古诗词

感竹吟

王冕

云溪老竹持苦节,玉质萧森出岩穴。yún xī lǎo zhú chí kǔ jié,yù zhì xiāo sēn chū yán xué。
苍苍古色谁为摩,凛凛清风自然别。cāng cāng gǔ sè shuí wèi mó,lǐn lǐn qīng fēng zì rán bié。
劲直不肯降雪霜,潇洒不肯栖凤凰。jìn zhí bù kěn jiàng xuě shuāng,xiāo sǎ bù kěn qī fèng huáng。
愿杀长身载经籍,要为吾道垂休光。yuàn shā zhǎng shēn zài jīng jí,yào wèi wú dào chuí xiū guāng。
谁信嚣风满漓俗,红紫纷纷乱人目?遂令此君受羁束,荆棘凌夷刀锯辱。shuí xìn xiāo fēng mǎn lí sú,hóng zǐ fēn fēn luàn rén mù?suì lìng cǐ jūn shòu jī shù,jīng jí líng yí dāo jù rǔ。
青虫网叶蠹食筠,野老更欲锄其根。qīng chóng wǎng yè dù shí yún,yě lǎo gèng yù chú qí gēn。
闭塞阳和绝土脉,绝之不许生儿孙。bì sāi yáng hé jué tǔ mài,jué zhī bù xǔ shēng ér sūn。
东里先生有遗族,午夜闻之皆痛哭。dōng lǐ xiān shēng yǒu yí zú,wǔ yè wén zhī jiē tòng kū。
拟以余音问伯夷,首阳烟雨莓苔绿。nǐ yǐ yú yīn wèn bó yí,shǒu yáng yān yǔ méi tái lǜ。
呜呼老竹老愈奇,岁寒心事无人知。wū hū lǎo zhú lǎo yù qí,suì hán xīn shì wú rén zhī。
孤梅在溪松在壑,焉能与余论襟期?gū méi zài xī sōng zài hè,yān néng yǔ yú lùn jīn qī?
飘声夜落山阴道,欣赏多情愁欲倒。piāo shēng yè luò shān yīn dào,xīn shǎng duō qíng chóu yù dào。
固知遇合各有时,何必区区挂怀抱?gù zhī yù hé gè yǒu shí,hé bì qū qū guà huái bào?
君不见穷陬荒草非所种,开花犹解供王贡,那有此材无此用!jūn bù jiàn qióng zōu huāng cǎo fēi suǒ zhǒng,kāi huā yóu jiě gōng wáng gòng,nà yǒu cǐ cái wú cǐ yòng!
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

山中杂兴二十首

王冕

石楼含晓色,茅屋静春晖。shí lóu hán xiǎo sè,máo wū jìng chūn huī。
野水中间落,云山西面围。yě shuǐ zhōng jiān luò,yún shān xī miàn wéi。
长歌樵担起,短笛钓船归。zhǎng gē qiáo dān qǐ,duǎn dí diào chuán guī。
景物随时至,诗成思欲飞。jǐng wù suí shí zhì,shī chéng sī yù fēi。

山中杂兴二十首

王冕

贫居得幽僻,世事不相关。pín jū dé yōu pì,shì shì bù xiāng guān。
诗思多因雨,闲情独爱山。shī sī duō yīn yǔ,xián qíng dú ài shān。
落花随水去,孤鹤望人还。luò huā suí shuǐ qù,gū hè wàng rén hái。
最喜神清健,年来酒量悭。zuì xǐ shén qīng jiàn,nián lái jiǔ liàng qiān。

山中杂兴二十首

王冕

家贫便食淡,年老觉身臞。jiā pín biàn shí dàn,nián lǎo jué shēn qú。
细字凭儿看,清樽待客沽。xì zì píng ér kàn,qīng zūn dài kè gū。
惜春嫌谢豹,顾兔忆韩卢。xī chūn xián xiè bào,gù tù yì hán lú。
怅望青山曲,点头愧野夫。chàng wàng qīng shān qū,diǎn tóu kuì yě fū。

山中杂兴二十首

王冕

卜宅近山阿,柴门障薜萝。bo zhái jìn shān ā,chái mén zhàng bì luó。
风清闻鹤唳,日暖听樵歌。fēng qīng wén hè lì,rì nuǎn tīng qiáo gē。
密树悬青岛,平田浸白波。mì shù xuán qīng dǎo,píng tián jìn bái bō。
树船乘暮景,来往急如梭。shù chuán chéng mù jǐng,lái wǎng jí rú suō。

山中杂兴二十首

王冕

草径如蛇绾,茅庐比斗宽。cǎo jìng rú shé wǎn,máo lú bǐ dòu kuān。
溪声归夜响,山气入春寒。xī shēng guī yè xiǎng,shān qì rù chūn hán。
且自师伊尹,毋劳说谢安。qiě zì shī yī yǐn,wú láo shuō xiè ān。
有时闲纵步,长啸白云端。yǒu shí xián zòng bù,zhǎng xiào bái yún duān。

