古诗词

彭城守春旱祷雨

吴当

恒阳徵僣忒,云汉闵时劳。héng yáng zhēng tiě tè,yún hàn mǐn shí láo。
大野黄尘动,中街白日高。dà yě huáng chén dòng,zhōng jiē bái rì gāo。
穷黎忧恻恻,良牧思忉忉。qióng lí yōu cè cè,liáng mù sī dāo dāo。
礼秩祠群望,官联领众曹。lǐ zhì cí qún wàng,guān lián lǐng zhòng cáo。
雩坛登祝史,俎实载牲牢。yú tán dēng zhù shǐ,zǔ shí zài shēng láo。
肸蚃通幽閟,精诚绝慢慆。xī xiǎng tōng yōu bì,jīng chéng jué màn tāo。
王春方介祉,神化岂屯膏。wáng chūn fāng jiè zhǐ,shén huà qǐ tún gāo。
灵雨随车骑,阴风卷旆旄。líng yǔ suí chē qí,yīn fēng juǎn pèi máo。
麦禾朝娓娓,松桧夜骚骚。mài hé cháo wěi wěi,sōng guì yè sāo sāo。
甘泽经三日,浑流失九皋。gān zé jīng sān rì,hún liú shī jiǔ gāo。
涓涓通陇亩,衮衮向波涛。juān juān tōng lǒng mǔ,gǔn gǔn xiàng bō tāo。
陋巷荒蛙黾,衡门拥艾蒿。lòu xiàng huāng wā mǐn,héng mén yōng ài hāo。
杂花红似锦,细草绿于袍。zá huā hóng shì jǐn,xì cǎo lǜ yú páo。
已识天无妄,宁论地不毛。yǐ shí tiān wú wàng,níng lùn dì bù máo。
秋成看栗栗,民食免嗷嗷。qiū chéng kàn lì lì,mín shí miǎn áo áo。
帝德回衷眷,舆情解郁陶。dì dé huí zhōng juàn,yú qíng jiě yù táo。
巫歌迎赛肉,社鼓送香醪。wū gē yíng sài ròu,shè gǔ sòng xiāng láo。
岂弟皇恩畅,循良盛世遭。qǐ dì huáng ēn chàng,xún liáng shèng shì zāo。
书年应纪异,作颂更兴褒。shū nián yīng jì yì,zuò sòng gèng xīng bāo。
亦有垂纶客,临流为洒毫。yì yǒu chuí lún kè,lín liú wèi sǎ háo。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

咸阳王功德诗

吴当

于穆世皇,天戈载扬。yú mù shì huáng,tiān gē zài yáng。
亲拔云南,用逖蛮方。qīn bá yún nán,yòng tì mán fāng。

咸阳王功德诗

吴当

滇之宗臣,乃悖纪纲。diān zhī zōng chén,nǎi bèi jì gāng。
复叛不顺,袭盗以狂。fù pàn bù shùn,xí dào yǐ kuáng。

咸阳王功德诗

吴当

天子曰嘻,孰称予使。tiān zi yuē xī,shú chēng yǔ shǐ。
爰命忠惠,以绥以抚。yuán mìng zhōng huì,yǐ suí yǐ fǔ。

咸阳王功德诗

吴当

谕之恩信,涤汝烦苦。yù zhī ēn xìn,dí rǔ fán kǔ。
简节疏目,咸得理所。jiǎn jié shū mù,xián dé lǐ suǒ。

咸阳王功德诗

吴当

乃疆乃理,奠尔城邑。nǎi jiāng nǎi lǐ,diàn ěr chéng yì。
市有居货,屋有陶甓。shì yǒu jū huò,wū yǒu táo pì。

咸阳王功德诗

吴当

我田我池,粳稌黍稷。wǒ tián wǒ chí,jīng tú shǔ jì。
训厥士女,污俗斯革。xùn jué shì nǚ,wū sú sī gé。

咸阳王功德诗

吴当

既庶既富,建学立教。jì shù jì fù,jiàn xué lì jiào。
笾豆鼓钟,于乐孔庙。biān dòu gǔ zhōng,yú lè kǒng miào。

咸阳王功德诗

吴当

诗书歌弦,孰则孰效。shī shū gē xián,shú zé shú xiào。
折其狂猘,笃尔忠孝。zhé qí kuáng zhì,dǔ ěr zhōng xiào。

咸阳王功德诗

吴当

步不出国,侯幽侯深。bù bù chū guó,hóu yōu hóu shēn。
部曲联绎,干戈若林。bù qū lián yì,gàn gē ruò lín。

咸阳王功德诗

吴当

久而弥孚,向义骎骎。jiǔ ér mí fú,xiàng yì qīn qīn。
锡贡无已,大赂南金。xī gòng wú yǐ,dà lù nán jīn。

咸阳王功德诗

吴当

天祚皇国,克生伟人。tiān zuò huáng guó,kè shēng wěi rén。
历年孔多,以福远民。lì nián kǒng duō,yǐ fú yuǎn mín。

咸阳王功德诗

吴当

远民之安,克顺克正。yuǎn mín zhī ān,kè shùn kè zhèng。
惟王之贤,天子之圣。wéi wáng zhī xián,tiān zi zhī shèng。

咸阳王功德诗

吴当

元臣云亡,远民孔哀。yuán chén yún wáng,yuǎn mín kǒng āi。
风马云车,曷往曷来。fēng mǎ yún chē,hé wǎng hé lái。

咸阳王功德诗

吴当

新庙既作,执事有恪。xīn miào jì zuò,zhí shì yǒu kè。
王其享兹,用配诸葛。wáng qí xiǎng zī,yòng pèi zhū gé。

咸阳王功德诗

吴当

锡爵启封,皇则悼之。xī jué qǐ fēng,huáng zé dào zhī。
嗣德象贤,天实报之。sì dé xiàng xián,tiān shí bào zhī。