古诗词

题申屠子迪篆刻卷

王冕

我昔闻诸太古初,冯翊窅窅安可摹。wǒ xī wén zhū tài gǔ chū,féng yì yǎo yǎo ān kě mó。
自从庖羲得龙马,奇偶变化滋图书。zì cóng páo xī dé lóng mǎ,qí ǒu biàn huà zī tú shū。
结绳之政由此毁,科斗鸟迹纷纭起。jié shéng zhī zhèng yóu cǐ huǐ,kē dòu niǎo jì fēn yún qǐ。
后来大小二篆生,周称史籀秦夸李。hòu lái dà xiǎo èr zhuàn shēng,zhōu chēng shǐ zhòu qín kuā lǐ。
只今相去几百年,字体散漫随云烟。zhǐ jīn xiāng qù jǐ bǎi nián,zì tǐ sàn màn suí yún yān。
岐阳石鼓土花蚀,峄山之碑野火燃。qí yáng shí gǔ tǔ huā shí,yì shān zhī bēi yě huǒ rán。
纵有秦铭刻岑石,冰消雪剥无踪迹。zòng yǒu qín míng kè cén shí,bīng xiāo xuě bō wú zōng jì。
书生好学何所窥,每展史编空叹息。shū shēng hǎo xué hé suǒ kuī,měi zhǎn shǐ biān kōng tàn xī。
樊山先生东鲁儒,好古博雅耽成癯。fán shān xiān shēng dōng lǔ rú,hǎo gǔ bó yǎ dān chéng qú。
八分小篆纯古法,凿石置之东南隅。bā fēn xiǎo zhuàn chún gǔ fǎ,záo shí zhì zhī dōng nán yú。
白日光芒争照耀,满城走看嗟神妙。bái rì guāng máng zhēng zhào yào,mǎn chéng zǒu kàn jiē shén miào。
向来传写何足珍,枣木空遗后人诮。xiàng lái chuán xiě hé zú zhēn,zǎo mù kōng yí hòu rén qiào。
徐公手摹烽火尘,金陵近刻殊失真。xú gōng shǒu mó fēng huǒ chén,jīn líng jìn kè shū shī zhēn。
那知此本意态淳,丞相李斯下笔新。nà zhī cǐ běn yì tài chún,chéng xiāng lǐ sī xià bǐ xīn。
申屠墨庄有传授,法度森严非苟苟。shēn tú mò zhuāng yǒu chuán shòu,fǎ dù sēn yán fēi gǒu gǒu。
岂为后学得所师,万世千秋垂不朽。qǐ wèi hòu xué dé suǒ shī,wàn shì qiān qiū chuí bù xiǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

汶上二首

王冕

汶水连洙泗,源源有所归。wèn shuǐ lián zhū sì,yuán yuán yǒu suǒ guī。
圣贤诚可仰,风俗自相违。shèng xián chéng kě yǎng,fēng sú zì xiāng wéi。
落叶随风舞,孤鸿破雪飞。luò yè suí fēng wǔ,gū hóng pò xuě fēi。
纷纷名利客,到此肯忘机。fēn fēn míng lì kè,dào cǐ kěn wàng jī。

汶上二首

王冕

破梦闻金鼓,关心望玉绳。pò mèng wén jīn gǔ,guān xīn wàng yù shéng。
只知时候别,不觉夜寒增。zhǐ zhī shí hòu bié,bù jué yè hán zēng。
冻雨成飞雪,长河走大陵。dòng yǔ chéng fēi xuě,zhǎng hé zǒu dà líng。
客情无可奈,却借驿楼登。kè qíng wú kě nài,què jiè yì lóu dēng。

龌龊

王冕

龌龊宁堪处,卑污奈此逢。wò chuò níng kān chù,bēi wū nài cǐ féng。
看人骑白马,唤狗作乌龙。kàn rén qí bái mǎ,huàn gǒu zuò wū lóng。
濯濯河边柳,青青涧底松。zhuó zhuó hé biān liǔ,qīng qīng jiàn dǐ sōng。
待看天气好,应得露华浓。dài kàn tiān qì hǎo,yīng dé lù huá nóng。

潇洒

王冕

渐觉离乡远,宁知出处迂。jiàn jué lí xiāng yuǎn,níng zhī chū chù yū。
风流看队马,潇洒入双鱼。fēng liú kàn duì mǎ,xiāo sǎ rù shuāng yú。
谁解辞千乘,无人说二疏。shuí jiě cí qiān chéng,wú rén shuō èr shū。
老吾情不惬,漫读古人书。lǎo wú qíng bù qiè,màn dú gǔ rén shū。

次致和韵

王冕

方见云山出,忽然风雨来。fāng jiàn yún shān chū,hū rán fēng yǔ lái。
暴生三尺水,推去一阶苔。bào shēng sān chǐ shuǐ,tuī qù yī jiē tái。
古意何能解?gǔ yì hé néng jiě?
新诗止自裁。xīn shī zhǐ zì cái。
天时与人事,历历不须猜。tiān shí yǔ rén shì,lì lì bù xū cāi。

