古诗词

葛孝子诗五十韵

凌云翰

古云孝悌至,可与神明通。gǔ yún xiào tì zhì,kě yǔ shén míng tōng。
其深入厚地,其高亘苍穹。qí shēn rù hòu dì,qí gāo gèn cāng qióng。
上广圣之治,下变时之雍。shàng guǎng shèng zhī zhì,xià biàn shí zhī yōng。
流观孝子传,乃见古人风。liú guān xiào zi chuán,nǎi jiàn gǔ rén fēng。
保定地清远,形胜当要冲。bǎo dìng dì qīng yuǎn,xíng shèng dāng yào chōng。
天民有苗裔,良知自孩童。tiān mín yǒu miáo yì,liáng zhī zì hái tóng。
氏续并明彊,道继勾漏洪。shì xù bìng míng jiàng,dào jì gōu lòu hóng。
温其玉出璞,烂兮金在镕。wēn qí yù chū pú,làn xī jīn zài róng。
岂惟竭其力,亦复殚其恭。qǐ wéi jié qí lì,yì fù dān qí gōng。
堂前荆树紫,阶下萱花红。táng qián jīng shù zǐ,jiē xià xuān huā hóng。
身无千钟禄,心有一寸彤。shēn wú qiān zhōng lù,xīn yǒu yī cùn tóng。
板舆快秋爽,菜服明春浓。bǎn yú kuài qiū shuǎng,cài fú míng chūn nóng。
常存怀橘念,每感断机功。cháng cún huái jú niàn,měi gǎn duàn jī gōng。
覆杯戒前日,温席当严冬。fù bēi jiè qián rì,wēn xí dāng yán dōng。
但知子力尽,孰计时运终。dàn zhī zi lì jǐn,shú jì shí yùn zhōng。
王纲一解纽,四海皆兴戎。wáng gāng yī jiě niǔ,sì hǎi jiē xīng róng。
无城不兵甲,无地不燧烽。wú chéng bù bīng jiǎ,wú dì bù suì fēng。
南方乱豺虎,中泽飞雁鸿。nán fāng luàn chái hǔ,zhōng zé fēi yàn hóng。
堪舆岂不大,仓卒难为容。kān yú qǐ bù dà,cāng zú nán wèi róng。
他山号明府,拔地多奇峰。tā shān hào míng fǔ,bá dì duō qí fēng。
避难屡跻险,充饥晅致供。bì nán lǚ jī xiǎn,chōng jī xuǎn zhì gōng。
俄然大风作,出自空谷中。é rán dà fēng zuò,chū zì kōng gǔ zhōng。
其行若有隧,其孽为召凶。qí xíng ruò yǒu suì,qí niè wèi zhào xiōng。
亟思逃匿地,庶保圣善躬。jí sī táo nì dì,shù bǎo shèng shàn gōng。
朅来众黔首,过半摧霜锋。qiè lái zhòng qián shǒu,guò bàn cuī shuāng fēng。
生还访故里,旧业无遗踪。shēng hái fǎng gù lǐ,jiù yè wú yí zōng。
所恃靡毫发,惟孝持心胸。suǒ shì mí háo fā,wéi xiào chí xīn xiōng。
神忽凭妪体,言犹在人聪。shén hū píng yù tǐ,yán yóu zài rén cōng。
汝能笃以孝,吾斯启其衷。rǔ néng dǔ yǐ xiào,wú sī qǐ qí zhōng。
匪为一时幸,永俾后裔隆。fěi wèi yī shí xìng,yǒng bǐ hòu yì lóng。
易水流汤汤,金台屹崇崇。yì shuǐ liú tāng tāng,jīn tái yì chóng chóng。
岂无慷慨士,亦有文章公。qǐ wú kāng kǎi shì,yì yǒu wén zhāng gōng。
皆言葛孝子,不愧江次翁。jiē yán gé xiào zi,bù kuì jiāng cì wēng。
官将立华表,人岂弃黄钟。guān jiāng lì huá biǎo,rén qǐ qì huáng zhōng。
绣衣行荐鹗,彩笔竞雕虫。xiù yī xíng jiàn è,cǎi bǐ jìng diāo chóng。
为亲捧儒檄,讲道居黉宫。wèi qīn pěng rú xí,jiǎng dào jū hóng gōng。
遂令燕赵俗,直与邹鲁同。suì lìng yàn zhào sú,zhí yǔ zōu lǔ tóng。
忽罹陟屺戚,已从若堂封。hū lí zhì qǐ qī,yǐ cóng ruò táng fēng。
哀伤动桑梓,悲惨连楸松。āi shāng dòng sāng zǐ,bēi cǎn lián qiū sōng。
诵诗后蓼莪,读礼先檀弓。sòng shī hòu liǎo é,dú lǐ xiān tán gōng。
深戚养之薄,殊胜祭者丰。shēn qī yǎng zhī báo,shū shèng jì zhě fēng。
端因事迹美,益见传语工。duān yīn shì jì měi,yì jiàn chuán yǔ gōng。
圣世惇孝悌,淳风迈义农。shèng shì dūn xiào tì,chún fēng mài yì nóng。
车书涀文轨,声教渐西东。chē shū xiàn wén guǐ,shēng jiào jiàn xī dōng。
孝子复有子,承宗亦兴宗。xiào zi fù yǒu zi,chéng zōng yì xīng zōng。
梧冈孤凤鸣,柏府一马骢。wú gāng gū fèng míng,bǎi fǔ yī mǎ cōng。
移悌为长顺,移孝为君忠。yí tì wèi zhǎng shùn,yí xiào wèi jūn zhōng。
垂名照青史,应瑞逾黄琮。chuí míng zhào qīng shǐ,yīng ruì yú huáng cóng。
我歌孝子诗,锡类期无穷。wǒ gē xiào zi shī,xī lèi qī wú qióng。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

