古诗词

松风慢代送吴德夫衡阳巡检

赵汸

溪亭春晚共离觞。xī tíng chūn wǎn gòng lí shāng。
何许是衡阳。hé xǔ shì héng yáng。
香罗初剪征衫好,东风里、快马轻装。xiāng luó chū jiǎn zhēng shān hǎo,dōng fēng lǐ kuài mǎ qīng zhuāng。
市远擘张闲暇,年丰虎落相羊。shì yuǎn bāi zhāng xián xiá,nián fēng hǔ luò xiāng yáng。
苍梧云尽暮天长。cāng wú yún jǐn mù tiān zhǎng。
山色似吾乡。shān sè shì wú xiāng。
莺啼绿树飞红雨,三千里、处处耕桑。yīng tí lǜ shù fēi hóng yǔ,sān qiān lǐ chù chù gēng sāng。
说与年年归雁,重来应念潇湘。shuō yǔ nián nián guī yàn,zhòng lái yīng niàn xiāo xiāng。

赵汸

元明间徽州府休宁人,字子常。九江黄泽弟子,得六十四卦大义及《春秋》之学。后复从临川虞集游,获闻吴澄之学。晚年隐居东山,读书著述。洪武二年,与赵埙等被征修《元史》,书成,辞归,旋卒。学者称东山先生。有《春秋集传》、《东山存稿》、《左氏补注》等。 赵汸的作品>>

猜您喜欢

登黄山炼丹峰寻昔人隐处

赵汸

我游黄山当严冬,雪消日暖无天风。wǒ yóu huáng shān dāng yán dōng,xuě xiāo rì nuǎn wú tiān fēng。
欲求昔人栖隐处,发兴况有高僧同。yù qiú xī rén qī yǐn chù,fā xīng kuàng yǒu gāo sēng tóng。
危矼侧步目已眩,绝壁下瞰心为忡。wēi gāng cè bù mù yǐ xuàn,jué bì xià kàn xīn wèi chōng。
交流二涧泻寒碧,樵牧不来萝径穷。jiāo liú èr jiàn xiè hán bì,qiáo mù bù lái luó jìng qióng。
嵯峨乱石大如屋,蹴踏豺虎登虬龙。cuó é luàn shí dà rú wū,cù tà chái hǔ dēng qiú lóng。
手披灌木出林杪,仰从云际窥奇峰。shǒu pī guàn mù chū lín miǎo,yǎng cóng yún jì kuī qí fēng。
中高一柱揭南斗,旁扶两岫森寒松。zhōng gāo yī zhù jiē nán dòu,páng fú liǎng xiù sēn hán sōng。
文楸万本翠如织,宛宛内蓄何冲融。wén qiū wàn běn cuì rú zhī,wǎn wǎn nèi xù hé chōng róng。
仙灵窟宅景象异,岂与下界同污隆。xiān líng kū zhái jǐng xiàng yì,qǐ yǔ xià jiè tóng wū lóng。
名姓无传年代远,只有药臼留遗踪。míng xìng wú chuán nián dài yuǎn,zhǐ yǒu yào jiù liú yí zōng。
摩挲考击三叹息,怅不并世来相从。mó sā kǎo jī sān tàn xī,chàng bù bìng shì lái xiāng cóng。
因怜李白升绝顶,空吟菡萏金芙蓉。yīn lián lǐ bái shēng jué dǐng,kōng yín hàn dàn jīn fú róng。
几年戎马暗南国,眼前厌见旌旗红。jǐ nián róng mǎ àn nán guó,yǎn qián yàn jiàn jīng qí hóng。
脱身长往宿有愿,把茅不用烦人工。tuō shēn zhǎng wǎng sù yǒu yuàn,bǎ máo bù yòng fán rén gōng。
曹阮浮丘应好在,山南山北会相逢。cáo ruǎn fú qiū yīng hǎo zài,shān nán shān běi huì xiāng féng。

