古诗词

结交行送武之文

王冕

江南野人毛发古,骑牛读书无一侣。jiāng nán yě rén máo fā gǔ,qí niú dú shū wú yī lǚ。
白眼遥看泰华云,赤脚冷濯沧浪雨。bái yǎn yáo kàn tài huá yún,chì jiǎo lěng zhuó cāng làng yǔ。
长安小儿不足数,论文忽有东平武。zhǎng ān xiǎo ér bù zú shù,lùn wén hū yǒu dōng píng wǔ。
武君胸中气峥嵘,呼吸云梦吞沧溟。wǔ jūn xiōng zhōng qì zhēng róng,hū xī yún mèng tūn cāng míng。
笔底春秋决王伯,坐探今古无馀情。bǐ dǐ chūn qiū jué wáng bó,zuò tàn jīn gǔ wú yú qíng。
青青扬舟渡淮海,江山秀色遥相待。qīng qīng yáng zhōu dù huái hǎi,jiāng shān xiù sè yáo xiāng dài。
雄文卷尽九江碧,新诗写出庐山翠。xióng wén juǎn jǐn jiǔ jiāng bì,xīn shī xiě chū lú shān cuì。
西南五老青未了,倏忽骑云过蓬岛。xī nán wǔ lǎo qīng wèi le,shū hū qí yún guò péng dǎo。
脱略不作公子行,随我骑行踏芳草。tuō lüè bù zuò gōng zi xíng,suí wǒ qí xíng tà fāng cǎo。
人怪我颜何丑老,自觉无人可同调。rén guài wǒ yán hé chǒu lǎo,zì jué wú rén kě tóng diào。
梅花明月柳花云,独对青山发长啸。méi huā míng yuè liǔ huā yún,dú duì qīng shān fā zhǎng xiào。
武君过我笑我痴,话言时复投其机。wǔ jūn guò wǒ xiào wǒ chī,huà yán shí fù tóu qí jī。
柴床卧听夜雨落,草窗坐看秋萤飞。chái chuáng wò tīng yè yǔ luò,cǎo chuāng zuò kàn qiū yíng fēi。
凄凉饮尽客中味,君知我知谁复知。qī liáng yǐn jǐn kè zhōng wèi,jūn zhī wǒ zhī shuí fù zhī。
今年丙子旱太苦,江南万里皆焦土。jīn nián bǐng zi hàn tài kǔ,jiāng nán wàn lǐ jiē jiāo tǔ。
老羸饿死壮者逃,硕鼠欺人暴如虎。lǎo léi è sǐ zhuàng zhě táo,shuò shǔ qī rén bào rú hǔ。
武君平生多抱负,对此如何可轻举?武君武君善调护,慎勿轻身学巢许。wǔ jūn píng shēng duō bào fù,duì cǐ rú hé kě qīng jǔ?wǔ jūn wǔ jūn shàn diào hù,shèn wù qīng shēn xué cháo xǔ。
秋风昨日吹大荒,草木黄落雁南翔。qiū fēng zuó rì chuī dà huāng,cǎo mù huáng luò yàn nán xiáng。
浩然归兴不可降,严君五马一马黄。hào rán guī xīng bù kě jiàng,yán jūn wǔ mǎ yī mǎ huáng。
大兄亦受七品郎,况是迁官归故乡。dà xiōng yì shòu qī pǐn láng,kuàng shì qiān guān guī gù xiāng。
可知闾里生辉光,我穷衣袖露两肘。kě zhī lǘ lǐ shēng huī guāng,wǒ qióng yī xiù lù liǎng zhǒu。
回视囊蓖无一有,送君不劝阳关酒。huí shì náng bì wú yī yǒu,sòng jūn bù quàn yáng guān jiǔ。
长歌但折江上柳,丈夫有志当自持。zhǎng gē dàn zhé jiāng shàng liǔ,zhàng fū yǒu zhì dāng zì chí。
不须重此生别离,泪不为此生别滋。bù xū zhòng cǐ shēng bié lí,lèi bù wèi cǐ shēng bié zī。
天南天北同襟期,明年平原芳草绿。tiān nán tiān běi tóng jīn qī,míng nián píng yuán fāng cǎo lǜ。
试弓好射衔花鹿,有怀若问山阴竹,中天亦有南飞鹄。shì gōng hǎo shè xián huā lù,yǒu huái ruò wèn shān yīn zhú,zhōng tiān yì yǒu nán fēi gǔ。
王冕

