古诗词

鄱阳王节妇诗

凌云翰

朝华夕已披,春叶秋先零。cháo huá xī yǐ pī,chūn yè qiū xiān líng。
贞心类松柏,岁晏弥青青。zhēn xīn lèi sōng bǎi,suì yàn mí qīng qīng。
文川李氏女,防身动如经。wén chuān lǐ shì nǚ,fáng shēn dòng rú jīng。
自归太原家,目不窥外庭。zì guī tài yuán jiā,mù bù kuī wài tíng。
上堂问舅姑,下堂觞醁醽。shàng táng wèn jiù gū,xià táng shāng lù líng。
遭时有战伐,渭流浊其泾。zāo shí yǒu zhàn fá,wèi liú zhuó qí jīng。
草窃起旁郡,鼪鼯杂膻腥。cǎo qiè qǐ páng jùn,shēng wú zá shān xīng。
舅也保乡里,击贼无留停。jiù yě bǎo xiāng lǐ,jī zéi wú liú tíng。
夫也慎居守,率众环郊坰。fū yě shèn jū shǒu,lǜ zhòng huán jiāo jiōng。
节妇当此时,事姑肃仪刑。jié fù dāng cǐ shí,shì gū sù yí xíng。
舅荣夫已亡,痛哭羸其形。jiù róng fū yǐ wáng,tòng kū léi qí xíng。
先有两儿女,玉雪怜娉婷。xiān yǒu liǎng ér nǚ,yù xuě lián pīng tíng。
与姑共抚之,闭门昼长扃。yǔ gū gòng fǔ zhī,bì mén zhòu zhǎng jiōng。
柰何姑继殁,只影空伶俜。nài hé gū jì mò,zhǐ yǐng kōng líng pīng。
尚职祭祀礼,蘋蘩荐芳馨。shàng zhí jì sì lǐ,píng fán jiàn fāng xīn。
教女夜绩麻,教儿夜囊萤。jiào nǚ yè jì má,jiào ér yè náng yíng。
父母虽孔迩,胡能自归宁。fù mǔ suī kǒng ěr,hú néng zì guī níng。
今年五十馀,鬓发微星星。jīn nián wǔ shí yú,bìn fā wēi xīng xīng。
儿成女有归,往事犹梦醒。ér chéng nǚ yǒu guī,wǎng shì yóu mèng xǐng。
有司重节义,飞章上朝廷。yǒu sī zhòng jié yì,fēi zhāng shàng cháo tíng。
花诰来翩翩,华表高亭亭。huā gào lái piān piān,huá biǎo gāo tíng tíng。
行者为叹息,居者增晶荧。xíng zhě wèi tàn xī,jū zhě zēng jīng yíng。
至今太原家,芳名蔼观听。zhì jīn tài yuán jiā,fāng míng ǎi guān tīng。
人生谅有涯,聚散如云萍。rén shēng liàng yǒu yá,jù sàn rú yún píng。
纲常苟沦丧,不愧天地灵。gāng cháng gǒu lún sàng,bù kuì tiān dì líng。
女史固有箴,列女亦有屏。nǚ shǐ gù yǒu zhēn,liè nǚ yì yǒu píng。
我歌节妇篇,君子当刻铭。wǒ gē jié fù piān,jūn zi dāng kè míng。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

双松轩为沈廉赋

凌云翰

双松何岁植,秀色满庭隅。shuāng sōng hé suì zhí,xiù sè mǎn tíng yú。
拔地疑千尺,参天见两株。bá dì yí qiān chǐ,cān tiān jiàn liǎng zhū。
蓝田重作记,栗里有成图。lán tián zhòng zuò jì,lì lǐ yǒu chéng tú。
门对双溪水,扁舟或可呼。mén duì shuāng xī shuǐ,biǎn zhōu huò kě hū。