杨行密疑冢

赵汸

荒郊石羊眠不起,枯冢累累各相似。huāng jiāo shí yáng mián bù qǐ,kū zhǒng lèi lèi gè xiāng shì。
海陵冤骨无人收,岂有儿孙来擘纸。hǎi líng yuān gǔ wú rén shōu,qǐ yǒu ér sūn lái bāi zhǐ。
几堆空土效曹瞒,百战江南帝徐李。jǐ duī kōng tǔ xiào cáo mán,bǎi zhàn jiāng nán dì xú lǐ。
龙山突兀表忠祠,至今父老思钱氏。lóng shān tū wù biǎo zhōng cí,zhì jīn fù lǎo sī qián shì。

题平山堂次黄先生韵

赵汸

虚堂眄平冈,积翠淩天半。xū táng miǎn píng gāng,jī cuì líng tiān bàn。
彷像识瑶台,熹微窥玉案。páng xiàng shí yáo tái,xī wēi kuī yù àn。
颇疑巨灵力,刬削非一旦。pǒ yí jù líng lì,chǎn xuē fēi yī dàn。
森森古树齐,奕奕朝霞烂。sēn sēn gǔ shù qí,yì yì cháo xiá làn。
地近巘易陟,池清莲不蔓。dì jìn yǎn yì zhì,chí qīng lián bù màn。
莺啼午梦残,客至琴声断。yīng tí wǔ mèng cán,kè zhì qín shēng duàn。
胜境契中襟,雅怀知弗畔。shèng jìng qì zhōng jīn,yǎ huái zhī fú pàn。
翛然忘物我,讵肯存崖岸。xiāo rán wàng wù wǒ,jù kěn cún yá àn。
马迹遍幽燕,华颠乐村闬。mǎ jì biàn yōu yàn,huá diān lè cūn hàn。
居夷非矫曲,悼猛得前算。jū yí fēi jiǎo qū,dào měng dé qián suàn。
巇崄世所趋,真淳日雕散。xī xiǎn shì suǒ qū,zhēn chún rì diāo sàn。
跬步视安危,片言几理乱。kuǐ bù shì ān wēi,piàn yán jǐ lǐ luàn。
苟能领斯会,未觉身为患。gǒu néng lǐng sī huì,wèi jué shēn wèi huàn。
嘉谋谅贻厥,岂曰夸殊观。jiā móu liàng yí jué,qǐ yuē kuā shū guān。

