古诗词

南浦

陶宗仪

如此好溪山,羡云屏,九叠波影涵素。rú cǐ hǎo xī shān,xiàn yún píng,jiǔ dié bō yǐng hán sù。
暖翠隔红尘,空明里、著我扁舟容与。nuǎn cuì gé hóng chén,kōng míng lǐ zhù wǒ biǎn zhōu róng yǔ。
高歌鼓枻,鸥边长是寻盟去。gāo gē gǔ yì,ōu biān zhǎng shì xún méng qù。
头白江南,看不了何况,几番风雨。tóu bái jiāng nán,kàn bù le hé kuàng,jǐ fān fēng yǔ。
画图依约天开,荡清晖、别有越中真趣。huà tú yī yuē tiān kāi,dàng qīng huī bié yǒu yuè zhōng zhēn qù。
孤啸柘篷窗,幽情远、都在酒瓢茶具。gū xiào zhè péng chuāng,yōu qíng yuǎn dōu zài jiǔ piáo chá jù。
水荭摇晚,月明一笛潮生浦。shuǐ hóng yáo wǎn,yuè míng yī dí cháo shēng pǔ。
欲问渔郎无恙否,回首武陵何许。yù wèn yú láng wú yàng fǒu,huí shǒu wǔ líng hé xǔ。

陶宗仪

元末明初浙江黄岩人,字九成,号南村。元末应试不中。于学问无所不窥。元末避兵,侨寓松江之南村,因以自号。累辞辟举,入明,有司聘为教官。永乐初卒,年八十余。辑有《说郛》、《书史会要》,著《南村诗集》、《辍耕录》。 陶宗仪的作品>>

猜您喜欢

次万山韵

陶宗仪

风雨江湖雪满头,斗南名士总交游。fēng yǔ jiāng hú xuě mǎn tóu,dòu nán míng shì zǒng jiāo yóu。
山林已自无多在,我辈真成第一流。shān lín yǐ zì wú duō zài,wǒ bèi zhēn chéng dì yī liú。
折简招邀春酿熟,策筇来往野情幽。zhé jiǎn zhāo yāo chūn niàng shú,cè qióng lái wǎng yě qíng yōu。
年年无事长相见,底用寻盟到白鸥。nián nián wú shì zhǎng xiāng jiàn,dǐ yòng xún méng dào bái ōu。

晓起

陶宗仪

豆苗引蔓上疏篱,桐树吹花落钓矶。dòu miáo yǐn màn shàng shū lí,tóng shù chuī huā luò diào jī。
老我田园闲处好,故人书札近来稀。lǎo wǒ tián yuán xián chù hǎo,gù rén shū zhá jìn lái xī。
挂巾萝薜看云起,沐发沧浪待日晞。guà jīn luó bì kàn yún qǐ,mù fā cāng làng dài rì xī。
只怪平生诗癖在,形骸消瘦不胜衣。zhǐ guài píng shēng shī pǐ zài,xíng hái xiāo shòu bù shèng yī。

录宋宫人语

陶宗仪

云护春阴凝薄冻,烟销炉篆带馀馨。yún hù chūn yīn níng báo dòng,yān xiāo lú zhuàn dài yú xīn。
残花满院莺声涩,细雨吹帘草色青。cán huā mǎn yuàn yīng shēng sè,xì yǔ chuī lián cǎo sè qīng。
丹凤不来天浩浩,玉箫吹彻泪冥冥。dān fèng bù lái tiān hào hào,yù xiāo chuī chè lèi míng míng。
腰肢瘦损真无几,宁使清心混浊泾。yāo zhī shòu sǔn zhēn wú jǐ,níng shǐ qīng xīn hùn zhuó jīng。

