古诗词

送汤生茂才归宛陵

吴克恭

春舟度鹤觜,晨鼓发龙湾。chūn zhōu dù hè zī,chén gǔ fā lóng wān。
软语劳相接,幽期任独还。ruǎn yǔ láo xiāng jiē,yōu qī rèn dú hái。
风清建业渚,云白敬亭山。fēng qīng jiàn yè zhǔ,yún bái jìng tíng shān。
自有府公荐,惭无游子颜。zì yǒu fǔ gōng jiàn,cán wú yóu zi yán。

吴克恭

元常州人,字寅夫。好读书,以举子业无益于学,遂致力诗古文。诗体古淡,为时所称。有《寅夫集》。 吴克恭的作品>>

猜您喜欢

过义兴周将军庙

吴克恭

阳羡溪边孝侯朝,陆机文字右军书。yáng xiàn xī biān xiào hóu cháo,lù jī wén zì yòu jūn shū。
借从名士传家后,谁谓将军亡国馀。jiè cóng míng shì chuán jiā hòu,shuí wèi jiāng jūn wáng guó yú。
蛟虎于今正狼藉,凤麟不见谩欷歔。jiāo hǔ yú jīn zhèng láng jí,fèng lín bù jiàn mán xī xū。
阴阴栋宇多松桧,儗欲临流卜隐居。yīn yīn dòng yǔ duō sōng guì,nǐ yù lín liú bo yǐn jū。

怀杭州李二尹

吴克恭

兰省故人何寂寞,柴门今雨独徘徊。lán shěng gù rén hé jì mò,chái mén jīn yǔ dú pái huái。
老夫老向愁边去,春日春从病里来。lǎo fū lǎo xiàng chóu biān qù,chūn rì chūn cóng bìng lǐ lái。
王粲空传邺下咏,山公不复习池回。wáng càn kōng chuán yè xià yǒng,shān gōng bù fù xí chí huí。
箧中书疏愁俱积,忽到思君一屡开。qiè zhōng shū shū chóu jù jī,hū dào sī jūn yī lǚ kāi。

赠曹仲普

吴克恭

学省花阴覆苑墙,莺啼曙色映苍苍。xué shěng huā yīn fù yuàn qiáng,yīng tí shǔ sè yìng cāng cāng。
翁今拜秩少宗伯,乐奏春官新太常。wēng jīn bài zhì shǎo zōng bó,lè zòu chūn guān xīn tài cháng。
通陛起居同典礼,侍臣子弟合为郎。tōng bì qǐ jū tóng diǎn lǐ,shì chén zi dì hé wèi láng。
扁舟道别江城暮,□瑟朱弦思渺茫。biǎn zhōu dào bié jiāng chéng mù,sè zhū xián sī miǎo máng。

问郭君锡病

吴克恭

向宿丹阳旧草堂,映人嘉树忆相将。xiàng sù dān yáng jiù cǎo táng,yìng rén jiā shù yì xiāng jiāng。
阶前蕙叶几多碧,江上柳条无数长。jiē qián huì yè jǐ duō bì,jiāng shàng liǔ tiáo wú shù zhǎng。
不儗得书成卧病,遥知裹药自闻香。bù nǐ dé shū chéng wò bìng,yáo zhī guǒ yào zì wén xiāng。
来时许我青松障,莫遣云山堕渺茫。lái shí xǔ wǒ qīng sōng zhàng,mò qiǎn yún shān duò miǎo máng。

横塘曲

吴克恭

妾家住横塘,绿水映垂杨。qiè jiā zhù héng táng,lǜ shuǐ yìng chuí yáng。
五月南风起,荷花似藕香。wǔ yuè nán fēng qǐ,hé huā shì ǒu xiāng。

唐宫咏

吴克恭

斗草赌珠襦,穿花提玉壶。dòu cǎo dǔ zhū rú,chuān huā tí yù hú。
东头老供奉,好似执金吾。dōng tóu lǎo gōng fèng,hǎo shì zhí jīn wú。

吴克恭

失意穿罗袖,缘情恋绣床。shī yì chuān luó xiù,yuán qíng liàn xiù chuáng。
妒遗衣上粉,狂觅酒边香。dù yí yī shàng fěn,kuáng mì jiǔ biān xiāng。

莲叶何田田

吴克恭

莲叶何田田,田田生绿波。lián yè hé tián tián,tián tián shēng lǜ bō。
明朝大如盖,风吹将奈何!míng cháo dà rú gài,fēng chuī jiāng nài hé!

草生磐石上二首

吴克恭

草生磐石上,根深石不露。cǎo shēng pán shí shàng,gēn shēn shí bù lù。
水流磐石间,风吹下山去。shuǐ liú pán shí jiān,fēng chuī xià shān qù。

春日

吴克恭

映日含风白苎衣,香飘晴雪弄春晖。yìng rì hán fēng bái zhù yī,xiāng piāo qíng xuě nòng chūn huī。
故人骑马不相识,蛱蝶自来衣上飞。gù rén qí mǎ bù xiāng shí,jiá dié zì lái yī shàng fēi。

偶成

吴克恭

船落黄泥与白沙,春光都在棠梨花。chuán luò huáng ní yǔ bái shā,chūn guāng dōu zài táng lí huā。
蜜蜂相喧作何语,日晚松阴报午衙。mì fēng xiāng xuān zuò hé yǔ,rì wǎn sōng yīn bào wǔ yá。

陶巨川归养

吴克恭

雁过秋霜落满衣,数声相近白云飞。yàn guò qiū shuāng luò mǎn yī,shù shēng xiāng jìn bái yún fēi。
寄书莫送浔阳鲊,采石江头鱼最肥。jì shū mò sòng xún yáng zhǎ,cǎi shí jiāng tóu yú zuì féi。

寄石民瞻

吴克恭

涧泉堂上白须翁,苦忆云山杖屦同。jiàn quán táng shàng bái xū wēng,kǔ yì yún shān zhàng jù tóng。
秋到黄花无几日,人生只合酒杯中。qiū dào huáng huā wú jǐ rì,rén shēng zhǐ hé jiǔ bēi zhōng。

题元晖山水

吴克恭

江上江云漠漠寒,有时带雨过层峦。jiāng shàng jiāng yún mò mò hán,yǒu shí dài yǔ guò céng luán。
只愁海岳庵前路,水没黄沙鸭觜滩。zhǐ chóu hǎi yuè ān qián lù,shuǐ méi huáng shā yā zī tān。

云楼为至上人赋

吴克恭

至公好楼居,揭以倚云名。zhì gōng hǎo lóu jū,jiē yǐ yǐ yún míng。
云虚不可倚,直欲观峥嵘。yún xū bù kě yǐ,zhí yù guān zhēng róng。
歘尔山中起,油然石上生。chuā ěr shān zhōng qǐ,yóu rán shí shàng shēng。
湿衣沾弱絮,过角弄轻英。shī yī zhān ruò xù,guò jiǎo nòng qīng yīng。
最觉凌霄迥,还看映日明。zuì jué líng xiāo jiǒng,hái kàn yìng rì míng。
逶迤成故事,凭藉足高情。wēi yí chéng gù shì,píng jí zú gāo qíng。
怀哉虞太史,题诗为刻楹。huái zāi yú tài shǐ,tí shī wèi kè yíng。
521234