送汪子翼赴采石书院山长

赵汸

汪子富儒术,雄文惊有司。wāng zi fù rú shù,xióng wén jīng yǒu sī。
横经得专席,往主圣哲祠。héng jīng dé zhuān xí,wǎng zhǔ shèng zhé cí。
昨者遇相别,清言不及私。zuó zhě yù xiāng bié,qīng yán bù jí sī。
惟念紫阳翁,周程以为师。wéi niàn zǐ yáng wēng,zhōu chéng yǐ wèi shī。
云何陆子静,所学乃异兹。yún hé lù zi jìng,suǒ xué nǎi yì zī。
后生将焉从,此事宜精思。hòu shēng jiāng yān cóng,cǐ shì yí jīng sī。
斯行凭在尔,宁复计班资。sī xíng píng zài ěr,níng fù jì bān zī。
嗟余素寡陋,求道多困岐。jiē yú sù guǎ lòu,qiú dào duō kùn qí。
离索亦云久,陆沈乃其宜。lí suǒ yì yún jiǔ,lù shěn nǎi qí yí。
一闻君子论,反躬愧湮微。yī wén jūn zi lùn,fǎn gōng kuì yān wēi。
神心异象罔,谁能握其机。shén xīn yì xiàng wǎng,shuí néng wò qí jī。
关洛有遗言,本根实在兹。guān luò yǒu yí yán,běn gēn shí zài zī。
及门多通明,经说乃见讥。jí mén duō tōng míng,jīng shuō nǎi jiàn jī。
朱子晚所造,卓绝知者希。zhū zi wǎn suǒ zào,zhuó jué zhī zhě xī。
象山如可作,岂复忧支离。xiàng shān rú kě zuò,qǐ fù yōu zhī lí。
使其或有异,在我已无疑。shǐ qí huò yǒu yì,zài wǒ yǐ wú yí。
前修去已远,问辩将畴依。qián xiū qù yǐ yuǎn,wèn biàn jiāng chóu yī。
子有千里行,谁能纠予非。zi yǒu qiān lǐ xíng,shuí néng jiū yǔ fēi。
采石古重镇,精庐俯危矶。cǎi shí gǔ zhòng zhèn,jīng lú fǔ wēi jī。
子登蛾眉亭,勿作雍门悲。zi dēng é méi tíng,wù zuò yōng mén bēi。
应怀谪仙人,宫锦何淋漓。yīng huái zhé xiān rén,gōng jǐn hé lín lí。
横绝宇宙间,飞黄不受鞿。héng jué yǔ zhòu jiān,fēi huáng bù shòu jī。
君子慎修已,深潜厚自持。jūn zi shèn xiū yǐ,shēn qián hòu zì chí。
斯人固天放,跌宕将安归。sī rén gù tiān fàng,diē dàng jiāng ān guī。
适道必有途,积德必有基。shì dào bì yǒu tú,jī dé bì yǒu jī。
所贵敦实行,无为尚虚辞。suǒ guì dūn shí xíng,wú wèi shàng xū cí。
俗学昧本原,希微罕真知。sú xué mèi běn yuán,xī wēi hǎn zhēn zhī。
侏儒笑俳优,长者岂吾欺。zhū rú xiào pái yōu,zhǎng zhě qǐ wú qī。
念子实命我,斯言非我宜。niàn zi shí mìng wǒ,sī yán fēi wǒ yí。
敬恭奉明德,白首以为期。jìng gōng fèng míng dé,bái shǒu yǐ wèi qī。

吕景武哀诗

赵汸

山东有壮士,胄出古诸姜。shān dōng yǒu zhuàng shì,zhòu chū gǔ zhū jiāng。
起从楼船师,军败耻生降。qǐ cóng lóu chuán shī,jūn bài chǐ shēng jiàng。
挟俘投海死,终不愧鹰扬。xié fú tóu hǎi sǐ,zhōng bù kuì yīng yáng。
有孙若郡校,刻意攻文章。yǒu sūn ruò jùn xiào,kè yì gōng wén zhāng。
师亡于我殡,丧具倒赀囊。shī wáng yú wǒ bìn,sàng jù dào zī náng。
大兄绾银符,慷慨百夫良。dà xiōng wǎn yín fú,kāng kǎi bǎi fū liáng。
忍死脱锋镝,明神翼高堂。rěn sǐ tuō fēng dī,míng shén yì gāo táng。
佐郡黟山下,慈母未敢将。zuǒ jùn yī shān xià,cí mǔ wèi gǎn jiāng。
甘旨弟所营,时亦来兄傍。gān zhǐ dì suǒ yíng,shí yì lái xiōng bàng。
一疾竟不起,呼天但茫茫。yī jí jìng bù qǐ,hū tiān dàn máng máng。
何以慰母怀,相看涕淋浪。hé yǐ wèi mǔ huái,xiāng kàn tì lín làng。
世乱获考终,安知短与长。shì luàn huò kǎo zhōng,ān zhī duǎn yǔ zhǎng。
郊原多白骨,岂解归山冈。jiāo yuán duō bái gǔ,qǐ jiě guī shān gāng。

