古诗词

次韵徐月卿秋兴

于石

西风渺何许,安处即家乡。xī fēng miǎo hé xǔ,ān chù jí jiā xiāng。
社舞邻呼饮,时思礼荐尝。shè wǔ lín hū yǐn,shí sī lǐ jiàn cháng。
孤灯茅屋雨,落叶石桥霜。gū dēng máo wū yǔ,luò yè shí qiáo shuāng。
鸡黍当年约,谁能继范张。jī shǔ dāng nián yuē,shuí néng jì fàn zhāng。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

早梅

于石

一气独先天地春,两三花占十分清。yī qì dú xiān tiān dì chūn,liǎng sān huā zhàn shí fēn qīng。
冰霜不隔阳和力,半点机缄妙化生。bīng shuāng bù gé yáng hé lì,bàn diǎn jī jiān miào huà shēng。

白杜鹃花

于石

蜀帝魂销恨不穷,野花开落倚东风。shǔ dì hún xiāo hèn bù qióng,yě huā kāi luò yǐ dōng fēng。
吻乾无复枝头血,几度啼来染不红。wěn qián wú fù zhī tóu xuè,jǐ dù tí lái rǎn bù hóng。

山中

于石

我家万山中,日日采樵去。wǒ jiā wàn shān zhōng,rì rì cǎi qiáo qù。
扪萝上层巅,苔滑不留履。mén luó shàng céng diān,tái huá bù liú lǚ。
落日负樵归,云深失归路。luò rì fù qiáo guī,yún shēn shī guī lù。
谁家犬吠声,声在云深处。shuí jiā quǎn fèi shēng,shēng zài yún shēn chù。

山中

于石

偶因抱瓮出,夜汲涧底泉。ǒu yīn bào wèng chū,yè jí jiàn dǐ quán。
荡摇水中月,水定光复圆。dàng yáo shuǐ zhōng yuè,shuǐ dìng guāng fù yuán。
问水水不语,问月月不言。wèn shuǐ shuǐ bù yǔ,wèn yuè yuè bù yán。
倚树一长啸,万壑松风寒。yǐ shù yī zhǎng xiào,wàn hè sōng fēng hán。

拟古

于石

君心如柳枝,春尽絮狂飞。jūn xīn rú liǔ zhī,chūn jǐn xù kuáng fēi。
妾心如古木,不受春风吹。qiè xīn rú gǔ mù,bù shòu chūn fēng chuī。
古木宁槁死,可伐不可移。gǔ mù níng gǎo sǐ,kě fá bù kě yí。
风絮飞不已,飘零将安归。fēng xù fēi bù yǐ,piāo líng jiāng ān guī。

晚步

于石

径狭不容车,溪浅不容钓。jìng xiá bù róng chē,xī qiǎn bù róng diào。
平芜淡云烟,独鸟下残照。píng wú dàn yún yān,dú niǎo xià cán zhào。
见山孑无言,倚树忽长啸。jiàn shān jié wú yán,yǐ shù hū zhǎng xiào。
徘徊澹忘归,空林明远烧。pái huái dàn wàng guī,kōng lín míng yuǎn shāo。

有客

于石

有客叩我门,动色谈公侯。yǒu kè kòu wǒ mén,dòng sè tán gōng hóu。
权门热于火,富贵可力求。quán mén rè yú huǒ,fù guì kě lì qiú。
我性不谐俗,素拙生计谋。wǒ xìng bù xié sú,sù zhuō shēng jì móu。
苟求未必得,徒为君子羞。gǒu qiú wèi bì dé,tú wèi jūn zi xiū。
拂衣起谢客,夷然卧林丘。fú yī qǐ xiè kè,yí rán wò lín qiū。

和渊明诗

于石

林屋本深寂,而多禽鸟喧。lín wū běn shēn jì,ér duō qín niǎo xuān。
一静制群动,何必更幽偏。yī jìng zhì qún dòng,hé bì gèng yōu piān。
西风扫脱叶,见此林杪山。xī fēng sǎo tuō yè,jiàn cǐ lín miǎo shān。
朝看孤云出,暮看孤云还。cháo kàn gū yún chū,mù kàn gū yún hái。
云飞亦何心,相对两忘言。yún fēi yì hé xīn,xiāng duì liǎng wàng yán。

宿栖真院分韵得独字

于石

空翠冷滴衣,石藓滑吾足。kōng cuì lěng dī yī,shí xiǎn huá wú zú。
偶随白云去,栖此林下屋。ǒu suí bái yún qù,qī cǐ lín xià wū。
楼影挂斜阳,钟声出深竹。lóu yǐng guà xié yáng,zhōng shēng chū shēn zhú。
山僧老面壁,谁与伴幽独。shān sēng lǎo miàn bì,shuí yǔ bàn yōu dú。
分我云半间,攲枕听飞瀑。fēn wǒ yún bàn jiān,qī zhěn tīng fēi pù。