对月

陶宗仪

客子每看湖上月,秋声渐近竹边窗。kè zi měi kàn hú shàng yuè,qiū shēng jiàn jìn zhú biān chuāng。
流萤缀衣夜数个,白鹤听琴时一双。liú yíng zhuì yī yè shù gè,bái hè tīng qín shí yī shuāng。
甘旨未能娱彩服,旅愁长是对寒缸。gān zhǐ wèi néng yú cǎi fú,lǚ chóu zhǎng shì duì hán gāng。
饭牛屠狗诚无愧,附凤攀龙志未降。fàn niú tú gǒu chéng wú kuì,fù fèng pān lóng zhì wèi jiàng。

题王筠庵水村山居二首

陶宗仪

垂杨旧种成篱落,小径初开近石矼。chuí yáng jiù zhǒng chéng lí luò,xiǎo jìng chū kāi jìn shí gāng。
夜雨渔舟添个个,晴沙鸥鸟下双双。yè yǔ yú zhōu tiān gè gè,qíng shā ōu niǎo xià shuāng shuāng。
梦魂不到鸣珂里,卜筑何须濯锦江。mèng hún bù dào míng kē lǐ,bo zhù hé xū zhuó jǐn jiāng。
沽酒鲙鱼从野老,高僧招隐压新腔。gū jiǔ kuài yú cóng yě lǎo,gāo sēng zhāo yǐn yā xīn qiāng。

题王筠庵水村山居二首

陶宗仪

松杉束屋青天小,猿鹤当阶白昼闲。sōng shān shù wū qīng tiān xiǎo,yuán hè dāng jiē bái zhòu xián。
木客揖人骑虎下,溪童采药贸琴还。mù kè yī rén qí hǔ xià,xī tóng cǎi yào mào qín hái。
玉笙声断云连席,丹灶光沉月满关。yù shēng shēng duàn yún lián xí,dān zào guāng chén yuè mǎn guān。
我欲排楹与邻并,掬泉洗耳听潺湲。wǒ yù pái yíng yǔ lín bìng,jū quán xǐ ěr tīng chán yuán。

熟食日有怀

陶宗仪

去年今日天台路,布袜青鞋扪薜萝。qù nián jīn rì tiān tái lù,bù wà qīng xié mén bì luó。
山鸟乱飞疏雨至,人家闭户落花多。shān niǎo luàn fēi shū yǔ zhì,rén jiā bì hù luò huā duō。
孤灯客鬓愁中改,千里乡关梦里过。gū dēng kè bìn chóu zhōng gǎi,qiān lǐ xiāng guān mèng lǐ guò。
江汉悠悠为客泪,先茔回首倍滂沱。jiāng hàn yōu yōu wèi kè lèi,xiān yíng huí shǒu bèi pāng tuó。

西湖晚步题湖山堂

陶宗仪

短策轻衫徐步稳,平堤落日莫光迟。duǎn cè qīng shān xú bù wěn,píng dī luò rì mò guāng chí。
郎君马上敲金镫,官妓船头唱竹枝。láng jūn mǎ shàng qiāo jīn dèng,guān jì chuán tóu chàng zhú zhī。
老鹤不归和靖墓,长林还护鄂王祠。lǎo hè bù guī hé jìng mù,zhǎng lín hái hù è wáng cí。
吁嗟人事朝朝异,山色湖光似昔时。xū jiē rén shì cháo cháo yì,shān sè hú guāng shì xī shí。

九日

陶宗仪

江城黤惨伤秋莫,人事艰难感恨长。jiāng chéng yǎn cǎn shāng qiū mò,rén shì jiān nán gǎn hèn zhǎng。
正苦兵戈依远道,不堪风雨过重阳。zhèng kǔ bīng gē yī yuǎn dào,bù kān fēng yǔ guò zhòng yáng。
鬓毛垂领萧萧短,菊蕊盈枝细细香。bìn máo chuí lǐng xiāo xiāo duǎn,jú ruǐ yíng zhī xì xì xiāng。
妖气天光两冥漠,将军何日定荆襄。yāo qì tiān guāng liǎng míng mò,jiāng jūn hé rì dìng jīng xiāng。