悼三叔明室张氏

凌云翰

结发为夫妇,齐眉若主宾。jié fā wèi fū fù,qí méi ruò zhǔ bīn。
山同黄鹤隐,书逼彩鸾真。shān tóng huáng hè yǐn,shū bī cǎi luán zhēn。
兰树人皆羡,蘋蘩尔独亲。lán shù rén jiē xiàn,píng fán ěr dú qīn。
情伤坦臒者,临穴重沾巾。qíng shāng tǎn wò zhě,lín xué zhòng zhān jīn。

柯敬仲枯木竹石

凌云翰

欲问奎章石,无言似照头。yù wèn kuí zhāng shí,wú yán shì zhào tóu。
竹昏虞庙晚,木落洞庭秋。zhú hūn yú miào wǎn,mù luò dòng tíng qiū。
楚客心偏苦,湘娥黛正愁。chǔ kè xīn piān kǔ,xiāng é dài zhèng chóu。
百年成俯仰,题画忆丹丘。bǎi nián chéng fǔ yǎng,tí huà yì dān qiū。

雪景卷

凌云翰

山雪大如许,能令老树低。shān xuě dà rú xǔ,néng lìng lǎo shù dī。
仙翁双屐没,童子一琴携。xiān wēng shuāng jī méi,tóng zi yī qín xié。
院画留冬景,臣名识夏圭。yuàn huà liú dōng jǐng,chén míng shí xià guī。
免园宾客散,把卷重悽悽。miǎn yuán bīn kè sàn,bǎ juǎn zhòng qī qī。

送沈钦叔屯种苜蓿

凌云翰

苜蓿能肥马,曾闻汉苑夸。mù xu néng féi mǎ,céng wén hàn yuàn kuā。
送迟讥艾子,见远感榴花。sòng chí jī ài zi,jiàn yuǎn gǎn liú huā。
既有躬耕地,宁辞著处家。jì yǒu gōng gēng dì,níng cí zhù chù jiā。
圣朝多雨露,不久在天涯。shèng cháo duō yǔ lù,bù jiǔ zài tiān yá。

题梅用张蜕庵寄杨村居韵

凌云翰

阳春微露痕,都在老梅根。yáng chūn wēi lù hén,dōu zài lǎo méi gēn。
冰雪好同洁,杏桃空自繁。bīng xuě hǎo tóng jié,xìng táo kōng zì fán。
吟诗扶短杖,移席了残樽。yín shī fú duǎn zhàng,yí xí le cán zūn。
旧住南山下,花时不出村。jiù zhù nán shān xià,huā shí bù chū cūn。

送罗宗敬

凌云翰

之子观光日,江山入望深。zhī zi guān guāng rì,jiāng shān rù wàng shēn。
春秋三传学,忠孝百年心。chūn qiū sān chuán xué,zhōng xiào bǎi nián xīn。
群马闻空冀,孤罴见出林。qún mǎ wén kōng jì,gū pí jiàn chū lín。
西风黄菊酒,留别重登临。xī fēng huáng jú jiǔ,liú bié zhòng dēng lín。

挽卢处士

凌云翰

吴山卢处士,潇洒地行仙。wú shān lú chù shì,xiāo sǎ dì xíng xiān。
云卧怜丹壑,茶歌慕玉川。yún wò lián dān hè,chá gē mù yù chuān。
盖棺方事定,刻石又名传。gài guān fāng shì dìng,kè shí yòu míng chuán。
清逸重题号,明经有子贤。qīng yì zhòng tí hào,míng jīng yǒu zi xián。

宋授之春山隐居图

凌云翰

楼倚东风外,凭高取次吟。lóu yǐ dōng fēng wài,píng gāo qǔ cì yín。
柳低黄鸟近,日抚翠屏深。liǔ dī huáng niǎo jìn,rì fǔ cuì píng shēn。
世换如收局,人亡不在琴。shì huàn rú shōu jú,rén wáng bù zài qín。
凄凉图画里,愁绝百年心。qī liáng tú huà lǐ,chóu jué bǎi nián xīn。

