古诗词

送李顺文

李延兴

维齐古青州,其地山水秀。wéi qí gǔ qīng zhōu,qí dì shān shuǐ xiù。
尝遭国大祲,夹辅犹腋肘。cháng zāo guó dà jìn,jiā fǔ yóu yè zhǒu。
宅土称上腴,财赋等浙右。zhái tǔ chēng shàng yú,cái fù děng zhè yòu。
奇阃久乃隳,完城失封守。qí kǔn jiǔ nǎi huī,wán chéng shī fēng shǒu。
妖盗起潢池,跳梁裒林棷。yāo dào qǐ huáng chí,tiào liáng póu lín zōu。
白昼烧通衢,戎马相践蹂。bái zhòu shāo tōng qú,róng mǎ xiāng jiàn róu。
屋化飞尘灰,莽莽草木茂。wū huà fēi chén huī,mǎng mǎng cǎo mù mào。
往年大姓家,存者无八九。wǎng nián dà xìng jiā,cún zhě wú bā jiǔ。
兵兴岁无虚,穑事废南亩。bīng xīng suì wú xū,sè shì fèi nán mǔ。
纷驰赤白囊,烈勋径何有。fēn chí chì bái náng,liè xūn jìng hé yǒu。
上贻国之忧,轸念夜达昼。shàng yí guó zhī yōu,zhěn niàn yè dá zhòu。
简师行天诛,岌岌不敢后。jiǎn shī xíng tiān zhū,jí jí bù gǎn hòu。
秦中出精甲,长道屈群丑。qín zhōng chū jīng jiǎ,zhǎng dào qū qún chǒu。
言言七十城,易若摧瓦缶。yán yán qī shí chéng,yì ruò cuī wǎ fǒu。
大野熄烽烟,多士释介胄。dà yě xī fēng yān,duō shì shì jiè zhòu。
两河关梁通,中原绝纷纠。liǎng hé guān liáng tōng,zhōng yuán jué fēn jiū。
行者如蚁旋,居者如辐凑。xíng zhě rú yǐ xuán,jū zhě rú fú còu。
济南李徵君,累年文献旧。jì nán lǐ zhēng jūn,lèi nián wén xiàn jiù。
躬耕食其力,园田如错绣。gōng gēng shí qí lì,yuán tián rú cuò xiù。
自经丧乱来,避地东西走。zì jīng sàng luàn lái,bì dì dōng xī zǒu。
草食面削瓜,布絮体盈垢。cǎo shí miàn xuē guā,bù xù tǐ yíng gòu。
先师有遗文,一一付君手。xiān shī yǒu yí wén,yī yī fù jūn shǒu。
万死逃一生,收藏免脱漏。wàn sǐ táo yī shēng,shōu cáng miǎn tuō lòu。
吾尝观其书,篇章灿琼玖。wú cháng guān qí shū,piān zhāng càn qióng jiǔ。
读之京华馆,霜月动虚牖。dú zhī jīng huá guǎn,shuāng yuè dòng xū yǒu。
寻将刻枣梓,上俪钟鼎寿。xún jiāng kè zǎo zǐ,shàng lì zhōng dǐng shòu。
古称贤弟子,君乎实无负。gǔ chēng xián dì zi,jūn hū shí wú fù。
始予未相识,闻誉则已久。shǐ yǔ wèi xiāng shí,wén yù zé yǐ jiǔ。
昨枉过山斋,衡扉竹外候。zuó wǎng guò shān zhāi,héng fēi zhú wài hòu。
吐饭欣接之,笑语忘辰酉。tǔ fàn xīn jiē zhī,xiào yǔ wàng chén yǒu。
论议悉超绝,白日云雾剖。lùn yì xī chāo jué,bái rì yún wù pōu。
读书不窥园,焚膏在研究。dú shū bù kuī yuán,fén gāo zài yán jiū。
巢由尚羊裘,禄仕不挂口。cháo yóu shàng yáng qiú,lù shì bù guà kǒu。
譬之天马驹,不肯恋栈豆。pì zhī tiān mǎ jū,bù kěn liàn zhàn dòu。
裹粮出都门,归期迫夏首。guǒ liáng chū dōu mén,guī qī pò xià shǒu。
春容耀桃李,川色润栲杻。chūn róng yào táo lǐ,chuān sè rùn kǎo chǒu。
太行入青云,千峰淡如帚。tài xíng rù qīng yún,qiān fēng dàn rú zhǒu。
黄河浪卷天,风雨怒蛟吼。huáng hé làng juǎn tiān,fēng yǔ nù jiāo hǒu。
路经百战场,青苔白骨朽。lù jīng bǎi zhàn chǎng,qīng tái bái gǔ xiǔ。
抵家拜邱坟,狐狸上荒阜。dǐ jiā bài qiū fén,hú lí shàng huāng fù。
俯仰成古今,野哭杂山溜。fǔ yǎng chéng gǔ jīn,yě kū zá shān liū。
莫伤门祚衰,晚节当大就。mò shāng mén zuò shuāi,wǎn jié dāng dà jiù。
立言绍前修,蚤夜猎文囿。lì yán shào qián xiū,zǎo yè liè wén yòu。
为国植英才,民俗尽归厚。wèi guó zhí yīng cái,mín sú jǐn guī hòu。
我家汉水上,昔别齿尚幼。wǒ jiā hàn shuǐ shàng,xī bié chǐ shàng yòu。
艰危十馀年,骨肉知在否。jiān wēi shí yú nián,gǔ ròu zhī zài fǒu。
君归我何如,涕泗满衣袖。jūn guī wǒ hé rú,tì sì mǎn yī xiù。
执手河之干,临风一觞酒。zhí shǒu hé zhī gàn,lín fēng yī shāng jiǔ。
人生会合难,岂不怀亲友。rén shēng huì hé nán,qǐ bù huái qīn yǒu。
相期保令名,良时不可久。xiāng qī bǎo lìng míng,liáng shí bù kě jiǔ。

