古诗词

徐州赠同邸客

吴当

临川山人来作客,万里携书上京国。lín chuān shān rén lái zuò kè,wàn lǐ xié shū shàng jīng guó。
朔风吹起黄河冰,河上行舟带寒色。shuò fēng chuī qǐ huáng hé bīng,hé shàng xíng zhōu dài hán sè。
穷冬雪花三尺深,客窗抱膝惟长吟。qióng dōng xuě huā sān chǐ shēn,kè chuāng bào xī wéi zhǎng yín。
夜闻解鞍有同邸,晨即市酒开囊金。yè wén jiě ān yǒu tóng dǐ,chén jí shì jiǔ kāi náng jīn。
举杯殷勤相为语,家在单州闾巷里。jǔ bēi yīn qín xiāng wèi yǔ,jiā zài dān zhōu lǘ xiàng lǐ。
庭闱有亲七十馀,阖家稚耋数百指。tíng wéi yǒu qīn qī shí yú,hé jiā zhì dié shù bǎi zhǐ。
上堂称寿春熙熙,下堂服劳日济济。shàng táng chēng shòu chūn xī xī,xià táng fú láo rì jì jì。
门户有子应晨昏,盘飧任妇承甘旨。mén hù yǒu zi yīng chén hūn,pán sūn rèn fù chéng gān zhǐ。
东风吹绿牛羊肥,良田自足供锄犁。dōng fēng chuī lǜ niú yáng féi,liáng tián zì zú gōng chú lí。
夹溪桃李炫晴昼,映阶萱草迎春辉。jiā xī táo lǐ xuàn qíng zhòu,yìng jiē xuān cǎo yíng chūn huī。
共知吾邦是乐土,男勤耕桑女织组。gòng zhī wú bāng shì lè tǔ,nán qín gēng sāng nǚ zhī zǔ。
贸迁有货居廛市,岁时无事烦官府。mào qiān yǒu huò jū chán shì,suì shí wú shì fán guān fǔ。
家人老大不出门,长儿近日游荆楚。jiā rén lǎo dà bù chū mén,zhǎng ér jìn rì yóu jīng chǔ。
阿婶爱孙如至宝,尽室悲惊为愁苦。ā shěn ài sūn rú zhì bǎo,jǐn shì bēi jīng wèi chóu kǔ。
予情触此更皇皇,远出求之来侍旁。yǔ qíng chù cǐ gèng huáng huáng,yuǎn chū qiú zhī lái shì páng。
贤愚不足挂怀抱,夙夕忍此慈心伤。xián yú bù zú guà huái bào,sù xī rěn cǐ cí xīn shāng。
我闻斯言亦感激,秉彝至德各有常。wǒ wén sī yán yì gǎn jī,bǐng yí zhì dé gè yǒu cháng。
尔能慈孝出天性,笃行自足为义方。ěr néng cí xiào chū tiān xìng,dǔ xíng zì zú wèi yì fāng。
责善恐违贤圣训,至诚可贯金石刚。zé shàn kǒng wéi xián shèng xùn,zhì chéng kě guàn jīn shí gāng。
琴瑟在御良燕喜,埙篪迭奏成雁行。qín sè zài yù liáng yàn xǐ,xūn chí dié zòu chéng yàn xíng。
庭前彩服列三世,人生至乐乐未央。tíng qián cǎi fú liè sān shì,rén shēng zhì lè lè wèi yāng。
酒酣为子歌慷慨,持赠可比黄金珰。jiǔ hān wèi zi gē kāng kǎi,chí zèng kě bǐ huáng jīn dāng。
嗟予霜露兴惨怆,蓼莪三复劬劳章。jiē yǔ shuāng lù xīng cǎn chuàng,liǎo é sān fù qú láo zhāng。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

咸阳王功德诗

吴当

于穆世皇,天戈载扬。yú mù shì huáng,tiān gē zài yáng。
亲拔云南,用逖蛮方。qīn bá yún nán,yòng tì mán fāng。

咸阳王功德诗

吴当

滇之宗臣,乃悖纪纲。diān zhī zōng chén,nǎi bèi jì gāng。
复叛不顺,袭盗以狂。fù pàn bù shùn,xí dào yǐ kuáng。

咸阳王功德诗

吴当

天子曰嘻,孰称予使。tiān zi yuē xī,shú chēng yǔ shǐ。
爰命忠惠,以绥以抚。yuán mìng zhōng huì,yǐ suí yǐ fǔ。

咸阳王功德诗

吴当

谕之恩信,涤汝烦苦。yù zhī ēn xìn,dí rǔ fán kǔ。
简节疏目,咸得理所。jiǎn jié shū mù,xián dé lǐ suǒ。

咸阳王功德诗

吴当

乃疆乃理,奠尔城邑。nǎi jiāng nǎi lǐ,diàn ěr chéng yì。
市有居货,屋有陶甓。shì yǒu jū huò,wū yǒu táo pì。

咸阳王功德诗

吴当

我田我池,粳稌黍稷。wǒ tián wǒ chí,jīng tú shǔ jì。
训厥士女,污俗斯革。xùn jué shì nǚ,wū sú sī gé。

咸阳王功德诗

吴当

既庶既富,建学立教。jì shù jì fù,jiàn xué lì jiào。
笾豆鼓钟,于乐孔庙。biān dòu gǔ zhōng,yú lè kǒng miào。

咸阳王功德诗

吴当

诗书歌弦,孰则孰效。shī shū gē xián,shú zé shú xiào。
折其狂猘,笃尔忠孝。zhé qí kuáng zhì,dǔ ěr zhōng xiào。

咸阳王功德诗

吴当

步不出国,侯幽侯深。bù bù chū guó,hóu yōu hóu shēn。
部曲联绎,干戈若林。bù qū lián yì,gàn gē ruò lín。

咸阳王功德诗

吴当

久而弥孚,向义骎骎。jiǔ ér mí fú,xiàng yì qīn qīn。
锡贡无已,大赂南金。xī gòng wú yǐ,dà lù nán jīn。

咸阳王功德诗

吴当

天祚皇国,克生伟人。tiān zuò huáng guó,kè shēng wěi rén。
历年孔多,以福远民。lì nián kǒng duō,yǐ fú yuǎn mín。

咸阳王功德诗

吴当

远民之安,克顺克正。yuǎn mín zhī ān,kè shùn kè zhèng。
惟王之贤,天子之圣。wéi wáng zhī xián,tiān zi zhī shèng。

咸阳王功德诗

吴当

元臣云亡,远民孔哀。yuán chén yún wáng,yuǎn mín kǒng āi。
风马云车,曷往曷来。fēng mǎ yún chē,hé wǎng hé lái。

咸阳王功德诗

吴当

新庙既作,执事有恪。xīn miào jì zuò,zhí shì yǒu kè。
王其享兹,用配诸葛。wáng qí xiǎng zī,yòng pèi zhū gé。

咸阳王功德诗

吴当

锡爵启封,皇则悼之。xī jué qǐ fēng,huáng zé dào zhī。
嗣德象贤,天实报之。sì dé xiàng xián,tiān shí bào zhī。