只将兴灭论荣枯,众有安能胜一无。zhǐ jiāng xīng miè lùn róng kū,zhòng yǒu ān néng shèng yī wú。
阳火炼来还作永,阴崖滴下不成珠。yáng huǒ liàn lái hái zuò yǒng,yīn yá dī xià bù chéng zhū。
寒消帘幕冰如箸,润及瓶罂夜有炉。hán xiāo lián mù bīng rú zhù,rùn jí píng yīng yè yǒu lú。
白浪绿波随处看,明朝春色满江湖。bái làng lǜ bō suí chù kàn,míng cháo chūn sè mǎn jiāng hú。

雪中八咏次睢宗吉韵雪梅

凌云翰

灯花为喜雪为祥,又向穷阴见一阳。dēng huā wèi xǐ xuě wèi xiáng,yòu xiàng qióng yīn jiàn yī yáng。
星夜松明疑石屋,霜天渔火记江乡。xīng yè sōng míng yí shí wū,shuāng tiān yú huǒ jì jiāng xiāng。
连城白璧元无价,照乘明珠自有光。lián chéng bái bì yuán wú jià,zhào chéng míng zhū zì yǒu guāng。
曾踏春冰穿市过,少年犹忆醉平康。céng tà chūn bīng chuān shì guò,shǎo nián yóu yì zuì píng kāng。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

大地浑无一点瑕,光明都属梵王家。dà dì hún wú yī diǎn xiá,guāng míng dōu shǔ fàn wáng jiā。
两峰高并疑堆王,一道中分类剖瓜。liǎng fēng gāo bìng yí duī wáng,yī dào zhōng fēn lèi pōu guā。
已为岧峣知鹫岭,还因凛冽记龙沙。yǐ wèi tiáo yáo zhī jiù lǐng,hái yīn lǐn liè jì lóng shā。
此时翻忆监关句,谁复能开顷刻花。cǐ shí fān yì jiān guān jù,shuí fù néng kāi qǐng kè huā。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

下有流泉上有松,诸山罗列玉芙蓉。xià yǒu liú quán shàng yǒu sōng,zhū shān luó liè yù fú róng。
垆头又酿谁家酒,屐齿应嫌此处踪。lú tóu yòu niàng shuí jiā jiǔ,jī chǐ yīng xián cǐ chù zōng。
汲去煮茶随瓮抱,引来刳木入厨供。jí qù zhǔ chá suí wèng bào,yǐn lái kū mù rù chú gōng。
涧边亭子无人宿,空使援号昨夜峰。jiàn biān tíng zi wú rén sù,kōng shǐ yuán hào zuó yè fēng。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

人间蓬岛是孤山,高阁清虚类广寒。rén jiān péng dǎo shì gū shān,gāo gé qīng xū lèi guǎng hán。
木处恐颠从此稳,僧居疑小较来宽。mù chù kǒng diān cóng cǐ wěn,sēng jū yí xiǎo jiào lái kuān。
瑶花琪树绿边绕,玉宇琼楼向上安。yáo huā qí shù lǜ biān rào,yù yǔ qióng lóu xiàng shàng ān。
里外湖光明似镜,有梅花处好凭阑。lǐ wài hú guāng míng shì jìng,yǒu méi huā chù hǎo píng lán。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

