古诗词

南浦

陶宗仪

如此好溪山,羡云屏,九叠波影涵素。rú cǐ hǎo xī shān,xiàn yún píng,jiǔ dié bō yǐng hán sù。
暖翠隔红尘,空明里、著我扁舟容与。nuǎn cuì gé hóng chén,kōng míng lǐ zhù wǒ biǎn zhōu róng yǔ。
高歌鼓枻,鸥边长是寻盟去。gāo gē gǔ yì,ōu biān zhǎng shì xún méng qù。
头白江南,看不了何况,几番风雨。tóu bái jiāng nán,kàn bù le hé kuàng,jǐ fān fēng yǔ。
画图依约天开,荡清晖、别有越中真趣。huà tú yī yuē tiān kāi,dàng qīng huī bié yǒu yuè zhōng zhēn qù。
孤啸柘篷窗,幽情远、都在酒瓢茶具。gū xiào zhè péng chuāng,yōu qíng yuǎn dōu zài jiǔ piáo chá jù。
水荭摇晚,月明一笛潮生浦。shuǐ hóng yáo wǎn,yuè míng yī dí cháo shēng pǔ。
欲问渔郎无恙否,回首武陵何许。yù wèn yú láng wú yàng fǒu,huí shǒu wǔ líng hé xǔ。

陶宗仪

元末明初浙江黄岩人,字九成,号南村。元末应试不中。于学问无所不窥。元末避兵,侨寓松江之南村,因以自号。累辞辟举,入明,有司聘为教官。永乐初卒,年八十余。辑有《说郛》、《书史会要》,著《南村诗集》、《辍耕录》。 陶宗仪的作品>>

猜您喜欢

次郁钝之韵

陶宗仪

多病谁分药,穷愁只著书。duō bìng shuí fēn yào,qióng chóu zhǐ zhù shū。
青郊春雨稼,绿树野人居。qīng jiāo chūn yǔ jià,lǜ shù yě rén jū。
天地身将老,朋游日渐疏。tiān dì shēn jiāng lǎo,péng yóu rì jiàn shū。
寄来诗句好,功业复何如。jì lái shī jù hǎo,gōng yè fù hé rú。

梦游华顶峰题诗于壁

陶宗仪

松径晓停骖,朋游只两三。sōng jìng xiǎo tíng cān,péng yóu zhǐ liǎng sān。
鸟啼烟作障,僧坐石为龛。niǎo tí yān zuò zhàng,sēng zuò shí wèi kān。
访古人何在,探幽我尚堪。fǎng gǔ rén hé zài,tàn yōu wǒ shàng kān。
杏花风日美,春色满江南。xìng huā fēng rì měi,chūn sè mǎn jiāng nán。

咏佳人效香奁

陶宗仪

衣皱霞千叠,鞋弯玉两弓。yī zhòu xiá qiān dié,xié wān yù liǎng gōng。
色酣眉黛绿,香腻口脂红。sè hān méi dài lǜ,xiāng nì kǒu zhī hóng。
密约心还怯,多情意未通。mì yuē xīn hái qiè,duō qíng yì wèi tōng。
黄昏头懒卸,绣被象床空。huáng hūn tóu lǎn xiè,xiù bèi xiàng chuáng kōng。

寄夏原舟时从军沈阳

陶宗仪

分离忽两春,役役几艰辛。fēn lí hū liǎng chūn,yì yì jǐ jiān xīn。
兵籍何时落,乡书此日真。bīng jí hé shí luò,xiāng shū cǐ rì zhēn。
乾坤同是客,风雨正愁人。qián kūn tóng shì kè,fēng yǔ zhèng chóu rén。
望断浑河远,萧萧白发新。wàng duàn hún hé yuǎn,xiāo xiāo bái fā xīn。

寄题性源上人清影轩

陶宗仪

胜地昔曾行,云扉夜不扃。shèng dì xī céng xíng,yún fēi yè bù jiōng。
长林笼碧瓦,明月照朱棂。zhǎng lín lóng bì wǎ,míng yuè zhào zhū líng。
世比龙门寺,经翻贝叶青。shì bǐ lóng mén sì,jīng fān bèi yè qīng。
开秋敷石榻,迟我一扬舲。kāi qiū fū shí tà,chí wǒ yī yáng líng。

丙子元日

陶宗仪

朔纪庚申始,风从甲艮来。shuò jì gēng shēn shǐ,fēng cóng jiǎ gěn lái。
阴霾低不散,天意邈难猜。yīn mái dī bù sàn,tiān yì miǎo nán cāi。
香缕萦银烛,椒花浸玉醅。xiāng lǚ yíng yín zhú,jiāo huā jìn yù pēi。
宾朋交致贺,独我老衰颓。bīn péng jiāo zhì hè,dú wǒ lǎo shuāi tuí。

