古诗词

和丁师善韵

陆文圭

辙鲋活斗升,莫向肆中索。zhé fù huó dòu shēng,mò xiàng sì zhōng suǒ。
已无秋成望,况复岁暮迫。yǐ wú qiū chéng wàng,kuàng fù suì mù pò。
蓉城一小县,舞袖折旋窄。róng chéng yī xiǎo xiàn,wǔ xiù zhé xuán zhǎi。
针芒万亩青,席卷一川白。zhēn máng wàn mǔ qīng,xí juǎn yī chuān bái。
苦肠真食蓼,枵腹思啖柏。kǔ cháng zhēn shí liǎo,xiāo fù sī dàn bǎi。
蒙袂嗟饥氓,胠箧畏暴客。méng mèi jiē jī máng,qū qiè wèi bào kè。
将怀转壑忧,谁任求刍责。jiāng huái zhuǎn hè yōu,shuí rèn qiú chú zé。
为政推仁心,匹妇无弗获。wèi zhèng tuī rén xīn,pǐ fù wú fú huò。
登途祗王命,东西固不择。dēng tú zhī wáng mìng,dōng xī gù bù zé。
汉网殊阔疏,挂一直漏百。hàn wǎng shū kuò shū,guà yī zhí lòu bǎi。
但令大纲正,潜使宿弊革。dàn lìng dà gāng zhèng,qián shǐ sù bì gé。
斯民本同体,难以一膜隔。sī mín běn tóng tǐ,nán yǐ yī mó gé。
发奸虽有术,救急岂无策。fā jiān suī yǒu shù,jiù jí qǐ wú cè。
不惮原隰驱,要知闾里阨。bù dàn yuán xí qū,yào zhī lǘ lǐ è。
消平蛇龙居,安集鸿雁宅。xiāo píng shé lóng jū,ān jí hóng yàn zhái。
庶免愁叹声,谣诵沸广陌。shù miǎn chóu tàn shēng,yáo sòng fèi guǎng mò。

陆文圭

陆文圭(1252~1336),元代文学家。字子方,号墙东,江阴(今属江苏)人。博通经史百家,兼及天文、地理、律历、医药、算术之学。墙东先生是元代学者陆文圭的雅号,“墙东”并非是他居住澄东的意思。西汉末年,北海人王君公因为遭遇王莽篡权的乱世,当牛侩(买卖牛的中间人)以自隐。当时人们称他为“避世墙东王君公”。见《后汉书·逄萌传》。后来以“墙东避世”作为隐居于市井的典故,“墙东”指隐居之地。墙东先生指的是隐士陆文圭,对于这个雅号,他自己也欣然接受,将自己的作品集命名为《墙东类稿》。 陆文圭的作品>>

猜您喜欢

挽东平张彦明

陆文圭

梦觉黄粱仅一炊,人生适意不多时。mèng jué huáng liáng jǐn yī chuī,rén shēng shì yì bù duō shí。
杜陵老病亲桃竹,白傅清闲忆柳枝。dù líng lǎo bìng qīn táo zhú,bái fù qīng xián yì liǔ zhī。
有意出山寻树槚,伤心归榇赖门楣。yǒu yì chū shān xún shù jiǎ,shāng xīn guī chèn lài mén méi。
秋风泪滴长江水,遥寄东原薤露诗。qiū fēng lèi dī zhǎng jiāng shuǐ,yáo jì dōng yuán xiè lù shī。

挽黄子高

陆文圭

场屋初兴选异才,先生阔步上金台。chǎng wū chū xīng xuǎn yì cái,xiān shēng kuò bù shàng jīn tái。
蓬山渺渺仙舟隔,泮水悠悠讲席开。péng shān miǎo miǎo xiān zhōu gé,pàn shuǐ yōu yōu jiǎng xí kāi。
同是甲辰雌正伏,胡然庚子鵩为灾。tóng shì jiǎ chén cí zhèng fú,hú rán gēng zi fú wèi zāi。
天寒病叟那能出,一束生刍寄泪来。tiān hán bìng sǒu nà néng chū,yī shù shēng chú jì lèi lái。

挽丘景南

陆文圭

紫荆庭下列三株,十五年中次第枯。zǐ jīng tíng xià liè sān zhū,shí wǔ nián zhōng cì dì kū。
馀庆后来英俊有,老成先辈典刑无。yú qìng hòu lái yīng jùn yǒu,lǎo chéng xiān bèi diǎn xíng wú。
每怀素志甘瓢饮,不觉长身要杖扶。měi huái sù zhì gān piáo yǐn,bù jué zhǎng shēn yào zhàng fú。
头白少公门下客,酸风吹泪洒輤涂。tóu bái shǎo gōng mén xià kè,suān fēng chuī lèi sǎ qiàn tú。