李延兴

元末明初北平人,字继本。李士赡子,少以诗名。顺帝至正十七年进士,授太常奉礼,兼翰林检讨。元末兵乱,隐居不仕。河朔学者多从之,以师道尊于北方。入明,曾出典涞水、永清县学。有《一山文集》。 李延兴的作品>>

猜您喜欢

柳居图

李延兴

先生夙华川,山中好隐居,门前十柳青扶疏。xiān shēng sù huá chuān,shān zhōng hǎo yǐn jū,mén qián shí liǔ qīng fú shū。
种来不记几岁月,生意蔼蔼充吾庐。zhǒng lái bù jì jǐ suì yuè,shēng yì ǎi ǎi chōng wú lú。
先生一生好心事,放迹其下乐有馀。xiān shēng yī shēng hǎo xīn shì,fàng jì qí xià lè yǒu yú。
垂垂露叶覆轩户,灿灿雪絮吹琴书。chuí chuí lù yè fù xuān hù,càn càn xuě xù chuī qín shū。
清风潇瑟来枕席,流水汨■鸣阶除。qīng fēng xiāo sè lái zhěn xí,liú shuǐ mì míng jiē chú。
或逢樵,或对渔。huò féng qiáo,huò duì yú。
隔浦荡轻航,呼童巾小车。gé pǔ dàng qīng háng,hū tóng jīn xiǎo chē。
丸药听黄鸟,攀条穿白鱼。wán yào tīng huáng niǎo,pān tiáo chuān bái yú。
野老争席树阴底,凉影团团摇酒壶。yě lǎo zhēng xí shù yīn dǐ,liáng yǐng tuán tuán yáo jiǔ hú。
山中之人有天趣,丹墨点染成画图。shān zhōng zhī rén yǒu tiān qù,dān mò diǎn rǎn chéng huà tú。
若非下惠当时宴休处,定是柴桑处士之故墟。ruò fēi xià huì dāng shí yàn xiū chù,dìng shì chái sāng chù shì zhī gù xū。
自持御史节,朝夕赋归与。zì chí yù shǐ jié,cháo xī fù guī yǔ。
载歌柳居柳,临觞惜居诸。zài gē liǔ jū liǔ,lín shāng xī jū zhū。
既不能归田重培育,又不能驰书问何如。jì bù néng guī tián zhòng péi yù,yòu bù néng chí shū wèn hé rú。
风瑟瑟,动干旟,露湑湑,沾佩裾。fēng sè sè,dòng gàn yú,lù xū xū,zhān pèi jū。
千丝万缕乱心曲,渺渺遥思飞云衢。qiān sī wàn lǚ luàn xīn qū,miǎo miǎo yáo sī fēi yún qú。
寄言子孙爱惜之,要使清阴大芘吾里闾。jì yán zi sūn ài xī zhī,yào shǐ qīng yīn dà pí wú lǐ lǘ。