山中杂兴二十首

王冕

寒雪满空山,出门行路难。hán xuě mǎn kōng shān,chū mén xíng lù nán。
家人愁累重,客子怯衣单。jiā rén chóu lèi zhòng,kè zi qiè yī dān。
寇盗因时起,乾坤尚未安。kòu dào yīn shí qǐ,qián kūn shàng wèi ān。
吾农清苦甚,今日净朝餐。wú nóng qīng kǔ shén,jīn rì jìng cháo cān。

示师文

王冕

尔父既清苦,尔身何可言?ěr fù jì qīng kǔ,ěr shēn hé kě yán?
且宜修道德,不必问田园。qiě yí xiū dào dé,bù bì wèn tián yuán。
花落江城晚,烟横野树昏。huā luò jiāng chéng wǎn,yān héng yě shù hūn。
此时光景异,只合住山村。cǐ shí guāng jǐng yì,zhǐ hé zhù shān cūn。

写怀

王冕

去载情无赖,今年兴颇幽。qù zài qíng wú lài,jīn nián xīng pǒ yōu。
自居茅草屋,不想木兰舟。zì jū máo cǎo wū,bù xiǎng mù lán zhōu。
膏土栽黄独,开渠引碧流。gāo tǔ zāi huáng dú,kāi qú yǐn bì liú。
溪翁来往熟,相帅看沙鸥。xī wēng lái wǎng shú,xiāng shuài kàn shā ōu。

安分

王冕

小径入柴扉,茅芦隐翠微。xiǎo jìng rù chái fēi,máo lú yǐn cuì wēi。
土硗黄独瘦,溪暖白鱼肥。tǔ qiāo huáng dú shòu,xī nuǎn bái yú féi。
夜照明膏竹,朝餐净露薇。yè zhào míng gāo zhú,cháo cān jìng lù wēi。
人生安分已,何必论雄飞?rén shēng ān fēn yǐ,hé bì lùn xióng fēi?

题青田山房

王冕

青田刘处士,潇洒好山房。qīng tián liú chù shì,xiāo sǎ hǎo shān fáng。
夜月移花磴,春云动石床。yè yuè yí huā dèng,chūn yún dòng shí chuáng。
书声通远谷,琴响应清商。shū shēng tōng yuǎn gǔ,qín xiǎng yīng qīng shāng。
我欲相依住,临流筑草堂。wǒ yù xiāng yī zhù,lín liú zhù cǎo táng。

丁酉岁元日九里山中

王冕

授时无历日,献岁喜天晴。shòu shí wú lì rì,xiàn suì xǐ tiān qíng。
道路何艰阻,山林似太平。dào lù hé jiān zǔ,shān lín shì tài píng。
梅香清海国,柳色上江城。méi xiāng qīng hǎi guó,liǔ sè shàng jiāng chéng。
且喜兰台近,疲民稍慰情。qiě xǐ lán tái jìn,pí mín shāo wèi qíng。

立春八日

王冕

春雨洗残雪,春风轻布衣。chūn yǔ xǐ cán xuě,chūn fēng qīng bù yī。
绿敷湖外草,青动石根薇。lǜ fū hú wài cǎo,qīng dòng shí gēn wēi。
淮海烽烟盛,关山雁鹜飞。huái hǎi fēng yān shèng,guān shān yàn wù fēi。
山居颇潇洒,梅树玉成围。shān jū pǒ xiāo sǎ,méi shù yù chéng wéi。

自咏

王冕

清苦谁能共,孤高只自怜。qīng kǔ shuí néng gòng,gū gāo zhǐ zì lián。
为因知定分,不解问归田。wèi yīn zhī dìng fēn,bù jiě wèn guī tián。
对酒伤春思,看书减夜眠。duì jiǔ shāng chūn sī,kàn shū jiǎn yè mián。
信无朝贺表,留病过新年。xìn wú cháo hè biǎo,liú bìng guò xīn nián。

忆张彦威御史

王冕

挺挺张公子,桓桓道气充。tǐng tǐng zhāng gōng zi,huán huán dào qì chōng。
辞章惊世俗,膂力慑英雄。cí zhāng jīng shì sú,lǚ lì shè yīng xióng。
且尔交游好,能堪仕宦穷。qiě ěr jiāo yóu hǎo,néng kān shì huàn qióng。
如何风雨际?rú hé fēng yǔ jì?
埋没乱离中。mái méi luàn lí zhōng。

送太上人之四明

王冕

胜地称三佛,佳山指四明。shèng dì chēng sān fú,jiā shān zhǐ sì míng。
雁飞江雨歇,龙蛰海潮平。yàn fēi jiāng yǔ xiē,lóng zhé hǎi cháo píng。
见客无多论,看云或动情。jiàn kè wú duō lùn,kàn yún huò dòng qíng。
有人问梅叟,为说似浮萍。yǒu rén wèn méi sǒu,wèi shuō shì fú píng。