古诗词

画马为顾彦明赋

凌云翰

老骥伏枥志千里,烈士松心同不已。lǎo jì fú lì zhì qiān lǐ,liè shì sōng xīn tóng bù yǐ。
因思饮水向天山,枕上边声梦中起。yīn sī yǐn shuǐ xiàng tiān shān,zhěn shàng biān shēng mèng zhōng qǐ。
昨者试洛江之干,蹴踏细浪成狂澜。zuó zhě shì luò jiāng zhī gàn,cù tà xì làng chéng kuáng lán。
青丝络头系乘柳,云湿五花犹未干。qīng sī luò tóu xì chéng liǔ,yún shī wǔ huā yóu wèi gàn。
朱衣奚官在坰野,不独爱马尤知马。zhū yī xī guān zài jiōng yě,bù dú ài mǎ yóu zhī mǎ。
一顾冀北无留良,只使世间观画者。yī gù jì běi wú liú liáng,zhǐ shǐ shì jiān guān huà zhě。
画师今古孰后先,曾韩古有今龙眠。huà shī jīn gǔ shú hòu xiān,céng hán gǔ yǒu jīn lóng mián。
近时亦有任水监,不及吴兴为自然。jìn shí yì yǒu rèn shuǐ jiān,bù jí wú xīng wèi zì rán。
吴兴父子真游戏,皮氏丹青亦同嗜。wú xīng fù zi zhēn yóu xì,pí shì dān qīng yì tóng shì。
曾貌前朝十二闲,落笔颇得吴兴意。céng mào qián cháo shí èr xián,luò bǐ pǒ dé wú xīng yì。
摩挲树者重入图,韩公所记今则无。mó sā shù zhě zhòng rù tú,hán gōng suǒ jì jīn zé wú。
歌行屈指能几教,谪仙少陵并大苏。gē xíng qū zhǐ néng jǐ jiào,zhé xiān shǎo líng bìng dà sū。
虎头好古宁论价,神骏端令万人讶。hǔ tóu hǎo gǔ níng lùn jià,shén jùn duān lìng wàn rén yà。
他年按图倘得之,拟献君王赤墀下。tā nián àn tú tǎng dé zhī,nǐ xiàn jūn wáng chì chí xià。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

傲窗诗卷

凌云翰

偶向南窗倚暮秋,寄情宁复傲公侯。ǒu xiàng nán chuāng yǐ mù qiū,jì qíng níng fù ào gōng hóu。
谁知容膝无多地,高似元龙百尺楼。shuí zhī róng xī wú duō dì,gāo shì yuán lóng bǎi chǐ lóu。

为安道题墨竹

凌云翰

何事清风满剡溪,琅玕长得与云齐。hé shì qīng fēng mǎn shàn xī,láng gān zhǎng dé yǔ yún qí。
此君若得王猷见,兴尽应须为品题。cǐ jūn ruò dé wáng yóu jiàn,xīng jǐn yīng xū wèi pǐn tí。

渊明像

凌云翰

两晋文章在此翁,阳秋都寄杖藜中。liǎng jìn wén zhāng zài cǐ wēng,yáng qiū dōu jì zhàng lí zhōng。
诗人只写归来意,不道闲情似国风。shī rén zhǐ xiě guī lái yì,bù dào xián qíng shì guó fēng。

梁大用所作青松红梅二画

凌云翰

仙馆长松老更奇,过门曾见出墙枝。xiān guǎn zhǎng sōng lǎo gèng qí,guò mén céng jiàn chū qiáng zhī。
谁传月下蛟龙影,应有风雷起砚池。shuí chuán yuè xià jiāo lóng yǐng,yīng yǒu fēng léi qǐ yàn chí。

梁大用所作青松红梅二画

凌云翰

占得魁名即赐绯,调羹心事尚依依。zhàn dé kuí míng jí cì fēi,diào gēng xīn shì shàng yī yī。
玉堂别有如椽笔,更待春风为发挥。yù táng bié yǒu rú chuán bǐ,gèng dài chūn fēng wèi fā huī。

凌云翰

草堂筑得傍林丘,溪友相过即放舟。cǎo táng zhù dé bàng lín qiū,xī yǒu xiāng guò jí fàng zhōu。
翻爱白云如画意,终朝长在碧山头。fān ài bái yún rú huà yì,zhōng cháo zhǎng zài bì shān tóu。

方李长所作梅竹

凌云翰

竹里梅花巧耐寒,正如红袖倚阑干。zhú lǐ méi huā qiǎo nài hán,zhèng rú hóng xiù yǐ lán gàn。
诗翁传得春风面,曾在家山别墅看。shī wēng chuán dé chūn fēng miàn,céng zài jiā shān bié shù kàn。

方李长所作梅竹

凌云翰

竹传唐帖双钩法,梅效徐家没骨图。zhú chuán táng tiē shuāng gōu fǎ,méi xiào xú jiā méi gǔ tú。
谁道茂林春已暮,不知春色在西湖。shuí dào mào lín chūn yǐ mù,bù zhī chūn sè zài xī hú。

沈养性画

凌云翰

长虹如瀑蛎如山,万竹深藏屋数间。zhǎng hóng rú pù lì rú shān,wàn zhú shēn cáng wū shù jiān。
夜半秋声最堪听,抱琴来此不须还。yè bàn qiū shēng zuì kān tīng,bào qín lái cǐ bù xū hái。

渭川烟雨图

凌云翰

渭川曾见竹青青,和雨和烟画杳冥。wèi chuān céng jiàn zhú qīng qīng,hé yǔ hé yān huà yǎo míng。
不似九疑云雾隔,空教瑶瑟怨湘灵。bù shì jiǔ yí yún wù gé,kōng jiào yáo sè yuàn xiāng líng。

牧牛图

凌云翰

桃林地瘠奈牛何,此日周王已止戈。táo lín dì jí nài niú hé,cǐ rì zhōu wáng yǐ zhǐ gē。
芳草平原春万里,牧童能唱太平歌。fāng cǎo píng yuán chūn wàn lǐ,mù tóng néng chàng tài píng gē。

鬼猎图

凌云翰

飞鹰走狗猎山坡,狐兔全驱入网罗。fēi yīng zǒu gǒu liè shān pō,hú tù quán qū rù wǎng luó。
不有唐家钟进士,人间魑魅更应多。bù yǒu táng jiā zhōng jìn shì,rén jiān chī mèi gèng yīng duō。

鬼猎图

凌云翰

谁遣馗翁作鬼雄,形容仿佛记唐宫。shuí qiǎn kuí wēng zuò guǐ xióng,xíng róng fǎng fú jì táng gōng。
山林川泽今无此,转忆先生铸鼎功。shān lín chuān zé jīn wú cǐ,zhuǎn yì xiān shēng zhù dǐng gōng。

鬼猎图

凌云翰

虚耗驱除若羽毛,开元天子赐蓝袍。xū hào qū chú ruò yǔ máo,kāi yuán tiān zi cì lán páo。
空令鬼物持戎器,不管雄狐向窟嗥。kōng lìng guǐ wù chí róng qì,bù guǎn xióng hú xiàng kū háo。

赤壁图

凌云翰

江水东流赤壁孤,曹瞒曾此战周瑜。jiāng shuǐ dōng liú chì bì gū,cáo mán céng cǐ zhàn zhōu yú。
山川不逐英雄去,却为坡仙入画图。shān chuān bù zhú yīng xióng qù,què wèi pō xiān rù huà tú。