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。 王冕的作品>>

猜您喜欢

春晚客怀七首

王冕

贾谊治安策,虚劳渎圣明。jiǎ yì zhì ān cè,xū láo dú shèng míng。
人民正凋瘵,豺虎恣纵横。rén mín zhèng diāo zhài,chái hǔ zì zòng héng。
白水沉南国,青山没上京。bái shuǐ chén nán guó,qīng shān méi shàng jīng。
吾儒无可奈,老泪向天倾。wú rú wú kě nài,lǎo lèi xiàng tiān qīng。

客情

王冕

几日不启户,庭前青草多。jǐ rì bù qǐ hù,tíng qián qīng cǎo duō。
故缘诗思涩,不奈客情何。gù yuán shī sī sè,bù nài kè qíng hé。
贫贱家无定,英雄剑懒磨。pín jiàn jiā wú dìng,yīng xióng jiàn lǎn mó。
江山千万里,回首一长歌。jiāng shān qiān wàn lǐ,huí shǒu yī zhǎng gē。

归家

王冕

我母本强健,今年说眼昏。wǒ mǔ běn qiáng jiàn,jīn nián shuō yǎn hūn。
顾怜为客子,尤喜读书孙。gù lián wèi kè zi,yóu xǐ dú shū sūn。
事业新灯火,桑麻旧里村。shì yè xīn dēng huǒ,sāng má jiù lǐ cūn。
太平风俗美,不用闭柴门。tài píng fēng sú měi,bù yòng bì chái mén。

独宿

王冕

独宿输吾惯,石床苔藓丰。dú sù shū wú guàn,shí chuáng tái xiǎn fēng。
气清神自固,梦不与人同。qì qīng shén zì gù,mèng bù yǔ rén tóng。
灯焰悬空壁,炉香袅细风。dēng yàn xuán kōng bì,lú xiāng niǎo xì fēng。
如何纨绮辈?rú hé wán qǐ bèi?
服药取奇功。fú yào qǔ qí gōng。

种茄

王冕

种植便生地,还宜去草莱。zhǒng zhí biàn shēng dì,hái yí qù cǎo lái。
所期羞膳具,毋吝日滋培。suǒ qī xiū shàn jù,wú lìn rì zī péi。
雨露恩时及,风霜气莫摧。yǔ lù ēn shí jí,fēng shuāng qì mò cuī。
且令根本固,看尔实恢恢。qiě lìng gēn běn gù,kàn ěr shí huī huī。

示师文二首

王冕

生涯犹未定,归去勿来迟。shēng yá yóu wèi dìng,guī qù wù lái chí。
故里虽云好,吾家正及饥。gù lǐ suī yún hǎo,wú jiā zhèng jí jī。
敬尊须重礼,对母说新诗。jìng zūn xū zhòng lǐ,duì mǔ shuō xīn shī。
梅竹平安否?méi zhú píng ān fǒu?
先书报我知。xiān shū bào wǒ zhī。

示师文二首

王冕

怅望倚门久,月光清满天。chàng wàng yǐ mén jiǔ,yuè guāng qīng mǎn tiān。
念家情切切,为客鬓娟娟。niàn jiā qíng qiè qiè,wèi kè bìn juān juān。
细草荒山径,游云过石田。xì cǎo huāng shān jìng,yóu yún guò shí tián。
安能携尔辈?ān néng xié ěr bèi?
饱饭老林泉。bǎo fàn lǎo lín quán。

