古诗词

浣溪沙·初夏

善住

草满天涯春已归。cǎo mǎn tiān yá chūn yǐ guī。
绿槐阴里燕交飞。lǜ huái yīn lǐ yàn jiāo fēi。
一池寒水照蔷薇。yī chí hán shuǐ zhào qiáng wēi。
枕上北风吹夜雨,灯前西院打窗扉。zhěn shàng běi fēng chuī yè yǔ,dēng qián xī yuàn dǎ chuāng fēi。
晓来人尽说添衣。xiǎo lái rén jǐn shuō tiān yī。

善住

元僧。字无住,号云屋。尝居吴郡报恩寺。往来吴淞江上,与仇远、白挺、虞集、宋无诸人相倡和。工诗。为元代诗僧之冠。有《谷响集》。 善住的作品>>

猜您喜欢

秋夜独坐

善住

解带坐盘石,翛然四体轻。jiě dài zuò pán shí,xiāo rán sì tǐ qīng。
夜凉蛩语细,天净月华清。yè liáng qióng yǔ xì,tiān jìng yuè huá qīng。
孤烛明深殿,哀笳起废城。gū zhú míng shēn diàn,āi jiā qǐ fèi chéng。
寥寥尘境外,谁识此时情。liáo liáo chén jìng wài,shuí shí cǐ shí qíng。

次韵登石城

善住

振策登危堞,东风雁北归。zhèn cè dēng wēi dié,dōng fēng yàn běi guī。
清江愁外阔,远树望中微。qīng jiāng chóu wài kuò,yuǎn shù wàng zhōng wēi。
草色和烟重,莺声带雨稀。cǎo sè hé yān zhòng,yīng shēng dài yǔ xī。
缅怀千古事,客泪堕麻衣。miǎn huái qiān gǔ shì,kè lèi duò má yī。

寄宋子虚

善住

儒释门虽异,诗书味颇同。rú shì mén suī yì,shī shū wèi pǒ tóng。
有心依涧壑,无意谒王公。yǒu xīn yī jiàn hè,wú yì yè wáng gōng。
午鼎篆烟碧,夜灯花穗红。wǔ dǐng zhuàn yān bì,yè dēng huā suì hóng。
曾闻少年日,几度过辽东。céng wén shǎo nián rì,jǐ dù guò liáo dōng。

春日至钱塘阻雨首寄山村先生

善住

客窗灯暗曙钟残,泥潦从衡路未干。kè chuāng dēng àn shǔ zhōng cán,ní lǎo cóng héng lù wèi gàn。
满目云山留我好,一楼风雨见君难。mǎn mù yún shān liú wǒ hǎo,yī lóu fēng yǔ jiàn jūn nán。
湖边雪尽梅应早,吴下春迟麦尚寒。hú biān xuě jǐn méi yīng zǎo,wú xià chūn chí mài shàng hán。
南渡耆英久寥落,岂知犹有故衣冠。nán dù qí yīng jiǔ liáo luò,qǐ zhī yóu yǒu gù yī guān。

月夜四首

善住

明河如练月如弓,凉叶萧萧下远空。míng hé rú liàn yuè rú gōng,liáng yè xiāo xiāo xià yuǎn kōng。
水国正秋无过雁,苔阶终夕有鸣虫。shuǐ guó zhèng qiū wú guò yàn,tái jiē zhōng xī yǒu míng chóng。
故人自隔关河外,往信犹存箧笥中。gù rén zì gé guān hé wài,wǎng xìn yóu cún qiè sì zhōng。
一盏青灯伴孤寂,梦回吹杀破窗风。yī zhǎn qīng dēng bàn gū jì,mèng huí chuī shā pò chuāng fēng。

月夜四首

善住

渐老襟怀岂易宽,强将诗句散愁端。jiàn lǎo jīn huái qǐ yì kuān,qiáng jiāng shī jù sàn chóu duān。
黄花开后重阳近,白发生来万事难。huáng huā kāi hòu zhòng yáng jìn,bái fā shēng lái wàn shì nán。
月老独眠松馆静,晚天清坐竹窗寒。yuè lǎo dú mián sōng guǎn jìng,wǎn tiān qīng zuò zhú chuāng hán。
暗尘锁断青琴索,指甲虽存莫可弹。àn chén suǒ duàn qīng qín suǒ,zhǐ jiǎ suī cún mò kě dàn。

月夜四首

善住

雁声吹落五云间,带月柴扉夜未关。yàn shēng chuī luò wǔ yún jiān,dài yuè chái fēi yè wèi guān。
寒气仅伤凡草木,秋风难老旧河山。hán qì jǐn shāng fán cǎo mù,qiū fēng nán lǎo jiù hé shān。
孔宾好学非求隐,元亮休官为爱闲。kǒng bīn hǎo xué fēi qiú yǐn,yuán liàng xiū guān wèi ài xián。
今古一株天上桂,近来闻说有人攀。jīn gǔ yī zhū tiān shàng guì,jìn lái wén shuō yǒu rén pān。