独坐简赵彦徵

陶宗仪

豺狼猛噬据荆徐,烽火连云照玉除。chái láng měng shì jù jīng xú,fēng huǒ lián yún zhào yù chú。
世上小儿皆习战,江南何地可安居。shì shàng xiǎo ér jiē xí zhàn,jiāng nán hé dì kě ān jū。
诸侯控制兵机冗,滥吏诛求国政疏。zhū hóu kòng zhì bīng jī rǒng,làn lì zhū qiú guó zhèng shū。
独坐小窗情思恶,秋风袅袅正愁予。dú zuò xiǎo chuāng qíng sī è,qiū fēng niǎo niǎo zhèng chóu yǔ。

晓发松江

陶宗仪

客里东风促去程,沙棠舟小布帆轻。kè lǐ dōng fēng cù qù chéng,shā táng zhōu xiǎo bù fān qīng。
冲人鸥鸟双双起,近水桃花树树明。chōng rén ōu niǎo shuāng shuāng qǐ,jìn shuǐ táo huā shù shù míng。
故喜吴淞堪寄食,不愁江汉尚屯兵。gù xǐ wú sōng kān jì shí,bù chóu jiāng hàn shàng tún bīng。
经纶事业成虚掷,一寸葵心向日倾。jīng lún shì yè chéng xū zhì,yī cùn kuí xīn xiàng rì qīng。

次邵冠军客中见寄韵

陶宗仪

重关列戟迟行舟,小雨吹烟凝不流。zhòng guān liè jǐ chí xíng zhōu,xiǎo yǔ chuī yān níng bù liú。
时迓檄书传帅命,数呼官酒破诗愁。shí yà xí shū chuán shuài mìng,shù hū guān jiǔ pò shī chóu。
江城已击扶摇上,海宇还期汗漫游。jiāng chéng yǐ jī fú yáo shàng,hǎi yǔ hái qī hàn màn yóu。
春树重重云莫合,怀人多在驿西楼。chūn shù zhòng zhòng yún mò hé,huái rén duō zài yì xī lóu。

皆梦轩为陈汝嘉赋

陶宗仪

北窗高卧羲皇上,不比南柯太守衙。běi chuāng gāo wò xī huáng shàng,bù bǐ nán kē tài shǒu yá。
尘世蕉阴方覆鹿,山童竹里自敲茶。chén shì jiāo yīn fāng fù lù,shān tóng zhú lǐ zì qiāo chá。
黄粱旅邸空仙枕,春草池塘即谢家。huáng liáng lǚ dǐ kōng xiān zhěn,chūn cǎo chí táng jí xiè jiā。
万事转头同一幻,怪来筠管忽生花。wàn shì zhuǎn tóu tóng yī huàn,guài lái yún guǎn hū shēng huā。

偶成简钱曲江

陶宗仪

坐看凉月上溪楼,桐叶晶荧露气浮。zuò kàn liáng yuè shàng xī lóu,tóng yè jīng yíng lù qì fú。
恋阙近瞻天北极,怀亲遥隔海东头。liàn quē jìn zhān tiān běi jí,huái qīn yáo gé hǎi dōng tóu。
寓形宇内一身老,濯足沧浪万里流。yù xíng yǔ nèi yī shēn lǎo,zhuó zú cāng làng wàn lǐ liú。
安得神飙驾轻毂,白云直下即丹丘。ān dé shén biāo jià qīng gǔ,bái yún zhí xià jí dān qiū。

次谢士英韵

陶宗仪

郊原十里非凡境,屋宇无多似瀼西。jiāo yuán shí lǐ fēi fán jìng,wū yǔ wú duō shì ráng xī。
新竹长来吟径小,绿杨缺处画桥低。xīn zhú zhǎng lái yín jìng xiǎo,lǜ yáng quē chù huà qiáo dī。
茶浮石鼎儿新煮,诗满云笺手自题。chá fú shí dǐng ér xīn zhǔ,shī mǎn yún jiān shǒu zì tí。
乘兴看山出林麓,短筇一个影清溪。chéng xīng kàn shān chū lín lù,duǎn qióng yī gè yǐng qīng xī。