访旧游

王冕

今日放轻舟,令人忆旧游。jīn rì fàng qīng zhōu,lìng rén yì jiù yóu。
看花穿水竹,沽酒近江楼。kàn huā chuān shuǐ zhú,gū jiǔ jìn jiāng lóu。
故老论遗俗,相知已白头。gù lǎo lùn yí sú,xiāng zhī yǐ bái tóu。
晚来乡思切,孤雁楚天秋。wǎn lái xiāng sī qiè,gū yàn chǔ tiān qiū。

独坐

王冕

独坐高楼暮,凄凉何所闻?dú zuò gāo lóu mù,qī liáng hé suǒ wén?
乱山流冻雨,荒树接孤云。luàn shān liú dòng yǔ,huāng shù jiē gū yún。
关陕鸦成阵,幽并马不群。guān shǎn yā chéng zhèn,yōu bìng mǎ bù qún。
故人消息断,凋弊闵期文。gù rén xiāo xī duàn,diāo bì mǐn qī wén。

归来

王冕

湖海飘零久,归来依旧贫。hú hǎi piāo líng jiǔ,guī lái yī jiù pín。
顾无青眼友,喜有白头亲。gù wú qīng yǎn yǒu,xǐ yǒu bái tóu qīn。
篱菊留余色,庭梅奏早春。lí jú liú yú sè,tíng méi zòu zǎo chūn。
溪翁密相访,杯酒接殷勤。xī wēng mì xiāng fǎng,bēi jiǔ jiē yīn qín。

偶书二首·其一

王冕

浮云生远树,落日动江波。fú yún shēng yuǎn shù,luò rì dòng jiāng bō。
坐对青山好,其如白发何?zuò duì qīng shān hǎo,qí rú bái fā hé?
寄诗凭问讯,沽酒借颜酡。jì shī píng wèn xùn,gū jiǔ jiè yán tuó。
忽忆平时节,吴淞听棹歌。hū yì píng shí jié,wú sōng tīng zhào gē。

偶书二首·其二

王冕

闻鸡何用舞,对酒且高歌。wén jī hé yòng wǔ,duì jiǔ qiě gāo gē。
湖海情如故,风霜老奈何。hú hǎi qíng rú gù,fēng shuāng lǎo nài hé。
相交知己少,入梦好山多。xiāng jiāo zhī jǐ shǎo,rù mèng hǎo shān duō。
玩世能成癖,纷纷事已讹。wán shì néng chéng pǐ,fēn fēn shì yǐ é。

泗上

王冕

吊古心何壮,凭高气更雄。diào gǔ xīn hé zhuàng,píng gāo qì gèng xióng。
大风秋野阔,明月故乡同。dà fēng qiū yě kuò,míng yuè gù xiāng tóng。
潇洒繁霜鬓,凄凉独老翁。xiāo sǎ fán shuāng bìn,qī liáng dú lǎo wēng。
夜深沽斗酒,不异在新丰。yè shēn gū dòu jiǔ,bù yì zài xīn fēng。

石湖寺二首

王冕

略彴江烟外,招提水气中。lüè zhuó jiāng yān wài,zhāo tí shuǐ qì zhōng。
故人于此隐,幽致得时同。gù rén yú cǐ yǐn,yōu zhì dé shí tóng。
酿酒来彭泽,栽莲接远公。niàng jiǔ lái péng zé,zāi lián jiē yuǎn gōng。
浮生底须论,谈笑且春风。fú shēng dǐ xū lùn,tán xiào qiě chūn fēng。

石湖寺二首

王冕

相忆悬清梦,相过笑白头。xiāng yì xuán qīng mèng,xiāng guò xiào bái tóu。
不因吾道重,安得为兹留?bù yīn wú dào zhòng,ān dé wèi zī liú?
翠竹边江雨,黄花小院秋。cuì zhú biān jiāng yǔ,huáng huā xiǎo yuàn qiū。
明年春水足,准拟泛扁舟。míng nián chūn shuǐ zú,zhǔn nǐ fàn biǎn zhōu。