赠医僧朗碧天为高子威指挥赋

凌云翰

师号胡为朗,碧天无点埃。shī hào hú wèi lǎng,bì tiān wú diǎn āi。
宁知药草品,能济栋梁材。níng zhī yào cǎo pǐn,néng jì dòng liáng cái。
大道传龙树,芳名达凤台。dà dào chuán lóng shù,fāng míng dá fèng tái。
从兹开寿域,雨露日边来。cóng zī kāi shòu yù,yǔ lù rì biān lái。

壬子秋帘次迮士霖韵

凌云翰

雨馀公馆夜沉沉,香爇金炉觉坐深。yǔ yú gōng guǎn yè chén chén,xiāng ruò jīn lú jué zuò shēn。
群马昔年空冀北,孤罴今日见丛林。qún mǎ xī nián kōng jì běi,gū pí jīn rì jiàn cóng lín。
贺公自是工吴语,庄写何须动越吟。hè gōng zì shì gōng wú yǔ,zhuāng xiě hé xū dòng yuè yín。
官烛风帘同试事,正宜把酒细论心。guān zhú fēng lián tóng shì shì,zhèng yí bǎ jiǔ xì lùn xīn。

赠道士毛启宗

凌云翰

上士高居有好客,每因斋戒阐玄宗。shàng shì gāo jū yǒu hǎo kè,měi yīn zhāi jiè chǎn xuán zōng。
青天尽处来孤鹤,黄道中间卜六龙。qīng tiān jǐn chù lái gū hè,huáng dào zhōng jiān bo liù lóng。
说法宝珠悬黍米,步虚仙履蹑芙蓉。shuō fǎ bǎo zhū xuán shǔ mǐ,bù xū xiān lǚ niè fú róng。
有时对客谈中诫,应有人疑是赤松。yǒu shí duì kè tán zhōng jiè,yīng yǒu rén yí shì chì sōng。

重过柳洲次陆德阳韵

凌云翰

买花载酒忆当年,风景依稀最可怜。mǎi huā zài jiǔ yì dāng nián,fēng jǐng yī xī zuì kě lián。
彭泽有人归栗里,海波何处变桑田。péng zé yǒu rén guī lì lǐ,hǎi bō hé chù biàn sāng tián。
联拳鹭立枯荷雨,寂寞鸦栖古树烟。lián quán lù lì kū hé yǔ,jì mò yā qī gǔ shù yān。
几度涌金门外望,居民犹说总宜船。jǐ dù yǒng jīn mén wài wàng,jū mín yóu shuō zǒng yí chuán。

秋闱对月次桂彦良韵

凌云翰

露下松阴鹤梦醒,古香吹桂满空庭。lù xià sōng yīn hè mèng xǐng,gǔ xiāng chuī guì mǎn kōng tíng。
云端半壁悬孤月,天上连珠灿五星。yún duān bàn bì xuán gū yuè,tiān shàng lián zhū càn wǔ xīng。
诗思每因秋兴发,江声浑作夜潮听。shī sī měi yīn qiū xīng fā,jiāng shēng hún zuò yè cháo tīng。
求贤正为明时用,荐士须当效古灵。qiú xián zhèng wèi míng shí yòng,jiàn shì xū dāng xiào gǔ líng。

爱日轩为金华许景和赋

凌云翰

春晖欲报意无穷,大母高年母氏同。chūn huī yù bào yì wú qióng,dà mǔ gāo nián mǔ shì tóng。
表述陈情犹李密,轩名爱日似杨雄。biǎo shù chén qíng yóu lǐ mì,xuān míng ài rì shì yáng xióng。
五纹添线空怜影,三舍挥戈谩纪功。wǔ wén tiān xiàn kōng lián yǐng,sān shě huī gē mán jì gōng。
何似北堂称寿酒,忘忧花照彩衣红。hé shì běi táng chēng shòu jiǔ,wàng yōu huā zhào cǎi yī hóng。
7141234567»