yǐ guī chí。
岛侧花藏虎,湖心浪撼棋。dǎo cè huā cáng hǔ,hú xīn làng hàn qí。
终期华顶下,共礼渌身师。zhōng qī huá dǐng xià,gòng lǐ lù shēn shī。

晚春寄张侍郎

五代十国 贯休

遐想涪陵岸,山花半已残。xiá xiǎng fú líng àn,shān huā bàn yǐ cán。
人心何以遣,天步正艰难。rén xīn hé yǐ qiǎn,tiān bù zhèng jiān nán。
鸟听黄袍小,城临白帝寒。niǎo tīng huáng páo xiǎo,chéng lín bái dì hán。
应知窗下梦,日日到江干。yīng zhī chuāng xià mèng,rì rì dào jiāng gàn。

寄景判官兼思州叶使君

五代十国 贯休

独住西峰半,寻常欲下难。dú zhù xī fēng bàn,xún cháng yù xià nán。
石多桐屐齾,香甚药花乾。shí duō tóng jī yà,xiāng shén yào huā qián。
荏苒新莺老,穷通亦自宽。rěn rǎn xīn yīng lǎo,qióng tōng yì zì kuān。
髯参与短簿,始为一吟看。rán cān yǔ duǎn bù,shǐ wèi yī yín kàn。

送卢秀才应举

五代十国 贯休

几载阻兵荒,一名终不忘。jǐ zài zǔ bīng huāng,yī míng zhōng bù wàng。
还冲猛风雪,如画冷朝阳。hái chōng měng fēng xuě,rú huà lěng cháo yáng。
句好慵将出,囊空却不忙。jù hǎo yōng jiāng chū,náng kōng què bù máng。
明年公道日,去去必穿杨。míng nián gōng dào rì,qù qù bì chuān yáng。

闻新蝉寄桂雍

五代十国 贯休

新蝉终夜叫,嘒嘒隔溪濆。xīn chán zhōng yè jiào,huì huì gé xī fén。
杜宇仍相杂,故人闻不闻。dù yǔ réng xiāng zá,gù rén wén bù wén。
卷帘花动月,冥目砌生云。juǎn lián huā dòng yuè,míng mù qì shēng yún。
终共谢时去,西山鸾鹤群。zhōng gòng xiè shí qù,xī shān luán hè qún。

寄怀楚和尚二首

五代十国 贯休

吾师师子儿,而复貌瑰奇。wú shī shī zi ér,ér fù mào guī qí。
何得文明代,不为王者师。hé dé wén míng dài,bù wèi wáng zhě shī。
铁盂汤雪早,石炭煮茶迟。tiě yú tāng xuě zǎo,shí tàn zhǔ chá chí。
谩有参寻意,因循到乱时。mán yǒu cān xún yì,yīn xún dào luàn shí。

寄怀楚和尚二首

五代十国 贯休

跳踯诸峰险,回翔万里空。tiào zhí zhū fēng xiǎn,huí xiáng wàn lǐ kōng。
争将金锁锁,那把玉笼笼。zhēng jiāng jīn suǒ suǒ,nà bǎ yù lóng lóng。
印缺香崩火,窗疏蝎吃风。yìn quē xiāng bēng huǒ,chuāng shū xiē chī fēng。
永怀今已矣,吟坐雪蒙蒙。yǒng huái jīn yǐ yǐ,yín zuò xuě méng méng。

和韦相公话婺州陈事

五代十国 贯休

昔事堪惆怅,谈玄爱白牛。xī shì kān chóu chàng,tán xuán ài bái niú。
千场花下醉,一片梦中游。qiān chǎng huā xià zuì,yī piàn mèng zhōng yóu。
耕避初平石,烧残沈约楼。gēng bì chū píng shí,shāo cán shěn yuē lóu。
无因更重到,且副济川舟。wú yīn gèng zhòng dào,qiě fù jì chuān zhōu。

遇五天僧入五台五首

五代十国 贯休

十万里到此,辛勤讵可论。shí wàn lǐ dào cǐ,xīn qín jù kě lùn。
唯云吾上祖,见买给孤园。wéi yún wú shàng zǔ,jiàn mǎi gěi gū yuán。
一月行沙碛,三更到铁门。yī yuè xíng shā qì,sān gèng dào tiě mén。
白头乡思在,回首一销魂。bái tóu xiāng sī zài,huí shǒu yī xiāo hún。

遇五天僧入五台五首

五代十国 贯休

雪岭顶危坐,乾坤四顾低。xuě lǐng dǐng wēi zuò,qián kūn sì gù dī。
河横于阗北,日落月支西。hé héng yú tián běi,rì luò yuè zhī xī。
水石香多白,猿猱老不啼。shuǐ shí xiāng duō bái,yuán náo lǎo bù tí。
空馀忍辱草,相对色萋萋。kōng yú rěn rǔ cǎo,xiāng duì sè qī qī。

遇五天僧入五台五首

五代十国 贯休

远礼清凉寺,寻真似善才。yuǎn lǐ qīng liáng sì,xún zhēn shì shàn cái。
身心无所得,日月不将来。shēn xīn wú suǒ dé,rì yuè bù jiāng lái。
白叠还图象,沧溟亦泛杯。bái dié hái tú xiàng,cāng míng yì fàn bēi。
唐人亦何幸,处处觉花开。táng rén yì hé xìng,chù chù jué huā kāi。

遇五天僧入五台五首

五代十国 贯休

涂足油应尽,乾陀帔半隳。tú zú yóu yīng jǐn,qián tuó pèi bàn huī。
辟支迦状貌,刹利帝家儿。pì zhī jiā zhuàng mào,shā lì dì jiā ér。
结印魔应哭,游心圣不知。jié yìn mó yīng kū,yóu xīn shèng bù zhī。
深嗟头已白,不得远相随。shēn jiē tóu yǐ bái,bù dé yuǎn xiāng suí。

遇五天僧入五台五首

五代十国 贯休

送迎经几国,多化帝王心。sòng yíng jīng jǐ guó,duō huà dì wáng xīn。
电激青莲目,环垂紫磨金。diàn jī qīng lián mù,huán chuí zǐ mó jīn。
眉根霜入细,梵夹蠹难侵。méi gēn shuāng rù xì,fàn jiā dù nán qīn。
必似陀波利,他年不可寻。bì shì tuó bō lì,tā nián bù kě xún。

经普化禅师影院

五代十国 贯休

大一今何处,登堂似昔时。dà yī jīn hé chù,dēng táng shì xī shí。
曾蒙金印印,得异野干儿。céng méng jīn yìn yìn,dé yì yě gàn ér。
影束龙神在,门荒桐竹衰。yǐng shù lóng shén zài,mén huāng tóng zhú shuāi。
谁云续僧史,别位著吾师。shuí yún xù sēng shǐ,bié wèi zhù wú shī。