中夜不见月

陶宗仪

延桂敞南楼,更传第几筹。yán guì chǎng nán lóu,gèng chuán dì jǐ chóu。
玉城冲雨立,银汉拔云流。yù chéng chōng yǔ lì,yín hàn bá yún liú。
曲度霜娥怨,谈停老子愁。qū dù shuāng é yuàn,tán tíng lǎo zi chóu。
相看须隔岁,虚过此中秋。xiāng kàn xū gé suì,xū guò cǐ zhōng qiū。

十六夜玩月次韵

陶宗仪

中秋风雨隔,二八正圆时。zhōng qiū fēng yǔ gé,èr bā zhèng yuán shí。
天上清虚府,人间太液池。tiān shàng qīng xū fǔ,rén jiān tài yè chí。
飞腾蟾皎洁,玩赏客权奇。fēi téng chán jiǎo jié,wán shǎng kè quán qí。
偏照南村老,萧萧两鬓丝。piān zhào nán cūn lǎo,xiāo xiāo liǎng bìn sī。

中秋夜阴

陶宗仪

自小看明月,看来已白头。zì xiǎo kàn míng yuè,kàn lái yǐ bái tóu。
年年栖逆旅,草草过中秋。nián nián qī nì lǚ,cǎo cǎo guò zhōng qiū。
银汉金波敛,冰奁玉鉴收。yín hàn jīn bō liǎn,bīng lián yù jiàn shōu。
凄然向今夕,啸咏想南楼。qī rán xiàng jīn xī,xiào yǒng xiǎng nán lóu。

十六夜独酌

陶宗仪

今夕非凡夕,璚楼影尚弥。jīn xī fēi fán xī,qióng lóu yǐng shàng mí。
才经一日隔,未觉半分亏。cái jīng yī rì gé,wèi jué bàn fēn kuī。
再索新篘酒,还赓昨赋诗。zài suǒ xīn chōu jiǔ,hái gēng zuó fù shī。
举杯邀对酌,真足畅幽期。jǔ bēi yāo duì zhuó,zhēn zú chàng yōu qī。

十七夜伤感

陶宗仪

四十二年前,今宵最可怜。sì shí èr nián qián,jīn xiāo zuì kě lián。
明蟾徒自好,爱子竟长捐。míng chán tú zì hǎo,ài zi jìng zhǎng juān。
父母情怀苦,乾坤造化偏。fù mǔ qíng huái kǔ,qián kūn zào huà piān。
老来头雪白,不断梦萦牵。lǎo lái tóu xuě bái,bù duàn mèng yíng qiān。

庚辰元日

陶宗仪

授历纪庚辰,开元值丙寅。shòu lì jì gēng chén,kāi yuán zhí bǐng yín。
五更微见雪,两日便迎春。wǔ gèng wēi jiàn xuě,liǎng rì biàn yíng chūn。
头戴银幡巧,门题彩帖新。tóu dài yín fān qiǎo,mén tí cǎi tiē xīn。
屠苏循故事,殿饮老年人。tú sū xún gù shì,diàn yǐn lǎo nián rén。

九月四日遣愁

陶宗仪

尘锁断弦琴,悠悠岁月深。chén suǒ duàn xián qín,yōu yōu suì yuè shēn。
遗言仍在耳,恶日倍伤心。yí yán réng zài ěr,è rì bèi shāng xīn。
路隔重泉窅,坟封宰木阴。lù gé zhòng quán yǎo,fén fēng zǎi mù yīn。
临风耿无语,老泪一沾襟。lín fēng gěng wú yǔ,lǎo lèi yī zhān jīn。

哭王黄鹤

陶宗仪

人物三珠树,才华五凤楼。rén wù sān zhū shù,cái huá wǔ fèng lóu。
世称唐北苑,我谓汉南州。shì chēng táng běi yuàn,wǒ wèi hàn nán zhōu。
大梦麒麟化,惊魂狴犴愁。dà mèng qí lín huà,jīng hún bì àn chóu。
平生衰老泪,端为故人流。píng shēng shuāi lǎo lèi,duān wèi gù rén liú。

哭马平主簿夏原威

陶宗仪

诗书承善庆,簪组沐恩荣。shī shū chéng shàn qìng,zān zǔ mù ēn róng。
赋命分修短,详刑服重轻。fù mìng fēn xiū duǎn,xiáng xíng fú zhòng qīng。
平生师友义,终古别离情。píng shēng shī yǒu yì,zhōng gǔ bié lí qíng。
尽掬寒淞水,难前泪眼清。jǐn jū hán sōng shuǐ,nán qián lèi yǎn qīng。
4121234567»