古诗词

秋思

于石

草堂何必仿卢鸿,水色苍茫山色浓。cǎo táng hé bì fǎng lú hóng,shuǐ sè cāng máng shān sè nóng。
待月轩窗留客话,隔篱灯火起邻舂。dài yuè xuān chuāng liú kè huà,gé lí dēng huǒ qǐ lín chōng。
虫鸣终夕如相语,燕去知时不苟容。chóng míng zhōng xī rú xiāng yǔ,yàn qù zhī shí bù gǒu róng。
一片吟情渺何许,西风吹入乱云重。yī piàn yín qíng miǎo hé xǔ,xī fēng chuī rù luàn yún zhòng。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

有所思

于石

君在南山南,水阔云漫漫。jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
151«567891011