银峰述德诗

赵汸

戎马生淮甸,烟尘暗江湖。róng mǎ shēng huái diān,yān chén àn jiāng hú。
银峰万家邑,转目成丘墟。yín fēng wàn jiā yì,zhuǎn mù chéng qiū xū。
番君祠既燬,张相墓应芜。fān jūn cí jì huǐ,zhāng xiāng mù yīng wú。
千年豪杰堀,但见豺与狐。qiān nián háo jié kū,dàn jiàn chái yǔ hú。
四邻更问罪,毒螫焉能祛。sì lín gèng wèn zuì,dú shì yān néng qū。
牺牲待境上,玉帛既与俱。xī shēng dài jìng shàng,yù bó jì yǔ jù。
谁将庇吾民,跂踵待来苏。shuí jiāng bì wú mín,qí zhǒng dài lái sū。
两属固非策,瓜分岂良图。liǎng shǔ gù fēi cè,guā fēn qǐ liáng tú。
干戈日相寻,山谷皆储胥。gàn gē rì xiāng xún,shān gǔ jiē chǔ xū。
甘心仇彼壤,斩刈互相逾。gān xīn chóu bǐ rǎng,zhǎn yì hù xiāng yú。
衅同虞芮争,祸岂蛮触殊。xìn tóng yú ruì zhēng,huò qǐ mán chù shū。
相倾各恃援,肯复哀无辜。xiāng qīng gè shì yuán,kěn fù āi wú gū。
福星临婺渚,千骑专城居。fú xīng lín wù zhǔ,qiān qí zhuān chéng jū。
威行征伐外,泽被凋瘵馀。wēi xíng zhēng fá wài,zé bèi diāo zhài yú。
招携自有道,不亟亦不徐。zhāo xié zì yǒu dào,bù jí yì bù xú。
运步理必复,寒谷春阳嘘。yùn bù lǐ bì fù,hán gǔ chūn yáng xū。
湓浦覆巢穴,宫亭偃根株。pén pǔ fù cháo xué,gōng tíng yǎn gēn zhū。
永谢西江水,还同涸辙鱼。yǒng xiè xī jiāng shuǐ,hái tóng hé zhé yú。
含垢廓洪度,推诚开戆愚。hán gòu kuò hóng dù,tuī chéng kāi gàng yú。
汝才吾与达,勉思致名誉。rǔ cái wú yǔ dá,miǎn sī zhì míng yù。
汝武吾爪牙,所当应时需。rǔ wǔ wú zhǎo yá,suǒ dāng yīng shí xū。
难若春冰释,冤似水涤除。nán ruò chūn bīng shì,yuān shì shuǐ dí chú。
父子再天日,妻孥欢室庐。fù zi zài tiān rì,qī nú huān shì lú。
向来锋镝地,画作瓜芋区。xiàng lái fēng dī dì,huà zuò guā yù qū。
始羡生人乐,力耕供赋需。shǐ xiàn shēng rén lè,lì gēng gōng fù xū。
譬如涉渊水,公作济川桴。pì rú shè yuān shuǐ,gōng zuò jì chuān fú。
又如沟中瘠,忍死待公哺。yòu rú gōu zhōng jí,rěn sǐ dài gōng bǔ。
况非遇公贤,此邑今何如。kuàng fēi yù gōng xián,cǐ yì jīn hé rú。
我欲留公像,英姿照里闾。wǒ yù liú gōng xiàng,yīng zī zhào lǐ lǘ。
穹碑铭伟绩,螭首而龟趺。qióng bēi míng wěi jì,chī shǒu ér guī fū。
所示只一乡,所传唯道途。suǒ shì zhǐ yī xiāng,suǒ chuán wéi dào tú。
作诗颂公德,纪实辞不诬。zuò shī sòng gōng dé,jì shí cí bù wū。
子孙又子孙,歌咏无时渝。zi sūn yòu zi sūn,gē yǒng wú shí yú。
方伯及连帅,视公为规模。fāng bó jí lián shuài,shì gōng wèi guī mó。

