古诗词

吴山对雪诗

凌云翰

腊前有雪宜三白,笑倒田翁手齐拍。là qián yǒu xuě yí sān bái,xiào dào tián wēng shǒu qí pāi。
去年天气不多寒,盈寸犹难况盈尺。qù nián tiān qì bù duō hán,yíng cùn yóu nán kuàng yíng chǐ。
嗟予亦是田舍翁,敢以玉山高两峰。jiē yǔ yì shì tián shě wēng,gǎn yǐ yù shān gāo liǎng fēng。
二贤珠玉在我侧,绿发青瞳颧颊红。èr xián zhū yù zài wǒ cè,lǜ fā qīng tóng quán jiá hóng。
久交共喜情怀尽,意行不觉吴山近。jiǔ jiāo gòng xǐ qíng huái jǐn,yì xíng bù jué wú shān jìn。
松间小径纵萦迂,竹杖芒鞋须一进。sōng jiān xiǎo jìng zòng yíng yū,zhú zhàng máng xié xū yī jìn。
山前相府何潭潭,山中道院邻禅庵。shān qián xiāng fǔ hé tán tán,shān zhōng dào yuàn lín chán ān。
兴来偶到故人宅,出果行酒方交谈。xīng lái ǒu dào gù rén zhái,chū guǒ xíng jiǔ fāng jiāo tán。
岁如何兮岁云暮,白首重来乩前度。suì rú hé xī suì yún mù,bái shǒu zhòng lái jī qián dù。
湖山倒浸水晶奁,玉树琼林归措顾。hú shān dào jìn shuǐ jīng lián,yù shù qióng lín guī cuò gù。
山阳先生坐高堂,挺然特立逾修篁。shān yáng xiān shēng zuò gāo táng,tǐng rán tè lì yú xiū huáng。
谁怜衰翁方避俗,寒窗痴坐如绳僵。shuí lián shuāi wēng fāng bì sú,hán chuāng chī zuò rú shéng jiāng。
失喜一时观二妙,剡曲回舟岂同调。shī xǐ yī shí guān èr miào,shàn qū huí zhōu qǐ tóng diào。
明朝呵笔和新诗,檐有梅花须索笑。míng cháo hē bǐ hé xīn shī,yán yǒu méi huā xū suǒ xiào。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

王本初小像

凌云翰

童子穿云得紫芝,仙翁倚杖听黄鹂。tóng zi chuān yún dé zǐ zhī,xiān wēng yǐ zhàng tīng huáng lí。
香风两袖归来晚,正是松花落粉时。xiāng fēng liǎng xiù guī lái wǎn,zhèng shì sōng huā luò fěn shí。

为朱大理赋墨梅寓丹家意以大理明此故求正云

凌云翰

剥尽群阴见一阳,千花万蕊总包藏。bō jǐn qún yīn jiàn yī yáng,qiān huā wàn ruǐ zǒng bāo cáng。
笔头会得先天意,写出寒花朵朵香。bǐ tóu huì dé xiān tiān yì,xiě chū hán huā duǒ duǒ xiāng。

为朱大理赋墨梅寓丹家意以大理明此故求正云

凌云翰

知白全资守黑功,一花便与万花同。zhī bái quán zī shǒu hēi gōng,yī huā biàn yǔ wàn huā tóng。
要知玉兔翻身处,春满乾坤六六宫。yào zhī yù tù fān shēn chù,chūn mǎn qián kūn liù liù gōng。

为朱大理赋墨梅寓丹家意以大理明此故求正云

凌云翰

雨熟金丸万万株,黄中通理及肌肤。yǔ shú jīn wán wàn wàn zhū,huáng zhōng tōng lǐ jí jī fū。
此花自是真铅汞,却倩仙毫作药炉。cǐ huā zì shì zhēn qiān gǒng,què qiàn xiān háo zuò yào lú。

