古诗词

次张行中见寄韵

凌云翰

巧言如簧自口出,含沙射影过于蜮。qiǎo yán rú huáng zì kǒu chū,hán shā shè yǐng guò yú yù。
不思黄鸟嘤其鸣,返效青蝇白者黑。bù sī huáng niǎo yīng qí míng,fǎn xiào qīng yíng bái zhě hēi。
自非蟠根别利器,真以委形同槁木。zì fēi pán gēn bié lì qì,zhēn yǐ wěi xíng tóng gǎo mù。
偶然得集类武陵,率尔成章道长吉。ǒu rán dé jí lèi wǔ líng,lǜ ěr chéng zhāng dào zhǎng jí。
策足便可登要津,高举惟须振六翮。cè zú biàn kě dēng yào jīn,gāo jǔ wéi xū zhèn liù hé。
文从字顺乃立言,意会神交岂容默。wén cóng zì shùn nǎi lì yán,yì huì shén jiāo qǐ róng mò。
跃冶每怪不祥金,剖璞姑怜三献玉。yuè yě měi guài bù xiáng jīn,pōu pú gū lián sān xiàn yù。
寂寥颇若大音希,浑厚真如元气毓。jì liáo pǒ ruò dà yīn xī,hún hòu zhēn rú yuán qì yù。
追逐还能到李杜,压倒何须论元白。zhuī zhú hái néng dào lǐ dù,yā dào hé xū lùn yuán bái。
悦理自信犹悦刍,好德谁能如好色。yuè lǐ zì xìn yóu yuè chú,hǎo dé shuí néng rú hǎo sè。
六义端因诗序知,千虑却同愚者得。liù yì duān yīn shī xù zhī,qiān lǜ què tóng yú zhě dé。
会当载酒过子云,况有候芭作玄足。huì dāng zài jiǔ guò zi yún,kuàng yǒu hòu bā zuò xuán zú。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

滕王阁图

凌云翰

画栋朱帘云雨间,朝看南浦暮西山。huà dòng zhū lián yún yǔ jiān,cháo kàn nán pǔ mù xī shān。
风帆不送诗人到,高阁临江亦等闲。fēng fān bù sòng shī rén dào,gāo gé lín jiāng yì děng xián。

裴日英墨菊

凌云翰

披图便欲醉秋光,映竹幽花似有香。pī tú biàn yù zuì qiū guāng,yìng zhú yōu huā shì yǒu xiāng。
昨日山中新酒熟,先生闲户作重阳。zuó rì shān zhōng xīn jiǔ shú,xiān shēng xián hù zuò zhòng yáng。

秋山渔影图为方仲敏赋

凌云翰

秋色都从点染成,白云妚树故山情。qiū sè dōu cóng diǎn rǎn chéng,bái yún fǒu shù gù shān qíng。
溪渔钓得归来得,卧听松窗瀑布声。xī yú diào dé guī lái dé,wò tīng sōng chuāng pù bù shēng。

林子山诗意扇面

凌云翰

门前春水碧如苔,不见鸥来见鹤来。mén qián chūn shuǐ bì rú tái,bù jiàn ōu lái jiàn hè lái。
翻意断桥曾唤渡,满身花雨荡舟回。fān yì duàn qiáo céng huàn dù,mǎn shēn huā yǔ dàng zhōu huí。

钱宗文扇

凌云翰

吴淞江上见秋风,水色山光下笔同。wú sōng jiāng shàng jiàn qiū fēng,shuǐ sè shān guāng xià bǐ tóng。
闻道四腮驴最美,几时归去作渔翁。wén dào sì sāi lǘ zuì měi,jǐ shí guī qù zuò yú wēng。

为沈景玉题高士谦所作烟雨万竿图

凌云翰

影薄犹疑翠袖寒,东林日暮忆曾看。yǐng báo yóu yí cuì xiù hán,dōng lín rì mù yì céng kàn。
渭川千亩谁能写,烟雨空蒙千万竿。wèi chuān qiān mǔ shuí néng xiě,yān yǔ kōng méng qiān wàn gān。

高士谦竹石扇面

凌云翰

何处参差舞翠鸾,瑶台明镜上云端。hé chù cān chà wǔ cuì luán,yáo tái míng jìng shàng yún duān。
如今织女支机石,也被姮娥借得看。rú jīn zhī nǚ zhī jī shí,yě bèi héng é jiè dé kàn。

林子山画菜上有蜗牛故及之

凌云翰

晓畦春雨细如毛,菜本青肥挟土膏。xiǎo qí chūn yǔ xì rú máo,cài běn qīng féi xié tǔ gāo。
叶底蜗牛曾湿久,诗人犹欲剌升高。yè dǐ wō niú céng shī jiǔ,shī rén yóu yù lá shēng gāo。

渔隐图

凌云翰

渔者虽多屡数难,磻溪仿佛到严滩。yú zhě suī duō lǚ shù nán,pán xī fǎng fú dào yán tān。
东都名教西周业,不枉人间把钓竿。dōng dōu míng jiào xī zhōu yè,bù wǎng rén jiān bǎ diào gān。

杏花暮雨图

凌云翰

杏花庭院暮寒多,酒醒其如客思何。xìng huā tíng yuàn mù hán duō,jiǔ xǐng qí rú kè sī hé。
绛蜡烧残犹觅句,不知春雨湿渔蓑。jiàng là shāo cán yóu mì jù,bù zhī chūn yǔ shī yú suō。

画鱼

凌云翰

谁写群鱼入画图,相忘浑似在江湖。shuí xiě qún yú rù huà tú,xiāng wàng hún shì zài jiāng hú。
诗人忽作丰年梦,还有宣王考牧无。shī rén hū zuò fēng nián mèng,hái yǒu xuān wáng kǎo mù wú。

为杨复初题秋江归棹图仍次其韵

凌云翰

不为莼鲈若忆归,缁尘惟恐上人衣。bù wèi chún lú ruò yì guī,zī chén wéi kǒng shàng rén yī。
欲知此日思亲意,长似征帆带雨飞。yù zhī cǐ rì sī qīn yì,zhǎng shì zhēng fān dài yǔ fēi。

裴日英墨菊

凌云翰

浓墨淋漓写折枝,便从纸上见东篱。nóng mò lín lí xiě zhé zhī,biàn cóng zhǐ shàng jiàn dōng lí。
玉蟾分得南阳水,一衣秋香满砚池。yù chán fēn dé nán yáng shuǐ,yī yī qiū xiāng mǎn yàn chí。

邹汝舟画

凌云翰

童子言师去未还,采芝多在白云间。tóng zi yán shī qù wèi hái,cǎi zhī duō zài bái yún jiān。
谁知流水桃花外,更有高人卧碧山。shuí zhī liú shuǐ táo huā wài,gèng yǒu gāo rén wò bì shān。

钱舜举二菊

凌云翰

露华如酒晓淋漓,醉色和秋上别枝。lù huá rú jiǔ xiǎo lín lí,zuì sè hé qiū shàng bié zhī。
若使罗虬重有作,此花瑞合比红儿。ruò shǐ luó qiú zhòng yǒu zuò,cǐ huā ruì hé bǐ hóng ér。