翠屏化作玉千层,楼近钟疏恍若凭。cuì píng huà zuò yù qiān céng,lóu jìn zhōng shū huǎng ruò píng。
和雪送来清沥沥,穿云透出慢腾腾。hé xuě sòng lái qīng lì lì,chuān yún tòu chū màn téng téng。
华鲸谩意秋号月,铁马浑疑夜响冰。huá jīng mán yì qiū hào yuè,tiě mǎ hún yí yè xiǎng bīng。
一百八声才击罢,雷峰又点塔中灯。yī bǎi bā shēng cái jī bà,léi fēng yòu diǎn tǎ zhōng dēng。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

湖曲风寒战齿牙,不知高树已翻鸦。hú qū fēng hán zhàn chǐ yá,bù zhī gāo shù yǐ fān yā。
远持斤斧黏冰片,旋斫柴薪带雪花。yuǎn chí jīn fǔ nián bīng piàn,xuán zhuó chái xīn dài xuě huā。
市上得钱沽斗酒,担头悬笠插山茶。shì shàng dé qián gū dòu jiǔ,dān tóu xuán lì chā shān chá。
路人试问归何处,笑指西陵是我家。lù rén shì wèn guī hé chù,xiào zhǐ xī líng shì wǒ jiā。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

山逗晴光玉气浮,我来乘兴似王猷。shān dòu qíng guāng yù qì fú,wǒ lái chéng xīng shì wáng yóu。
桥迷螮蝀高高耸,船压玻瓈细细流。qiáo mí dì dōng gāo gāo sǒng,chuán yā bō lí xì xì liú。
雪后未回花外棹,雨中曾唤柳阴舟。xuě hòu wèi huí huā wài zhào,yǔ zhōng céng huàn liǔ yīn zhōu。
遥思寂寞春寒夜,一舸归来起白鸥。yáo sī jì mò chūn hán yè,yī gě guī lái qǐ bái ōu。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

寒梢不耐北风狂,何似东风万缕黄。hán shāo bù nài běi fēng kuáng,hé shì dōng fēng wàn lǚ huáng。
西子画来螺黛浅,苏公行处马蹄香。xī zi huà lái luó dài qiǎn,sū gōng xíng chù mǎ tí xiāng。
兰同旧叶堪为佩,藕比新丝可织裳。lán tóng jiù yè kān wèi pèi,ǒu bǐ xīn sī kě zhī shang。
待得春归飞絮乱,画船移近柳边傍。dài dé chūn guī fēi xù luàn,huà chuán yí jìn liǔ biān bàng。

雪湖八景次瞿宗吉韵鹫岭雪峰

凌云翰

冻木晨闻噪毕逋,孤山景好胜披图。dòng mù chén wén zào bì bū,gū shān jǐng hǎo shèng pī tú。
翠禽巢失应难认,皓鹤笼空不受呼。cuì qín cháo shī yīng nán rèn,hào hè lóng kōng bù shòu hū。
已见万花开北陇,莫教一片落西湖。yǐ jiàn wàn huā kāi běi lǒng,mò jiào yī piàn luò xī hú。
快晴更待黄昏月,疏影随身不用扶。kuài qíng gèng dài huáng hūn yuè,shū yǐng suí shēn bù yòng fú。

四皓图

凌云翰

松下紫芝曲,宫中鸿鹄歌。sōng xià zǐ zhī qū,gōng zhōng hóng gǔ gē。
谁知四皓力,还比酂侯多。shuí zhī sì hào lì,hái bǐ cuó hóu duō。

松云图为吴以道赋

凌云翰

云闲常尽日,松老不知年。yún xián cháng jǐn rì,sōng lǎo bù zhī nián。
甚似匡庐下,开亭待谪仙。shén shì kuāng lú xià,kāi tíng dài zhé xiān。

画梅

凌云翰

老枝如屈铁,陡觉数花新。lǎo zhī rú qū tiě,dǒu jué shù huā xīn。
若露真消息,能令大地春。ruò lù zhēn xiāo xī,néng lìng dà dì chūn。

画梅

凌云翰

吐花当暮景,结实待炎风。tǔ huā dāng mù jǐng,jié shí dài yán fēng。
无限调和意,都归笔砚中。wú xiàn diào hé yì,dōu guī bǐ yàn zhōng。

太白像

凌云翰

正尔吟秋浦,如何谪夜郎。zhèng ěr yín qiū pǔ,rú hé zhé yè láng。
尚疑颜色在,落月满空梁。shàng yí yán sè zài,luò yuè mǎn kōng liáng。