古诗词

送张仲实之宜兴

杨载

南渡邦初造,西山将独贤。nán dù bāng chū zào,xī shān jiāng dú xián。
立功何赫赫,流庆尚绵绵。lì gōng hé hè hè,liú qìng shàng mián mián。
报国横戈数,登坛授钺专。bào guó héng gē shù,dēng tán shòu yuè zhuān。
风云方际会,江海固周旋。fēng yún fāng jì huì,jiāng hǎi gù zhōu xuán。
控险千钧弩,临危七宝鞭。kòng xiǎn qiān jūn nǔ,lín wēi qī bǎo biān。
忠诚深足仗,智勇实兼全。zhōng chéng shēn zú zhàng,zhì yǒng shí jiān quán。
自返高桥役,端持宥府权。zì fǎn gāo qiáo yì,duān chí yòu fǔ quán。
兵威终抗敌,人力可回天。bīng wēi zhōng kàng dí,rén lì kě huí tiān。
甲第无逾者,诸孙固颖然。jiǎ dì wú yú zhě,zhū sūn gù yǐng rán。
初生同燕颔,有美自蝉娟。chū shēng tóng yàn hàn,yǒu měi zì chán juān。
善学闻当代,能诗起妙年。shàn xué wén dāng dài,néng shī qǐ miào nián。
卫公犹故物,郑老竟寒毡。wèi gōng yóu gù wù,zhèng lǎo jìng hán zhān。
矫矫青云器,泠泠白雪弦。jiǎo jiǎo qīng yún qì,líng líng bái xuě xián。
同游虽未达,自视已无前。tóng yóu suī wèi dá,zì shì yǐ wú qián。
政事兼留意,时髦孰比肩。zhèng shì jiān liú yì,shí máo shú bǐ jiān。
知机无转石,纵辨若奔川。zhī jī wú zhuǎn shí,zòng biàn ruò bēn chuān。
特达群公荐,酸寒众目怜。tè dá qún gōng jiàn,suān hán zhòng mù lián。
姑为文学掾,会觅孝廉船。gū wèi wén xué yuàn,huì mì xiào lián chuán。
必见公侯复,无论雨露偏。bì jiàn gōng hóu fù,wú lùn yǔ lù piān。
秋风鹏鹗健,万里正翩翩。qiū fēng péng è jiàn,wàn lǐ zhèng piān piān。
杨载

杨载

杨载(1271—1323)元代中期著名诗人,与虞集、范梈、揭傒斯齐名,并称为“元诗四大家”。字仲弘,浦城(今福建浦城县)人。延祐二年进士,授承务郎,官至宁国路总管府推官。杨载文名颇大,文章以气为主,诗作含蓄,颇有新的意境。 杨载的作品>>

猜您喜欢

遣兴偶作

杨载

春蔬茂前畦,茜茜有颜色。chūn shū mào qián qí,qiàn qiàn yǒu yán sè。
珍禽叫深树,过耳亦一适。zhēn qín jiào shēn shù,guò ěr yì yī shì。
用是易吾虑,毋为自襞积。yòng shì yì wú lǜ,wú wèi zì bì jī。
放浪天地间,无今亦无昔。fàng làng tiān dì jiān,wú jīn yì wú xī。
古人得意处,相与元不隔。gǔ rén dé yì chù,xiāng yǔ yuán bù gé。
如何故人心,未照我胸臆。rú hé gù rén xīn,wèi zhào wǒ xiōng yì。
徵言及纤芥,实出左右力。zhēng yán jí xiān jiè,shí chū zuǒ yòu lì。
岂惮决系蹯,人生且为客。qǐ dàn jué xì fán,rén shēng qiě wèi kè。

宗阳宫望月分韵得声字

杨载

老君台上凉如水,坐看冰轮转二更。lǎo jūn tái shàng liáng rú shuǐ,zuò kàn bīng lún zhuǎn èr gèng。
大地山河微有影,九天风露寂无声。dà dì shān hé wēi yǒu yǐng,jiǔ tiān fēng lù jì wú shēng。
蛟龙并起承金榜,鸾凤双飞载玉笙。jiāo lóng bìng qǐ chéng jīn bǎng,luán fèng shuāng fēi zài yù shēng。
不信弱流三万里,此身今夕到蓬瀛。bù xìn ruò liú sān wàn lǐ,cǐ shēn jīn xī dào péng yíng。
137«45678910