古诗词

画山水

凌云翰

遥山倚天翠蛾扫,编地成丸怪天小。yáo shān yǐ tiān cuì é sǎo,biān dì chéng wán guài tiān xiǎo。
方诸药幻茧楮香,咫尺烟云生缥缈。fāng zhū yào huàn jiǎn chǔ xiāng,zhǐ chǐ yān yún shēng piāo miǎo。
依岩缚屋若不齐,人家高下清溪西。yī yán fù wū ruò bù qí,rén jiā gāo xià qīng xī xī。
野桥终日才度马,村店傍午俄闻鸡。yě qiáo zhōng rì cái dù mǎ,cūn diàn bàng wǔ é wén jī。
昔年曾过冯公岭,树木萧森葛衣冷。xī nián céng guò féng gōng lǐng,shù mù xiāo sēn gé yī lěng。
目中览尽千万山,始觉此身凌绝顶。mù zhōng lǎn jǐn qiān wàn shān,shǐ jué cǐ shēn líng jué dǐng。
邮亭夜宿天未明,仆夫惮远催早行。yóu tíng yè sù tiān wèi míng,pū fū dàn yuǎn cuī zǎo xíng。
满前好句吟不得,今见此图同此情。mǎn qián hǎo jù yín bù dé,jīn jiàn cǐ tú tóng cǐ qíng。
南宋院人专尽局,宫中每进更筹轴。nán sòng yuàn rén zhuān jǐn jú,gōng zhōng měi jìn gèng chóu zhóu。
偶蒙一笑便承恩,肯信封疆日将促。ǒu méng yī xiào biàn chéng ēn,kěn xìn fēng jiāng rì jiāng cù。
江山万里开画图,妙绝更有元晖无。jiāng shān wàn lǐ kāi huà tú,miào jué gèng yǒu yuán huī wú。
会须收拾入指掌,掷杖跳入壶公壶。huì xū shōu shí rù zhǐ zhǎng,zhì zhàng tiào rù hú gōng hú。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

张师夔思意图

凌云翰

花木禅房常建诗,吴兴曾为写幽姿。huā mù chán fáng cháng jiàn shī,wú xīng céng wèi xiě yōu zī。
龙溪渔子天机熟,见画令人忆旧时。lóng xī yú zi tiān jī shú,jiàn huà lìng rén yì jiù shí。

岁寒三友图

凌云翰

岁暮天寒雪四垂,竹边松下出斜枝。suì mù tiān hán xuě sì chuí,zhú biān sōng xià chū xié zhī。
似人又向图中见,方信山阴有戴逵。shì rén yòu xiàng tú zhōng jiàn,fāng xìn shān yīn yǒu dài kuí。

庄子观泉图

凌云翰

秋水成河灌百川,濠梁何必更观泉。qiū shuǐ chéng hé guàn bǎi chuān,háo liáng hé bì gèng guān quán。
欲知无限逍遥意,总在南华第一篇。yù zhī wú xiàn xiāo yáo yì,zǒng zài nán huá dì yī piān。

宋授之遗墨

凌云翰

宋玉多才赋远游,曾拈彩笔写清秋。sòng yù duō cái fù yuǎn yóu,céng niān cǎi bǐ xiě qīng qiū。
西风吹断南州梦,翡翠兰苕总是愁。xī fēng chuī duàn nán zhōu mèng,fěi cuì lán sháo zǒng shì chóu。

二乔观兵书图

凌云翰

不为师婚不动心,肯教铜雀锁春深。bù wèi shī hūn bù dòng xīn,kěn jiào tóng què suǒ chūn shēn。
书中谩识孙吴意,何似同观女史箴。shū zhōng mán shí sūn wú yì,hé shì tóng guān nǚ shǐ zhēn。

豳风图

凌云翰

蚕月条桑为茧丝,筑场纳稼应天时。cán yuè tiáo sāng wèi jiǎn sī,zhù chǎng nà jià yīng tiān shí。
欲知王业艰难处,尽在豳风七月诗。yù zhī wáng yè jiān nán chù,jǐn zài bīn fēng qī yuè shī。

行春图

凌云翰

野桥村店见青旗,玉勒雕鞍且缓驰。yě qiáo cūn diàn jiàn qīng qí,yù lēi diāo ān qiě huǎn chí。
十日春光浓似酒,等闲开尽小桃枝。shí rì chūn guāng nóng shì jiǔ,děng xián kāi jǐn xiǎo táo zhī。

墨菊

凌云翰

淋漓浓墨染香云,秋色秋光总不分。lín lí nóng mò rǎn xiāng yún,qiū sè qiū guāng zǒng bù fēn。
醉眼只疑乌帽落,令人重忆孟参军。zuì yǎn zhǐ yí wū mào luò,lìng rén zhòng yì mèng cān jūn。

忠孝图

凌云翰

葵萼倾心向太阳,萱花树背在高堂。kuí è qīng xīn xiàng tài yáng,xuān huā shù bèi zài gāo táng。
忠臣孝子如佳卉,凭伏丹青为发扬。zhōng chén xiào zi rú jiā huì,píng fú dān qīng wèi fā yáng。

孟母断机图

凌云翰

慈亲教子意何如,直至三迁始定居。cí qīn jiào zi yì hé rú,zhí zhì sān qiān shǐ dìng jū。
一自寒机初断后,经纶都在七篇书。yī zì hán jī chū duàn hòu,jīng lún dōu zài qī piān shū。

张骞出使图

凌云翰

漫从西域度流沙,八月虚回奉使槎。màn cóng xī yù dù liú shā,bā yuè xū huí fèng shǐ chá。
天上白榆那可摘,归时只得带榴花。tiān shàng bái yú nà kě zhāi,guī shí zhǐ dé dài liú huā。

柳塘春水图

凌云翰

杨柳池塘春昼迟,画船犹记听黄鹂。yáng liǔ chí táng chūn zhòu chí,huà chuán yóu jì tīng huáng lí。
飞花又逐东流去,消尽年光总不知。fēi huā yòu zhú dōng liú qù,xiāo jǐn nián guāng zǒng bù zhī。

桂月凭阑

凌云翰

银屏深掩烛烧残,金粟枝头玉露寒。yín píng shēn yǎn zhú shāo cán,jīn sù zhī tóu yù lù hán。
阵阵西风吹不断,肯教闲却画阑杆。zhèn zhèn xī fēng chuī bù duàn,kěn jiào xián què huà lán gān。

秋江雁阵图

凌云翰

江流东去雁南翔,波影涵秋一两行。jiāng liú dōng qù yàn nán xiáng,bō yǐng hán qiū yī liǎng xíng。
不待平沙观落处,便从图画认潇湘。bù dài píng shā guān luò chù,biàn cóng tú huà rèn xiāo xiāng。

寒江钓雪图

凌云翰

风满空江雪满舟,一竿波面自夷犹。fēng mǎn kōng jiāng xuě mǎn zhōu,yī gān bō miàn zì yí yóu。
钩丝更放长三尺,不信寒鱼不上钩。gōu sī gèng fàng zhǎng sān chǐ,bù xìn hán yú bù shàng gōu。