为朱大理赋墨梅寓丹家意以大理明此故求正云

凌云翰

真水元从火里来,等闲相过即胚胎。zhēn shuǐ yuán cóng huǒ lǐ lái,děng xián xiāng guò jí pēi tāi。
檀心玉蕊分明见,莫作黄芽白雪猜。tán xīn yù ruǐ fēn míng jiàn,mò zuò huáng yá bái xuě cāi。

观奕图为夏伯玘作

凌云翰

春雨春风长紫芝,山中日月自推移。chūn yǔ chūn fēng zhǎng zǐ zhī,shān zhōng rì yuè zì tuī yí。
斧柯烂在松阴下,知换人间几局棋。fǔ kē làn zài sōng yīn xià,zhī huàn rén jiān jǐ jú qí。

总司牛宴郑都司以所知徐总制诗见示因次其韵

凌云翰

梅子黄时雨气凉,金炉不断热沉香。méi zi huáng shí yǔ qì liáng,jīn lú bù duàn rè chén xiāng。
座中总是朝天客,伋醉君门白玉觞。zuò zhōng zǒng shì cháo tiān kè,jí zuì jūn mén bái yù shāng。

总司牛宴郑都司以所知徐总制诗见示因次其韵

凌云翰

水晶帘卷午风凉,薝卜花开树树香。shuǐ jīng lián juǎn wǔ fēng liáng,zhān bo huā kāi shù shù xiāng。
独有总成偏好客,拟倾江海入壶觞。dú yǒu zǒng chéng piān hǎo kè,nǐ qīng jiāng hǎi rù hú shāng。

画菜

凌云翰

风露含滋挟土膏,肥甘浑不让溪毛。fēng lù hán zī xié tǔ gāo,féi gān hún bù ràng xī máo。
丹青貌得田园意,绝胜春前带雪桃。dān qīng mào dé tián yuán yì,jué shèng chūn qián dài xuě táo。

杨妃春睡图

凌云翰

天生祸水灭炎精,能使君王万乘轻。tiān shēng huò shuǐ miè yán jīng,néng shǐ jūn wáng wàn chéng qīng。
不独昭阳有飞燕,玉环沉醉在华清。bù dú zhāo yáng yǒu fēi yàn,yù huán chén zuì zài huá qīng。

杨妃春睡图

凌云翰

沉香亭北好风光,春色无端属海棠。chén xiāng tíng běi hǎo fēng guāng,chūn sè wú duān shǔ hǎi táng。
纵使胭脂变成雪,莫教一片到渔阳。zòng shǐ yān zhī biàn chéng xuě,mò jiào yī piàn dào yú yáng。

杨妃春睡图

凌云翰

温泉浴罢力犹疲,睡足春风总不知。wēn quán yù bà lì yóu pí,shuì zú chūn fēng zǒng bù zhī。
香冷马嵬坡下土,令人愁诵北征诗。xiāng lěng mǎ wéi pō xià tǔ,lìng rén chóu sòng běi zhēng shī。

杨妃春睡图

凌云翰

三十六宫春昼长,杨花扑帐暖生香。sān shí liù gōng chūn zhòu zhǎng,yáng huā pū zhàng nuǎn shēng xiāng。
美人毕竟成黄土,不及双丫识玉皇。měi rén bì jìng chéng huáng tǔ,bù jí shuāng yā shí yù huáng。

何彦恭观奕图

凌云翰

山风吹日昼阴阴,几见松花落远林。shān fēng chuī rì zhòu yīn yīn,jǐ jiàn sōng huā luò yuǎn lín。
总使棋枰能换世,仙人那得有机心。zǒng shǐ qí píng néng huàn shì,xiān rén nà dé yǒu jī xīn。

翠竹红梅图

凌云翰

绛服仙人跨翠鸾,御风乘月下瑶坛。jiàng fú xiān rén kuà cuì luán,yù fēng chéng yuè xià yáo tán。
画图谁为开生面,留与苍官共岁寒。huà tú shuí wèi kāi shēng miàn,liú yǔ cāng guān gòng suì hán。