寄意

于石

妾家有明镜,百鍊方能成。qiè jiā yǒu míng jìng,bǎi liàn fāng néng chéng。
宝匣玉为台,持以奉良人。bǎo xiá yù wèi tái,chí yǐ fèng liáng rén。
自恃妾貌妍,懒拂镜上尘。zì shì qiè mào yán,lǎn fú jìng shàng chén。
妾貌未及衰,妾镜先已昏。qiè mào wèi jí shuāi,qiè jìng xiān yǐ hūn。
貌衰不再少,镜昏能再明。mào shuāi bù zài shǎo,jìng hūn néng zài míng。
为君一磨拭,烱烱光如新。wèi jūn yī mó shì,jiǒng jiǒng guāng rú xīn。
徒能照妾貌,安能照妾心。tú néng zhào qiè mào,ān néng zhào qiè xīn。

述怀

于石

孔明卧隆中,世事若不闻。kǒng míng wò lóng zhōng,shì shì ruò bù wén。
草庐两三策,大义固已明。cǎo lú liǎng sān cè,dà yì gù yǐ míng。
陶潜晋处士,束带耻屈身。táo qián jìn chù shì,shù dài chǐ qū shēn。
浩然归去来,把酒惟长吟。hào rán guī qù lái,bǎ jiǔ wéi zhǎng yín。
潜鱼游深渊,好鸟鸣高林。qián yú yóu shēn yuān,hǎo niǎo míng gāo lín。
是以古君子,出处各有心。shì yǐ gǔ jūn zi,chū chù gè yǒu xīn。

庭前有松树

于石

庭前有松树,百尺盘虬龙。tíng qián yǒu sōng shù,bǎi chǐ pán qiú lóng。
材大不适用,偃蹇霜雪中。cái dà bù shì yòng,yǎn jiǎn shuāng xuě zhōng。
五陵年少儿,种花不种松。wǔ líng nián shǎo ér,zhǒng huā bù zhǒng sōng。
寄言傲霜雪,何似媚春风。jì yán ào shuāng xuě,hé shì mèi chūn fēng。
松有千岁根,花无十日红。sōng yǒu qiān suì gēn,huā wú shí rì hóng。
众人逐时好,君子惟固穷。zhòng rén zhú shí hǎo,jūn zi wéi gù qióng。

探梅分韵得香字

于石

绝壁两屦云,荒村半桥霜。jué bì liǎng jù yún,huāng cūn bàn qiáo shuāng。
孤往欲何之,林下幽径长。gū wǎng yù hé zhī,lín xià yōu jìng zhǎng。
寒梅在何许,临风几徜徉。hán méi zài hé xǔ,lín fēng jǐ cháng yáng。
谁家断篱外,一枝寄林塘。shuí jiā duàn lí wài,yī zhī jì lín táng。
水静不摇影,竹深难护香。shuǐ jìng bù yáo yǐng,zhú shēn nán hù xiāng。
无言独倚树,山空月荒凉。wú yán dú yǐ shù,shān kōng yuè huāng liáng。

所怀寄何寺簿

于石

斜日明远树,落叶走空阶。xié rì míng yuǎn shù,luò yè zǒu kōng jiē。
闭门寂无事,心澹境自佳。bì mén jì wú shì,xīn dàn jìng zì jiā。
美人期不来,此乐谁与偕。měi rén qī bù lái,cǐ lè shuí yǔ xié。
岂无南飞雁,可以寄所怀。qǐ wú nán fēi yàn,kě yǐ jì suǒ huái。
所怀不可寄,孤云渺天涯。suǒ huái bù kě jì,gū yún miǎo tiān yá。

于石

斜阳挂庭树,有蝉鸣树颠。xié yáng guà tíng shù,yǒu chán míng shù diān。
无端聒人耳,惊我闲窗眠。wú duān guā rén ěr,jīng wǒ xián chuāng mián。
吾观动物中,至清莫如蝉。wú guān dòng wù zhōng,zhì qīng mò rú chán。
翩然蜕污浊,饱餐风露寒。piān rán tuì wū zhuó,bǎo cān fēng lù hán。
此外一无求,何苦浪喧喧。cǐ wài yī wú qiú,hé kǔ làng xuān xuān。
口给祇屡憎,不如且忘言。kǒu gěi qí lǚ zēng,bù rú qiě wàng yán。