古诗词

望云图

凌云翰

上山看云云在天,下山看云云在山。shàng shān kàn yún yún zài tiān,xià shān kàn yún yún zài shān。
朝行巳与云俱出,暮归复与云俱还。cháo xíng sì yǔ yún jù chū,mù guī fù yǔ yún jù hái。
在山之云不可执,在天之云不可攀。zài shān zhī yún bù kě zhí,zài tiān zhī yún bù kě pān。
白衣苍狗须臾变化岂有定,乃在孝子方寸之中间。bái yī cāng gǒu xū yú biàn huà qǐ yǒu dìng,nǎi zài xiào zi fāng cùn zhī zhōng jiān。
刘郎有亲舍杉关,关上白云长自闲。liú láng yǒu qīn shě shān guān,guān shàng bái yún zhǎng zì xián。
驱驰王事归养不可得,岂畏七闽尚去行路之多艰。qū chí wáng shì guī yǎng bù kě dé,qǐ wèi qī mǐn shàng qù xíng lù zhī duō jiān。
朅来西湖弄潺湲,春风好鸟鸣??。qiè lái xī hú nòng chán yuán,chūn fēng hǎo niǎo míng guān guān。
思亲不见出涕潸,衣裳在笥空斑斓。sī qīn bù jiàn chū tì shān,yī shang zài sì kōng bān lán。
他年彩诰或可须,累累印绾青丝纶,君恩一日如赐环。tā nián cǎi gào huò kě xū,lèi lèi yìn wǎn qīng sī lún,jūn ēn yī rì rú cì huán。
刻木肖像双亲颜,并州参军若是班。kè mù xiào xiàng shuāng qīn yán,bìng zhōu cān jūn ruò shì bān。
此图此意百千万载留人寰,吾诗夸矣人其删。cǐ tú cǐ yì bǎi qiān wàn zài liú rén huán,wú shī kuā yǐ rén qí shān。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

东坡像

凌云翰

雨笠有时借,雪堂从此闲。yǔ lì yǒu shí jiè,xuě táng cóng cǐ xián。
眉山秋夜月,清影在人间。méi shān qiū yè yuè,qīng yǐng zài rén jiān。

宋授之所画扇

凌云翰

楼拥千章木,山横一段云。lóu yōng qiān zhāng mù,shān héng yī duàn yún。
夕阳遮不尽,犹照白鸥群。xī yáng zhē bù jǐn,yóu zhào bái ōu qún。

雨竹扇面

凌云翰

月满潇湘浦,移舟试一过。yuè mǎn xiāo xiāng pǔ,yí zhōu shì yī guò。
如何今夜雨,重听竹枝歌。rú hé jīn yè yǔ,zhòng tīng zhú zhī gē。

为林子山题王叔明所作羌山隐居图

凌云翰

诗人头未白,又欲隐羌山。shī rén tóu wèi bái,yòu yù yǐn qiāng shān。
好把无声意,光传满世间。hǎo bǎ wú shēng yì,guāng chuán mǎn shì jiān。

俞文辅竹石

凌云翰

怪石玄云立,修篁翠雨垂。guài shí xuán yún lì,xiū huáng cuì yǔ chuí。
虽非与可笔,消得子瞻诗。suī fēi yǔ kě bǐ,xiāo dé zi zhān shī。

凌云翰

新居鉴湖曲,烂熳藉花开。xīn jū jiàn hú qū,làn màn jí huā kāi。
留得舟行路,频看载酒来。liú dé zhōu xíng lù,pín kàn zài jiǔ lái。

凌云翰

不是王猷宅,如何竹树幽。bù shì wáng yóu zhái,rú hé zhú shù yōu。
山阴夜来雪,有兴也回舟。shān yīn yè lái xuě,yǒu xīng yě huí zhōu。

云松观瀑图

凌云翰

悬崖见飞瀑,界破一天秋。xuán yá jiàn fēi pù,jiè pò yī tiān qiū。
松密云深处,巢居在上头。sōng mì yún shēn chù,cháo jū zài shàng tóu。

画红梅

凌云翰

江县春光早,红梅却放迟。jiāng xiàn chūn guāng zǎo,hóng méi què fàng chí。
是谁枯彩笔,写得向阳枝。shì shuí kū cǎi bǐ,xiě dé xiàng yáng zhī。

画红梅

凌云翰

林下藐姑射,山中萼绿华。lín xià miǎo gū shè,shān zhōng è lǜ huá。
驻颜无别药,一味服丹砂。zhù yán wú bié yào,yī wèi fú dān shā。

竹枝二鸟图

凌云翰

二鸟占丛竹,喧啾春雨时。èr niǎo zhàn cóng zhú,xuān jiū chūn yǔ shí。
朝阳有鸣凤,栖老碧梧枝。cháo yáng yǒu míng fèng,qī lǎo bì wú zhī。

枯木立雀图

凌云翰

木杪怜孤雀,蓬蒿亦可依。mù miǎo lián gū què,péng hāo yì kě yī。
好于生处乐,何用履危机。hǎo yú shēng chù lè,hé yòng lǚ wēi jī。

鼠衔芦菔图

凌云翰

太仓多积粟,任汝穴其间。tài cāng duō jī sù,rèn rǔ xué qí jiān。
何事衔芦菔,生红破一班。hé shì xián lú fú,shēng hóng pò yī bān。

高士谦竹石

凌云翰

翠雨何曾湿,苍云本自低。cuì yǔ hé céng shī,cāng yún běn zì dī。
湘山不可到,转觉望中迷。xiāng shān bù kě dào,zhuǎn jué wàng zhōng mí。

墨菊

凌云翰

谁写鹅毛菊,垐开或半开。shuí xiě é máo jú,cí kāi huò bàn kāi。
露华如许湿,都向墨池来。lù huá rú xǔ shī,dōu xiàng mò chí lái。