日晚

王冕

日晚风云起,城空草木悲。rì wǎn fēng yún qǐ,chéng kōng cǎo mù bēi。
蛟龙能自圣,骐骥不容迟。jiāo lóng néng zì shèng,qí jì bù róng chí。
汉妇通番语,羌儿厌杜诗。hàn fù tōng fān yǔ,qiāng ér yàn dù shī。
老夫潇洒处,定是少人知。lǎo fū xiāo sǎ chù,dìng shì shǎo rén zhī。

泊聊城

王冕

水宿聊城外,忘眠听漏声。shuǐ sù liáo chéng wài,wàng mián tīng lòu shēng。
浮烟连野白,孤月近船明。fú yān lián yě bái,gū yuè jìn chuán míng。
世变山河在,时移草木惊。shì biàn shān hé zài,shí yí cǎo mù jīng。
绝怜知己少,感慨独伤情。jué lián zhī jǐ shǎo,gǎn kǎi dú shāng qíng。

庆寿寺二首

王冕

宝刹都城内,今朝旷野中。bǎo shā dōu chéng nèi,jīn cháo kuàng yě zhōng。
浮图瞻宝志,书记忆刘聪。fú tú zhān bǎo zhì,shū jì yì liú cōng。
画屋烟花绕,青松雨露浓。huà wū yān huā rào,qīng sōng yǔ lù nóng。
徘徊增感慨,历落问英雄。pái huái zēng gǎn kǎi,lì luò wèn yīng xióng。

庆寿寺二首

王冕

书记去已久,令人动慨慷。shū jì qù yǐ jiǔ,lìng rén dòng kǎi kāng。
但能成事业,不解制纲常。dàn néng chéng shì yè,bù jiě zhì gāng cháng。
花落重城晚,云沉大野荒。huā luò zhòng chéng wǎn,yún chén dà yě huāng。
卢沟三尺土,春雨树苍苍。lú gōu sān chǐ tǔ,chūn yǔ shù cāng cāng。

南归

王冕

去岁离南去,今年自北归。qù suì lí nán qù,jīn nián zì běi guī。
过淮浑酒贱,出水白鱼肥。guò huái hún jiǔ jiàn,chū shuǐ bái yú féi。
落拓同谁语?luò tuò tóng shuí yǔ?
孤高与世违。gū gāo yǔ shì wéi。
最怜谯国子,潦倒说兵机。zuì lián qiáo guó zi,lǎo dào shuō bīng jī。

渭河道中四首

王冕

平地连沧海,孤城带渭河。píng dì lián cāng hǎi,gū chéng dài wèi hé。
行人俱汉语,舟子半吴歌。xíng rén jù hàn yǔ,zhōu zi bàn wú gē。
野草惊秋短,鲂鱼出水多。yě cǎo jīng qiū duǎn,fáng yú chū shuǐ duō。
只怜乡国远,处处有胡笳。zhǐ lián xiāng guó yuǎn,chù chù yǒu hú jiā。

渭河道中四首

王冕

披雾青天近,梳头白发明。pī wù qīng tiān jìn,shū tóu bái fā míng。
山河千古恨,风雨五更情。shān hé qiān gǔ hèn,fēng yǔ wǔ gèng qíng。
塞北浮云惨,关中王气清。sāi běi fú yún cǎn,guān zhōng wáng qì qīng。
草庐诸葛在,未得话平生。cǎo lú zhū gé zài,wèi dé huà píng shēng。

渭河道中四首

王冕

月出东溟白,天垂北斗低。yuè chū dōng míng bái,tiān chuí běi dòu dī。
砺兵思秣马,舞剑忽闻鸡。lì bīng sī mò mǎ,wǔ jiàn hū wén jī。
诸葛犹存汉,田横不辱齐。zhū gé yóu cún hàn,tián héng bù rǔ qí。
英雄如有见,琐稍岂能迷?yīng xióng rú yǒu jiàn,suǒ shāo qǐ néng mí?

渭河道中四首

王冕

海气团云白,江风吹浪寒。hǎi qì tuán yún bái,jiāng fēng chuī làng hán。
飞鸿离塞远,独鹤唳更阑。fēi hóng lí sāi yuǎn,dú hè lì gèng lán。
慷慨论时事,羁栖笑楚冠。kāng kǎi lùn shí shì,jī qī xiào chǔ guān。
萧萧黄叶下,回首望长安。xiāo xiāo huáng yè xià,huí shǒu wàng zhǎng ān。

庚寅春二月三日甲子大雨雪

王冕

二月甲子雪,霏花冷作围。èr yuè jiǎ zi xuě,fēi huā lěng zuò wéi。
乾坤移气象,草木转光辉。qián kūn yí qì xiàng,cǎo mù zhuǎn guāng huī。
野鸟浑无语,边尘湿不飞。yě niǎo hún wú yǔ,biān chén shī bù fēi。
长安未归客,应是动心机。zhǎng ān wèi guī kè,yīng shì dòng xīn jī。