雪溪渔隐图

李延兴

穷阴塞玄冬,万里起墨色。qióng yīn sāi xuán dōng,wàn lǐ qǐ mò sè。
爰有子陵之徒住在溪上头,渺渺孤舟钓风雪。yuán yǒu zi líng zhī tú zhù zài xī shàng tóu,miǎo miǎo gū zhōu diào fēng xuě。
玄冥尸化枢,天地为冰壶。xuán míng shī huà shū,tiān dì wèi bīng hú。
雾散烟销野马死,溪山佳处好隐居。wù sàn yān xiāo yě mǎ sǐ,xī shān jiā chù hǎo yǐn jū。
繁霙舞空云黯淡,长风卷海天模糊。fán yīng wǔ kōng yún àn dàn,zhǎng fēng juǎn hǎi tiān mó hú。
壮哉滕六大有意,为我渔家扫出万幅真障图。zhuàng zāi téng liù dà yǒu yì,wèi wǒ yú jiā sǎo chū wàn fú zhēn zhàng tú。
真障图,世莫比,一钓鲔与鳣,再钓鲂与鲤。zhēn zhàng tú,shì mò bǐ,yī diào wěi yǔ zhān,zài diào fáng yǔ lǐ。
三钓鲸与鳌,生杀在钓饵。sān diào jīng yǔ áo,shēng shā zài diào ěr。
失之何足羞,得则良可喜。shī zhī hé zú xiū,dé zé liáng kě xǐ。
今者得鱼亟烹之,妇曰有酒无忧矣。jīn zhě dé yú jí pēng zhī,fù yuē yǒu jiǔ wú yōu yǐ。
须臾烂醉卧蓬窗,船头雪深尺有咫。xū yú làn zuì wò péng chuāng,chuán tóu xuě shēn chǐ yǒu zhǐ。
酒醒推蓬一开眼,茫茫万境白于纸。jiǔ xǐng tuī péng yī kāi yǎn,máng máng wàn jìng bái yú zhǐ。
乃知江湖之上多高人,借有驷马高车安肯起。nǎi zhī jiāng hú zhī shàng duō gāo rén,jiè yǒu sì mǎ gāo chē ān kěn qǐ。
雠太公,友严子,何妨老作烟波士。chóu tài gōng,yǒu yán zi,hé fáng lǎo zuò yān bō shì。
湖之滨,江之澨,书可读,榖可艺,君将忘筌予避世。hú zhī bīn,jiāng zhī shì,shū kě dú,gǔ kě yì,jūn jiāng wàng quán yǔ bì shì。