题黟令周君儒所藏清溪白云图

赵汸

结屋清溪上,白云与为邻。jié wū qīng xī shàng,bái yún yǔ wèi lín。
云影常在地,溪光净无尘。yún yǐng cháng zài dì,xī guāng jìng wú chén。
馀晖及山木,晻映忘冬春。yú huī jí shān mù,àn yìng wàng dōng chūn。
逍遥窗户间,亦足娱心神。xiāo yáo chuāng hù jiān,yì zú yú xīn shén。
相望彭泽宰,仕止孰由人。xiāng wàng péng zé zǎi,shì zhǐ shú yóu rén。
忽忆桃花源,悠然思问津。hū yì táo huā yuán,yōu rán sī wèn jīn。

悼子琯

赵汸

无子未尝忧,有子悲不育。wú zi wèi cháng yōu,yǒu zi bēi bù yù。
妙赞世所稀,我穷焉得鞠。miào zàn shì suǒ xī,wǒ qióng yān dé jū。
所嗟百日间,奔走无停躅。suǒ jiē bǎi rì jiān,bēn zǒu wú tíng zhú。
贺者犹在门,房中已闻哭。hè zhě yóu zài mén,fáng zhōng yǐ wén kū。
汝病吾不知,汝名人已录。rǔ bìng wú bù zhī,rǔ míng rén yǐ lù。
我无高飞翼,安用烦羁束。wǒ wú gāo fēi yì,ān yòng fán jī shù。
奉身如拱璧,世乱遭指目。fèng shēn rú gǒng bì,shì luàn zāo zhǐ mù。
祸福来无端,每虞连骨肉。huò fú lái wú duān,měi yú lián gǔ ròu。
殇子古称寿,彼苍非汝毒。shāng zi gǔ chēng shòu,bǐ cāng fēi rǔ dú。
勿羡彭与?,贪生恒局促。wù xiàn péng yǔ,tān shēng héng jú cù。

题米元晖江山小景

赵汸

沧波浩无津,挥手扬帆去。cāng bō hào wú jīn,huī shǒu yáng fān qù。
回顾江上山,苍苍但烟树。huí gù jiāng shàng shān,cāng cāng dàn yān shù。
结茅傍洲渚,岂少垂纶处。jié máo bàng zhōu zhǔ,qǐ shǎo chuí lún chù。
终然尘迹近,未及扁舟趣。zhōng rán chén jì jìn,wèi jí biǎn zhōu qù。
世运如风飙,朝新夕成故。shì yùn rú fēng biāo,cháo xīn xī chéng gù。
白云何亭亭,倏尔天际住。bái yún hé tíng tíng,shū ěr tiān jì zhù。
寄谢山中人,奚为独多虑。jì xiè shān zhōng rén,xī wèi dú duō lǜ。

病士

赵汸

病鹰不忘击,病骥不忘骧。bìng yīng bù wàng jī,bìng jì bù wàng xiāng。
病鹤俯不啄,仰睇霄汉长。bìng hè fǔ bù zhuó,yǎng dì xiāo hàn zhǎng。
惟有病士心,死灰不复扬。wéi yǒu bìng shì xīn,sǐ huī bù fù yáng。
居处终鲜欢,起行若痛亡。jū chù zhōng xiān huān,qǐ xíng ruò tòng wáng。
逢人目辄动,内惕外周章。féng rén mù zhé dòng,nèi tì wài zhōu zhāng。
口虽强诺唯,退省但茫茫。kǒu suī qiáng nuò wéi,tuì shěng dàn máng máng。
已疾且忘疗,焉知民未康。yǐ jí qiě wàng liáo,yān zhī mín wèi kāng。
多谢游谈者,勉旃思自强。duō xiè yóu tán zhě,miǎn zhān sī zì qiáng。
是弃果蓏哉,为称充圆方。shì qì guǒ luǒ zāi,wèi chēng chōng yuán fāng。

