古诗词

野航亭为陈晋赋

吴当

山人筑居青涧傍,数间矮屋如舟航。shān rén zhù jū qīng jiàn bàng,shù jiān ǎi wū rú zhōu háng。
清风粼粼白石烂,满目野水凝秋光。qīng fēng lín lín bái shí làn,mǎn mù yě shuǐ níng qiū guāng。
浴水凫鹭闲来去,凭栏总是沧洲趣。yù shuǐ fú lù xián lái qù,píng lán zǒng shì cāng zhōu qù。
竹间凉月白纷纷,更似芦花最深处。zhú jiān liáng yuè bái fēn fēn,gèng shì lú huā zuì shēn chù。
高情阅世犹虚舟,久矣委心从去留。gāo qíng yuè shì yóu xū zhōu,jiǔ yǐ wěi xīn cóng qù liú。
秋风不待归张翰,夜雪每疑来子猷。qiū fēng bù dài guī zhāng hàn,yè xuě měi yí lái zi yóu。
儿童忽报前川涨,云雾轩窗九天上。ér tóng hū bào qián chuān zhǎng,yún wù xuān chuāng jiǔ tiān shàng。
故园梦断酒初醒,落日遥闻采莲唱。gù yuán mèng duàn jiǔ chū xǐng,luò rì yáo wén cǎi lián chàng。
西安城边芳草多,乱汀横渚尽烟波。xī ān chéng biān fāng cǎo duō,luàn tīng héng zhǔ jǐn yān bō。
纫兰为佩寄远道,又恐闲门无客过。rèn lán wèi pèi jì yuǎn dào,yòu kǒng xián mén wú kè guò。
迢递江南望江北,住久岂知身是客。tiáo dì jiāng nán wàng jiāng běi,zhù jiǔ qǐ zhī shēn shì kè。
多情我自爱桐乡,自信鸥盟寒不得。duō qíng wǒ zì ài tóng xiāng,zì xìn ōu méng hán bù dé。
亦有扁舟彭蠡宾,别却槎头今几春。yì yǒu biǎn zhōu péng lí bīn,bié què chá tóu jīn jǐ chūn。
明朝便合投簪笏,向子亭边与卜邻。míng cháo biàn hé tóu zān hù,xiàng zi tíng biān yǔ bo lín。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

咸阳王功德诗

吴当

于穆世皇,天戈载扬。yú mù shì huáng,tiān gē zài yáng。
亲拔云南,用逖蛮方。qīn bá yún nán,yòng tì mán fāng。

咸阳王功德诗

吴当

滇之宗臣,乃悖纪纲。diān zhī zōng chén,nǎi bèi jì gāng。
复叛不顺,袭盗以狂。fù pàn bù shùn,xí dào yǐ kuáng。

咸阳王功德诗

吴当

天子曰嘻,孰称予使。tiān zi yuē xī,shú chēng yǔ shǐ。
爰命忠惠,以绥以抚。yuán mìng zhōng huì,yǐ suí yǐ fǔ。

咸阳王功德诗

吴当

谕之恩信,涤汝烦苦。yù zhī ēn xìn,dí rǔ fán kǔ。
简节疏目,咸得理所。jiǎn jié shū mù,xián dé lǐ suǒ。

咸阳王功德诗

吴当

乃疆乃理,奠尔城邑。nǎi jiāng nǎi lǐ,diàn ěr chéng yì。
市有居货,屋有陶甓。shì yǒu jū huò,wū yǒu táo pì。

咸阳王功德诗

吴当

我田我池,粳稌黍稷。wǒ tián wǒ chí,jīng tú shǔ jì。
训厥士女,污俗斯革。xùn jué shì nǚ,wū sú sī gé。

咸阳王功德诗

吴当

既庶既富,建学立教。jì shù jì fù,jiàn xué lì jiào。
笾豆鼓钟,于乐孔庙。biān dòu gǔ zhōng,yú lè kǒng miào。

咸阳王功德诗

吴当

诗书歌弦,孰则孰效。shī shū gē xián,shú zé shú xiào。
折其狂猘,笃尔忠孝。zhé qí kuáng zhì,dǔ ěr zhōng xiào。

咸阳王功德诗

吴当

步不出国,侯幽侯深。bù bù chū guó,hóu yōu hóu shēn。
部曲联绎,干戈若林。bù qū lián yì,gàn gē ruò lín。

咸阳王功德诗

吴当

久而弥孚,向义骎骎。jiǔ ér mí fú,xiàng yì qīn qīn。
锡贡无已,大赂南金。xī gòng wú yǐ,dà lù nán jīn。

咸阳王功德诗

吴当

天祚皇国,克生伟人。tiān zuò huáng guó,kè shēng wěi rén。
历年孔多,以福远民。lì nián kǒng duō,yǐ fú yuǎn mín。

咸阳王功德诗

吴当

远民之安,克顺克正。yuǎn mín zhī ān,kè shùn kè zhèng。
惟王之贤,天子之圣。wéi wáng zhī xián,tiān zi zhī shèng。

咸阳王功德诗

吴当

元臣云亡,远民孔哀。yuán chén yún wáng,yuǎn mín kǒng āi。
风马云车,曷往曷来。fēng mǎ yún chē,hé wǎng hé lái。

咸阳王功德诗

吴当

新庙既作,执事有恪。xīn miào jì zuò,zhí shì yǒu kè。
王其享兹,用配诸葛。wáng qí xiǎng zī,yòng pèi zhū gé。

咸阳王功德诗

吴当

锡爵启封,皇则悼之。xī jué qǐ fēng,huáng zé dào zhī。
嗣德象贤,天实报之。sì dé xiàng xián,tiān shí bào zhī。