古诗词

诗庄

吴当

诗人自昔身多穷,云是身穷诗乃工。shī rén zì xī shēn duō qióng,yún shì shēn qióng shī nǎi gōng。
太白飘零一杯酒,杜陵茅屋随秋风。tài bái piāo líng yī bēi jiǔ,dù líng máo wū suí qiū fēng。
君庄采菽不盈掬,仅有新诗千万幅。jūn zhuāng cǎi shū bù yíng jū,jǐn yǒu xīn shī qiān wàn fú。
饥来一字不堪煮,犹是逢人索珠玉。jī lái yī zì bù kān zhǔ,yóu shì féng rén suǒ zhū yù。
年少执戟称卫郎,软裘快马双明珰。nián shǎo zhí jǐ chēng wèi láng,ruǎn qiú kuài mǎ shuāng míng dāng。
驱驰玉事出奉诏,西拂弱水东扶桑。qū chí yù shì chū fèng zhào,xī fú ruò shuǐ dōng fú sāng。
龙光南去冲牛斗,含香曾到扶胥口。lóng guāng nán qù chōng niú dòu,hán xiāng céng dào fú xū kǒu。
云边晓挂洞庭帆,花时夜醉长沙酒。yún biān xiǎo guà dòng tíng fān,huā shí yè zuì zhǎng shā jiǔ。
人间曾见墨淋漓,当时采笔生光辉。rén jiān céng jiàn mò lín lí,dāng shí cǎi bǐ shēng guāng huī。
千金散尽不自惜,囊中惟喜有新诗。qiān jīn sàn jǐn bù zì xī,náng zhōng wéi xǐ yǒu xīn shī。
嗟予岂是能吟者,秋月春花浑漫写。jiē yǔ qǐ shì néng yín zhě,qiū yuè chūn huā hún màn xiě。
故园菊松已荒芜,两鬓萧萧雪盈把。gù yuán jú sōng yǐ huāng wú,liǎng bìn xiāo xiāo xuě yíng bǎ。
君不见相如作赋家四壁,子云草玄宅一区。jūn bù jiàn xiāng rú zuò fù jiā sì bì,zi yún cǎo xuán zhái yī qū。
君庄风月固有馀,不知身世贫何如。jūn zhuāng fēng yuè gù yǒu yú,bù zhī shēn shì pín hé rú。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

连旬大雪

吴当

瘦骨棱层病未安,江天风雪夜漫漫。shòu gǔ léng céng bìng wèi ān,jiāng tiān fēng xuě yè màn màn。
布衾铁石浑无寐,难得梅花入梦看。bù qīn tiě shí hún wú mèi,nán dé méi huā rù mèng kàn。

连旬大雪

吴当

平施翠壑与丹崖,风磴云门处处埋。píng shī cuì hè yǔ dān yá,fēng dèng yún mén chù chù mái。
直待东风花尽发,却寻布袜踏青鞋。zhí dài dōng fēng huā jǐn fā,què xún bù wà tà qīng xié。

五老峰

吴当

五老峰前雪未消,烟岚染处夕阳挠。wǔ lǎo fēng qián xuě wèi xiāo,yān lán rǎn chù xī yáng náo。
沽来尊酒寻梅树,钓得江鱼上柳条。gū lái zūn jiǔ xún méi shù,diào dé jiāng yú shàng liǔ tiáo。

可叹

吴当

忠义曾书宋两都,一时直笔共描摹。zhōng yì céng shū sòng liǎng dōu,yī shí zhí bǐ gòng miáo mó。
万方顺逆苍天在,遗臭难称莽大夫。wàn fāng shùn nì cāng tiān zài,yí chòu nán chēng mǎng dà fū。

可叹

吴当

汉水生波郡邑墟,空传楚魄葬江鱼。hàn shuǐ shēng bō jùn yì xū,kōng chuán chǔ pò zàng jiāng yú。
前年节钺秋江上,满纸祈哀逐客书。qián nián jié yuè qiū jiāng shàng,mǎn zhǐ qí āi zhú kè shū。

可叹

吴当

碧桃红杏艳阳天,礼聘相期举按贤。bì táo hóng xìng yàn yáng tiān,lǐ pìn xiāng qī jǔ àn xián。
肠断关河时听雁,琵琶却在卖茶船。cháng duàn guān hé shí tīng yàn,pí pá què zài mài chá chuán。

春思

吴当

虎迹烟村少室墟,羊肠尘路太行车。hǔ jì yān cūn shǎo shì xū,yáng cháng chén lù tài xíng chē。
上林应射春归羽,江海累臣有帛书。shàng lín yīng shè chūn guī yǔ,jiāng hǎi lèi chén yǒu bó shū。

谩题

吴当

上林高处凤凰栖,羽翮垂云五色辉。shàng lín gāo chù fèng huáng qī,yǔ hé chuí yún wǔ sè huī。
黄竹雪深梧影落,山鸡临水照毛衣。huáng zhú xuě shēn wú yǐng luò,shān jī lín shuǐ zhào máo yī。

谩题

吴当

日出扶桑海不惊,曾将巨钓掣鲵鲸。rì chū fú sāng hǎi bù jīng,céng jiāng jù diào chè ní jīng。
一蓑回首秋江上,卧听兰苕翡翠鸣。yī suō huí shǒu qiū jiāng shàng,wò tīng lán sháo fěi cuì míng。

谩题

吴当

香炉峰色白巉巉,黄独无苗雪满镵。xiāng lú fēng sè bái chán chán,huáng dú wú miáo xuě mǎn chán。
燕子经年江上别,东风回首听呢喃。yàn zi jīng nián jiāng shàng bié,dōng fēng huí shǒu tīng ne nán。

除夕

吴当

几年别却帝城傩,种树书传郭橐驼。jǐ nián bié què dì chéng nuó,zhǒng shù shū chuán guō tuó tuó。
华盖芙蓉秋色里,钓竿犹伴旧时蓑。huá gài fú róng qiū sè lǐ,diào gān yóu bàn jiù shí suō。

立春日感旧

吴当

南楼谯鼓北楼钟,楼外泥牛彩仗丛。nán lóu qiáo gǔ běi lóu zhōng,lóu wài ní niú cǎi zhàng cóng。
黄道泰阶春浩荡,苍龙观阙晓曈昽。huáng dào tài jiē chūn hào dàng,cāng lóng guān quē xiǎo tóng lóng。

立春日感旧

吴当

麒麟烟树凤凰毛,列侍趋朝礼独劳。qí lín yān shù fèng huáng máo,liè shì qū cháo lǐ dú láo。
中使传宣排内宴,御园春动乐声高。zhōng shǐ chuán xuān pái nèi yàn,yù yuán chūn dòng lè shēng gāo。

立春日感旧

吴当

春盘生菜翠如丝,内赐金幡映白髭。chūn pán shēng cài cuì rú sī,nèi cì jīn fān yìng bái zī。
前度桃花何处去,故园花草不胜思。qián dù táo huā hé chù qù,gù yuán huā cǎo bù shèng sī。

立春日感旧

吴当

照眼榴花酒入唇,愁颜衰鬓又逢春。zhào yǎn liú huā jiǔ rù chún,chóu yán shuāi bìn yòu féng chūn。
御沟冰泮河鱼美,惆怅江波有钓纶。yù gōu bīng pàn hé yú měi,chóu chàng jiāng bō yǒu diào lún。