蔡梅边挽诗二首

陆文圭

樽酒吟梅忆旧游,忍听笳鼓咽原头。zūn jiǔ yín méi yì jiù yóu,rěn tīng jiā gǔ yàn yuán tóu。
曾庐柏下三年墓,退卧花间百尺楼。céng lú bǎi xià sān nián mù,tuì wò huā jiān bǎi chǐ lóu。
淮海壮心空落落,山林晚兴寄悠悠。huái hǎi zhuàng xīn kōng luò luò,shān lín wǎn xīng jì yōu yōu。
寒窗寂寞留孤月,劝孝坊前客泪流。hán chuāng jì mò liú gū yuè,quàn xiào fāng qián kè lèi liú。

蔡梅边挽诗二首

陆文圭

忆昔艰难共避兵,转于贵贱见交情。yì xī jiān nán gòng bì bīng,zhuǎn yú guì jiàn jiàn jiāo qíng。
长江一水分南北,异姓两家真弟兄。zhǎng jiāng yī shuǐ fēn nán běi,yì xìng liǎng jiā zhēn dì xiōng。
回首忽惊人世换,伤心敢负岁寒盟。huí shǒu hū jīng rén shì huàn,shāng xīn gǎn fù suì hán méng。
空亭花月如春梦,惟有清溪一带横。kōng tíng huā yuè rú chūn mèng,wéi yǒu qīng xī yī dài héng。

挽张州尹夫人

陆文圭

新颁五色金花诰,彩服儿孙正满堂。xīn bān wǔ sè jīn huā gào,cǎi fú ér sūn zhèng mǎn táng。
不见鱼轩随五马,空令鸾镜照孤凰。bù jiàn yú xuān suí wǔ mǎ,kōng lìng luán jìng zhào gū huáng。
车中鬓老愁潘岳,案上眉低忆孟光。chē zhōng bìn lǎo chóu pān yuè,àn shàng méi dī yì mèng guāng。
流水无情飘素幔,凉宵燕寝独凝香。liú shuǐ wú qíng piāo sù màn,liáng xiāo yàn qǐn dú níng xiāng。

偶题其二

陆文圭

旋沽腊醑供园菜,小簇春盘撷土蔬。xuán gū là xǔ gōng yuán cài,xiǎo cù chūn pán xié tǔ shū。
老子兴来犹不浅,故人病后肯相疏。lǎo zi xīng lái yóu bù qiǎn,gù rén bìng hòu kěn xiāng shū。
远书每劝加餐食,新学多承问起居。yuǎn shū měi quàn jiā cān shí,xīn xué duō chéng wèn qǐ jū。
大息吾年馀几耳,闲愁不乐复何如。dà xī wú nián yú jǐ ěr,xián chóu bù lè fù hé rú。

姑苏怀古和鲜于伯机韵

陆文圭

会稽俯伏遣行人,吴国池台日日新。huì jī fǔ fú qiǎn xíng rén,wú guó chí tái rì rì xīn。
幕下盟归金甲散,宫中舞罢翠眉颦。mù xià méng guī jīn jiǎ sàn,gōng zhōng wǔ bà cuì méi pín。
悠悠今古三江水,寂寂英雄一窖尘。yōu yōu jīn gǔ sān jiāng shuǐ,jì jì yīng xióng yī jiào chén。
笑问鸱夷身退后,渔商何苦劝齐民。xiào wèn chī yí shēn tuì hòu,yú shāng hé kǔ quàn qí mín。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

丈夫慎出处,功成乃身退。zhàng fū shèn chū chù,gōng chéng nǎi shēn tuì。
古人夫何如,八十钓清渭。gǔ rén fū hé rú,bā shí diào qīng wèi。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

四时循化机,万物随动息。sì shí xún huà jī,wàn wù suí dòng xī。
众星纷荧荧,天运齐拱北。zhòng xīng fēn yíng yíng,tiān yùn qí gǒng běi。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

缟素制野服,误染京华尘。gǎo sù zhì yě fú,wù rǎn jīng huá chén。
旧业在何处,梅花江上春。jiù yè zài hé chù,méi huā jiāng shàng chūn。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

男儿不得志,壮心惜徂年。nán ér bù dé zhì,zhuàng xīn xī cú nián。
长空起雕鹗,目送入寥天。zhǎng kōng qǐ diāo è,mù sòng rù liáo tiān。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

布衾生凄寒,夜夜梦归去。bù qīn shēng qī hán,yè yè mèng guī qù。
心恐秋风深,摧残紫荆树。xīn kǒng qiū fēng shēn,cuī cán zǐ jīng shù。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

吟苦不成寐,寒窗凝夜缸。yín kǔ bù chéng mèi,hán chuāng níng yè gāng。
千古谁知心,遥遥贾长江。qiān gǔ shuí zhī xīn,yáo yáo jiǎ zhǎng jiāng。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵

陆文圭

此身如断蓬,飘萧随北风。cǐ shēn rú duàn péng,piāo xiāo suí běi fēng。
钱塘一望地,家住西湖东。qián táng yī wàng dì,jiā zhù xī hú dōng。