紫荆关

李延兴

吾闻紫荆关是古来天险处,势逼恒嵩抗天柱。wú wén zǐ jīng guān shì gǔ lái tiān xiǎn chù,shì bī héng sōng kàng tiān zhù。
栈路迥出青云端,岩瀑喧豗喷洒长空,对之可以湔尘虑。zhàn lù jiǒng chū qīng yún duān,yán pù xuān huī pēn sǎ zhǎng kōng,duì zhī kě yǐ jiān chén lǜ。
往年龙虎纷拿战血飞,煌煌万骑关前驻。wǎng nián lóng hǔ fēn ná zhàn xuè fēi,huáng huáng wàn qí guān qián zhù。
只今平世天下清,千里桑麻旆旆连郊墅。zhǐ jīn píng shì tiān xià qīng,qiān lǐ sāng má pèi pèi lián jiāo shù。
行旅不操寸兵,瓮城不劳铁铸,王元不封函关泥,孙子不书马陵树。xíng lǚ bù cāo cùn bīng,wèng chéng bù láo tiě zhù,wáng yuán bù fēng hán guān ní,sūn zi bù shū mǎ líng shù。
关南孤戍夜火稀,关北团茅小家住。guān nán gū shù yè huǒ xī,guān běi tuán máo xiǎo jiā zhù。
今我自西来,飞霜满衣絮。jīn wǒ zì xī lái,fēi shuāng mǎn yī xù。
林下有高人,怡然此相遇。lín xià yǒu gāo rén,yí rán cǐ xiāng yù。
烟霞邮馆午停骖,风雪轩窗夜联句。yān xiá yóu guǎn wǔ tíng cān,fēng xuě xuān chuāng yè lián jù。
家山咫尺望不迷,写书先寄宾鸿去。jiā shān zhǐ chǐ wàng bù mí,xiě shū xiān jì bīn hóng qù。
须臾日车飞上扶桑红,一骑已出东山东。xū yú rì chē fēi shàng fú sāng hóng,yī qí yǐ chū dōng shān dōng。

正己堂

李延兴

登君正己堂,听我正己歌。dēng jūn zhèng jǐ táng,tīng wǒ zhèng jǐ gē。
大质不返混沌死,群邪乘正棼骈罗。dà zhì bù fǎn hùn dùn sǐ,qún xié chéng zhèng fén pián luó。
乃知正人必正己,己既不正如人何。nǎi zhī zhèng rén bì zhèng jǐ,jǐ jì bù zhèng rú rén hé。
惟彼古君子,卓哉心靡他方正学严切磋。wéi bǐ gǔ jūn zi,zhuó zāi xīn mí tā fāng zhèng xué yán qiè cuō。
敷正道,贵渐磨,吐正论,排私阿。fū zhèng dào,guì jiàn mó,tǔ zhèng lùn,pái sī ā。
谁其似之陈幕长,壮颜毅色横星河。shuí qí shì zhī chén mù zhǎng,zhuàng yán yì sè héng xīng hé。
秉心一以正,心源澄朗无惊波。bǐng xīn yī yǐ zhèng,xīn yuán chéng lǎng wú jīng bō。
居家一以正,家人唯诺春阳和。jū jiā yī yǐ zhèng,jiā rén wéi nuò chūn yáng hé。
莅官一以正,官曹肃睦亡谴诃。lì guān yī yǐ zhèng,guān cáo sù mù wáng qiǎn hē。
朱弦泠泠白日静,玉树皎皎清风多。zhū xián líng líng bái rì jìng,yù shù jiǎo jiǎo qīng fēng duō。
素丝羔裘粲如雪,自公退食何委蛇。sù sī gāo qiú càn rú xuě,zì gōng tuì shí hé wěi shé。
乃知穹壤间,细大理则那。nǎi zhī qióng rǎng jiān,xì dà lǐ zé nà。
乾道失其正,阴阳寒暑皆错讹。qián dào shī qí zhèng,yīn yáng hán shǔ jiē cuò é。
地道失其正,山川草木皆札瘥。dì dào shī qí zhèng,shān chuān cǎo mù jiē zhá chài。
人道失其正,纲常典礼皆偏颇。rén dào shī qí zhèng,gāng cháng diǎn lǐ jiē piān pǒ。
史之直,汲之戆,推强植弱横金戈。shǐ zhī zhí,jí zhī gàng,tuī qiáng zhí ruò héng jīn gē。
明廷一日振风采,凛凛正气永与金台万古同巍峨。míng tíng yī rì zhèn fēng cǎi,lǐn lǐn zhèng qì yǒng yǔ jīn tái wàn gǔ tóng wēi é。

