古诗词

山居二首

行端

山木交柯莎满庭,马蹄且不污岩扃。shān mù jiāo kē shā mǎn tíng,mǎ tí qiě bù wū yán jiōng。
篝灯对雪坐吟偈,拥裓绕泉行课经。gōu dēng duì xuě zuò yín jì,yōng gé rào quán xíng kè jīng。
睡少每知茶有验,病多常怪药无灵。shuì shǎo měi zhī chá yǒu yàn,bìng duō cháng guài yào wú líng。
金园一岁一牢落,谁似孤松长自青。jīn yuán yī suì yī láo luò,shuí shì gū sōng zhǎng zì qīng。

行端

元僧。临海人,字元叟,一字景元,自称寒拾里人,俗姓何。世为儒家。十一岁在馀杭化城院出家。成宗大德中赐号慧文正辩禅师,主中天竺,迁灵隐。后主径山作大护持师二十年。工诗文。有《寒拾里人稿》。 行端的作品>>

猜您喜欢

维故人别墅

行端

门径无尘有绿苔,东风落日旧曾来。mén jìng wú chén yǒu lǜ tái,dōng fēng luò rì jiù céng lái。
白头道者今何在,一树樱桃花自开。bái tóu dào zhě jīn hé zài,yī shù yīng táo huā zì kāi。

栽松

行端

钝钁横肩雪未消,不辞艰步上岧峣。dùn jué héng jiān xuě wèi xiāo,bù cí jiān bù shàng tiáo yáo。
等闲种得灵根活,会看春风长绿条。děng xián zhǒng dé líng gēn huó,huì kàn chūn fēng zhǎng lǜ tiáo。

静轩

行端

六户虚凝湛不摇,从教尘世自喧嚣。liù hù xū níng zhàn bù yáo,cóng jiào chén shì zì xuān xiāo。
阶前尽日无人到,只有闲云伴寂寥。jiē qián jǐn rì wú rén dào,zhǐ yǒu xián yún bàn jì liáo。

海翁

行端

穷尽波澜绝一沤,馀生甘自老扁舟。qióng jǐn bō lán jué yī ōu,yú shēng gān zì lǎo biǎn zhōu。
四溟高卧月如昼,闲把渔蓑枕白头。sì míng gāo wò yuè rú zhòu,xián bǎ yú suō zhěn bái tóu。

题罗汉图

行端

诸谛空来世所无,神通百变绝名模。zhū dì kōng lái shì suǒ wú,shén tōng bǎi biàn jué míng mó。
不知何处留踪迹,却被人传作画图。bù zhī hé chù liú zōng jì,què bèi rén chuán zuò huà tú。

题牧牛图

行端

谁家荒疃连平原,何处孤村带乔木。shuí jiā huāng tuǎn lián píng yuán,hé chù gū cūn dài qiáo mù。
官田耕尽牛正闲,且对东风弄横玉。guān tián gēng jǐn niú zhèng xián,qiě duì dōng fēng nòng héng yù。

拟寒山子诗二首

行端

人生在世有何事,日用但教心坦平。rén shēng zài shì yǒu hé shì,rì yòng dàn jiào xīn tǎn píng。
纵是金珠充屋栋,到头难免北邙行。zòng shì jīn zhū chōng wū dòng,dào tóu nán miǎn běi máng xíng。

拟寒山子诗二首

行端

天上日没月又出,山中叶落花还开。tiān shàng rì méi yuè yòu chū,shān zhōng yè luò huā hái kāi。
黄泉只见有人去,不见一人曾得回。huáng quán zhǐ jiàn yǒu rén qù,bù jiàn yī rén céng dé huí。