月夜四首

善住

阴虫切切啼秋露,凉月娟娟照夕风。yīn chóng qiè qiè tí qiū lù,liáng yuè juān juān zhào xī fēng。
鸾凤几曾栖枳棘,鸱鸮多是占梧桐。luán fèng jǐ céng qī zhǐ jí,chī xiāo duō shì zhàn wú tóng。
人皆酤酒追陶令,我独栽莲学远公。rén jiē gū jiǔ zhuī táo lìng,wǒ dú zāi lián xué yuǎn gōng。
堪笑当年槐国梦,黄粱未熟已成空。kān xiào dāng nián huái guó mèng,huáng liáng wèi shú yǐ chéng kōng。

如镜师剪竹四竿植为莆桃架其一适活要予赋诗遂作此以塞请云

善住

苍筤剪得出遥林,架就危棚近壁阴。cāng láng jiǎn dé chū yáo lín,jià jiù wēi péng jìn bì yīn。
柔蔓未垂珠落落,短梢先挺碧沈沈。róu màn wèi chuí zhū luò luò,duǎn shāo xiān tǐng bì shěn shěn。
月明乱影翻秋几,露冷清声入夜琴。yuè míng luàn yǐng fān qiū jǐ,lù lěng qīng shēng rù yè qín。
养取间门表孤直,莫教容易俗尘侵。yǎng qǔ jiān mén biǎo gū zhí,mò jiào róng yì sú chén qīn。

次韵山村先生二首

善住

严陵台下水潺湲,漠漠高风去不还。yán líng tái xià shuǐ chán yuán,mò mò gāo fēng qù bù hái。
处士隐庐遗路侧,永公书瓮出松间。chù shì yǐn lú yí lù cè,yǒng gōng shū wèng chū sōng jiān。
山田硗瘠民生俭,郡邑萧条吏事闲。shān tián qiāo jí mín shēng jiǎn,jùn yì xiāo tiáo lì shì xián。
几欲清游身未遂,烟霞盘礴鬓毛斑。jǐ yù qīng yóu shēn wèi suì,yān xiá pán bó bìn máo bān。

次韵山村先生二首

善住

定起空山尚有星,悲笳杳杳上青冥。dìng qǐ kōng shān shàng yǒu xīng,bēi jiā yǎo yǎo shàng qīng míng。
壁间灯暗鸦啼树,池上月凉鱼闯萍。bì jiān dēng àn yā tí shù,chí shàng yuè liáng yú chuǎng píng。
文锦荐盘风字研,彩绳穿夹梵书经。wén jǐn jiàn pán fēng zì yán,cǎi shéng chuān jiā fàn shū jīng。
舌端解使天华坠,争似无言对翠屏。shé duān jiě shǐ tiān huá zhuì,zhēng shì wú yán duì cuì píng。

子虚以湘竹杖惠予兼贶以诗遂依韵答之

善住

颁得山人古竹筇,节间销尽泪痕红。bān dé shān rén gǔ zhú qióng,jié jiān xiāo jǐn lèi hén hóng。
化龙定跃苍波里,伴鹤还腾碧汉中。huà lóng dìng yuè cāng bō lǐ,bàn hè hái téng bì hàn zhōng。
跬步安危存用舍,百年前却付穷通。kuǐ bù ān wēi cún yòng shě,bǎi nián qián què fù qióng tōng。
相应海国归来日,系乡船头取便风。xiāng yīng hǎi guó guī lái rì,xì xiāng chuán tóu qǔ biàn fēng。

渔父

善住

夕阳波上钓丝轻,风入蒹葭窸窣鸣。xī yáng bō shàng diào sī qīng,fēng rù jiān jiā xī sū míng。
辞剑为怜逋客难,鼓桡曾笑逐臣清。cí jiàn wèi lián bū kè nán,gǔ ráo céng xiào zhú chén qīng。
数声竹笛湘江阔,一帽山花白发明。shù shēng zhú dí xiāng jiāng kuò,yī mào shān huā bái fā míng。
南北去来人自老,几多空抱羡鱼情。nán běi qù lái rén zì lǎo,jǐ duō kōng bào xiàn yú qíng。

经故人所居

善住

桃花灼灼柳依依,院落荒凉昼掩扉。táo huā zhuó zhuó liǔ yī yī,yuàn luò huāng liáng zhòu yǎn fēi。
石沼水乾鱼逝久,杏梁巢覆燕来稀。shí zhǎo shuǐ qián yú shì jiǔ,xìng liáng cháo fù yàn lái xī。
陇头未说人浇酒,世上先传客卖衣。lǒng tóu wèi shuō rén jiāo jiǔ,shì shàng xiān chuán kè mài yī。
欲对东风写离恨,郡谯吹角暮云飞。yù duì dōng fēng xiě lí hèn,jùn qiáo chuī jiǎo mù yún fēi。

落梅

善住

晴雪霏霏洒砌苔,浪蜂欲去更徘徊。qíng xuě fēi fēi sǎ qì tái,làng fēng yù qù gèng pái huái。
空传淡影浮歌扇,不送寒香入酒杯。kōng chuán dàn yǐng fú gē shàn,bù sòng hán xiāng rù jiǔ bēi。
陇首故人千里隔,江南驿使几时回。lǒng shǒu gù rén qiān lǐ gé,jiāng nán yì shǐ jǐ shí huí。
翠禽莫怨高楼笛,一度春风一度开。cuì qín mò yuàn gāo lóu dí,yī dù chūn fēng yī dù kāi。
80123456