峡源瀑布

赵汸

寒峡隐堂隍,寻源得飞瀑。hán xiá yǐn táng huáng,xún yuán dé fēi pù。
悬空下千尺,飞鸟惊不度。xuán kōng xià qiān chǐ,fēi niǎo jīng bù dù。
雷激丹岳摧,电穿青山破。léi jī dān yuè cuī,diàn chuān qīng shān pò。
阴崖排积雪,霈雨恒时注。yīn yá pái jī xuě,pèi yǔ héng shí zhù。
我来属时艰,对此忘百虑。wǒ lái shǔ shí jiān,duì cǐ wàng bǎi lǜ。
尘襟欣一洗,徘徊不忍去。chén jīn xīn yī xǐ,pái huái bù rěn qù。
崇山限吴楚,避远谁能顾。chóng shān xiàn wú chǔ,bì yuǎn shuí néng gù。
应有避秦人,岩前觅微路。yīng yǒu bì qín rén,yán qián mì wēi lù。

题云林小隐

赵汸

杉松冥冥烟雾湿,青合两崖愁壁立。shān sōng míng míng yān wù shī,qīng hé liǎng yá chóu bì lì。
方池怪石小窗妍,家具图书劣容膝。fāng chí guài shí xiǎo chuāng yán,jiā jù tú shū liè róng xī。
十年官道暗黄尘,锦里萧条少四邻。shí nián guān dào àn huáng chén,jǐn lǐ xiāo tiáo shǎo sì lín。
峻岭截云天御暴,樵歌一曲断行人。jùn lǐng jié yún tiān yù bào,qiáo gē yī qū duàn xíng rén。
古林先生身种德,芝田兰畹无荆棘。gǔ lín xiān shēng shēn zhǒng dé,zhī tián lán wǎn wú jīng jí。
心闲鸡犬亦清宁,虎伥狐妖俱屏迹。xīn xián jī quǎn yì qīng níng,hǔ chāng hú yāo jù píng jì。
木叶归根虫闭关,雪深半夜失前山。mù yè guī gēn chóng bì guān,xuě shēn bàn yè shī qián shān。
儿童挟策莫言冷,信有阳和地底还。ér tóng xié cè mò yán lěng,xìn yǒu yáng hé dì dǐ hái。

浮邱祠

赵汸

浮邱说诗秦汉间,庞眉鹤发映朱颜。fú qiū shuō shī qín hàn jiān,páng méi hè fā yìng zhū yán。
适逢偶语几弃市,又见慢儒来溺冠。shì féng ǒu yǔ jǐ qì shì,yòu jiàn màn rú lái nì guān。
飘然长往不知处,遗迹宛在轩辕山。piāo rán zhǎng wǎng bù zhī chù,yí jì wǎn zài xuān yuán shān。
年谷常丰物无厉,石泉一盏荐甘寒。nián gǔ cháng fēng wù wú lì,shí quán yī zhǎn jiàn gān hán。

中秋雨分韵得秋字

赵汸

蓬莱别馆天香浮,仙家好景惟中秋。péng lái bié guǎn tiān xiāng fú,xiān jiā hǎo jǐng wéi zhōng qiū。
举杯邀月不知处,湿云满地寒螀愁。jǔ bēi yāo yuè bù zhī chù,shī yún mǎn dì hán jiāng chóu。
大地山河忽破碎,苍茫微影将焉求。dà dì shān hé hū pò suì,cāng máng wēi yǐng jiāng yān qiú。
盲风怪雨岂终夕,中轩坐见寒光流。máng fēng guài yǔ qǐ zhōng xī,zhōng xuān zuò jiàn hán guāng liú。

故人

赵汸

故人别我秋江涘,几载重逢春梦里。gù rén bié wǒ qiū jiāng sì,jǐ zài zhòng féng chūn mèng lǐ。
忽观明月忆高情,愁绝长空三万里。hū guān míng yuè yì gāo qíng,chóu jué zhǎng kōng sān wàn lǐ。
荒山久病莫能兴,狂风暴雨何凭淩。huāng shān jiǔ bìng mò néng xīng,kuáng fēng bào yǔ hé píng líng。
麈鹿呦呦呼厥类,雉媒戛戛求其朋。zhǔ lù yōu yōu hū jué lèi,zhì méi jiá jiá qiú qí péng。
121«3456789