思洞庭寄承天寺觉庵老师

行端

烟苍苍,涛茫茫,洞庭遥遥天一方。yān cāng cāng,tāo máng máng,dòng tíng yáo yáo tiān yī fāng。
上有七十二朵之青芙蓉,下有三万六千顷之白银浆,中有美人兮佩服金鸳鸯。shàng yǒu qī shí èr duǒ zhī qīng fú róng,xià yǒu sān wàn liù qiān qǐng zhī bái yín jiāng,zhōng yǒu měi rén xī pèi fú jīn yuān yāng。
游龙车,鸣月珰,直与造化参翱翔。yóu lóng chē,míng yuè dāng,zhí yǔ zào huà cān áo xiáng。
忆昔天风吹我登其堂,饮我以金茎八月之沆瀣,食我以昆丘五色之琳琅。yì xī tiān fēng chuī wǒ dēng qí táng,yǐn wǒ yǐ jīn jīng bā yuè zhī hàng xiè,shí wǒ yǐ kūn qiū wǔ sè zhī lín láng。
换尔精髓,涤尔肝肠,洒然心地常清凉。huàn ěr jīng suǐ,dí ěr gān cháng,sǎ rán xīn dì cháng qīng liáng。
非独可以眇四极轻八荒,抑且可以老万古凋三光。fēi dú kě yǐ miǎo sì jí qīng bā huāng,yì qiě kě yǐ lǎo wàn gǔ diāo sān guāng。
久不见兮空慨慷,久不见兮空慨慷!jiǔ bù jiàn xī kōng kǎi kāng,jiǔ bù jiàn xī kōng kǎi kāng!

赵李倪三居士建凌霄会求赠

行端

双径在吴浙,实为山之雄。shuāng jìng zài wú zhè,shí wèi shān zhī xióng。
天目如屏拥其北,钱塘似练纡其东。tiān mù rú píng yōng qí běi,qián táng shì liàn yū qí dōng。
重峦叠巘不知几千万,但见五峰秀色崷崒摩青空。zhòng luán dié yǎn bù zhī jǐ qiān wàn,dàn jiàn wǔ fēng xiù sè qiú zú mó qīng kōng。
下有跋陀神龙窟,上有睹史夜摩宫。xià yǒu bá tuó shén lóng kū,shàng yǒu dǔ shǐ yè mó gōng。
晴云暖霭生岩松,朝开暮合无终穷。qíng yún nuǎn ǎi shēng yán sōng,cháo kāi mù hé wú zhōng qióng。
祖师据此鞭麟凤,森罗万象明真宗。zǔ shī jù cǐ biān lín fèng,sēn luó wàn xiàng míng zhēn zōng。
纳须弥兮于芥子,卷法界兮于针锋。nà xū mí xī yú jiè zi,juǎn fǎ jiè xī yú zhēn fēng。
本源自性有常分,宁须妙用求神通。běn yuán zì xìng yǒu cháng fēn,níng xū miào yòng qiú shén tōng。
俨如鹿园与鹫岭,紫金光聚人天中。yǎn rú lù yuán yǔ jiù lǐng,zǐ jīn guāng jù rén tiān zhōng。
说法至今犹未散,天华似雨飘空蒙。shuō fǎ zhì jīn yóu wèi sàn,tiān huá shì yǔ piāo kōng méng。

拟寒山子诗六首

行端

昨日东家死,西家赙冥财。zuó rì dōng jiā sǐ,xī jiā fù míng cái。
今朝西家死,东家陈奠杯。jīn cháo xī jiā sǐ,dōng jiā chén diàn bēi。
东东复西西,轮环哭哀哀。dōng dōng fù xī xī,lún huán kū āi āi。
不知本真性,冥漠登泉台。bù zhī běn zhēn xìng,míng mò dēng quán tái。

拟寒山子诗六首

行端

木落湫水寒,千峰正岑寂。mù luò jiǎo shuǐ hán,qiān fēng zhèng cén jì。
惟闻虎啸声,不见人行迹。wéi wén hǔ xiào shēng,bù jiàn rén xíng jì。
霜露湿岩莎,月轮挂空碧。shuāng lù shī yán shā,yuè lún guà kōng bì。
此时观此心,独坐盘陀石。cǐ shí guān cǐ xīn,dú zuò pán tuó shí。

拟寒山子诗六首

行端

山中高且寒,人罕来登陟。shān zhōng gāo qiě hán,rén hǎn lái dēng zhì。
松摇雪珊珊,萝罥烟幂幂。sōng yáo xuě shān shān,luó juàn yān mì mì。
岩花春不开,潭冰夏方释。yán huā chūn bù kāi,tán bīng xià fāng shì。
住此夫何为?心源湛而寂。zhù cǐ fū hé wèi?xīn yuán zhàn ér jì。
2812