湘中老人图

李延兴

湘山高,湘水深,树淼淼,湘猿吟。xiāng shān gāo,xiāng shuǐ shēn,shù miǎo miǎo,xiāng yuán yín。
日将莫,翠雾丹霞满芳渚。rì jiāng mò,cuì wù dān xiá mǎn fāng zhǔ。
碧草凄迷南浦春,紫萝摇动东风雨。bì cǎo qī mí nán pǔ chūn,zǐ luó yáo dòng dōng fēng yǔ。
庞眉野客来何所,袖拂轻飙过孤屿。páng méi yě kè lái hé suǒ,xiù fú qīng biāo guò gū yǔ。
扫苔坐读黄老书,展卷之间会此千古之奇趣。sǎo tái zuò dú huáng lǎo shū,zhǎn juǎn zhī jiān huì cǐ qiān gǔ zhī qí qù。
九嶷飞翠空中来,路绕苍江独归去。jiǔ yí fēi cuì kōng zhōng lái,lù rào cāng jiāng dú guī qù。
云漫漫,烟水寒,日惨惨,江雪残。yún màn màn,yān shuǐ hán,rì cǎn cǎn,jiāng xuě cán。
浩荡孤怀渺天末,佩环飞上青云端。hào dàng gū huái miǎo tiān mò,pèi huán fēi shàng qīng yún duān。
云白山青互吞吐,苍茫隔断来时路。yún bái shān qīng hù tūn tǔ,cāng máng gé duàn lái shí lù。
古人已逝等埃尘,招魂不归正愁予。gǔ rén yǐ shì děng āi chén,zhāo hún bù guī zhèng chóu yǔ。
空留糟粕在人间,地老天荒竟何补。kōng liú zāo pò zài rén jiān,dì lǎo tiān huāng jìng hé bǔ。
何时挂帆直上海之涯,为看湘中老人读书处。hé shí guà fān zhí shàng hǎi zhī yá,wèi kàn xiāng zhōng lǎo rén dú shū chù。

菊蹊

李延兴

荒径雨苔未扫,疏篱霜蕊先开。huāng jìng yǔ tái wèi sǎo,shū lí shuāng ruǐ xiān kāi。
绿酒从人放饮,白衣为我携来。lǜ jiǔ cóng rén fàng yǐn,bái yī wèi wǒ xié lái。

山行

李延兴

村村寺寺竹好,水水山山路遥。cūn cūn sì sì zhú hǎo,shuǐ shuǐ shān shān lù yáo。
林鸟催人唤酒,野色随车过桥。lín niǎo cuī rén huàn jiǔ,yě sè suí chē guò qiáo。

题逸士图

李延兴

秋思枕边疏雨,年光叶上惊飙。qiū sī zhěn biān shū yǔ,nián guāng yè shàng jīng biāo。
从渠得马失马,笑我操瓢弃瓢。cóng qú dé mǎ shī mǎ,xiào wǒ cāo piáo qì piáo。

春日即事

李延兴

蝶弄花心初日,莺啼门口残春。dié nòng huā xīn chū rì,yīng tí mén kǒu cán chūn。
半岭半岩古寺,一觞一咏高人。bàn lǐng bàn yán gǔ sì,yī shāng yī yǒng gāo rén。

题画

李延兴

虹彩明涵疏雨,蝉声暝咽残阳。hóng cǎi míng hán shū yǔ,chán shēng míng yàn cán yáng。
人境不殊仙境,醉乡真是吾乡。rén jìng bù shū xiān jìng,zuì xiāng zhēn shì wú xiāng。
160«567891011