古诗词

夜静听道友董舒隐弹李陵思汉因赋长歌以写其当时之意云呈傅初庵

陈宜甫

幽人南来弹玉琴,泠泠一曲悲南音。yōu rén nán lái dàn yù qín,líng líng yī qū bēi nán yīn。
况作李陵思汉调,使我夜听忧难禁。kuàng zuò lǐ líng sī hàn diào,shǐ wǒ yè tīng yōu nán jìn。
将军虽云去已久,得君为写千古艰难心。jiāng jūn suī yún qù yǐ jiǔ,dé jūn wèi xiě qiān gǔ jiān nán xīn。
初撚指下才轻举,黄金殿上闻天语。chū niǎn zhǐ xià cái qīng jǔ,huáng jīn diàn shàng wén tiān yǔ。
将军肯行天子许,战胜良功立须取。jiāng jūn kěn xíng tiān zi xǔ,zhàn shèng liáng gōng lì xū qǔ。
大弦忽变轩昂声,指挥剑客真奇兵。dà xián hū biàn xuān áng shēng,zhǐ huī jiàn kè zhēn qí bīng。
倏然百骑合争战,乱箭如雨强弓鸣。shū rán bǎi qí hé zhēng zhàn,luàn jiàn rú yǔ qiáng gōng míng。
小弦喑呜复抑郁,不觉计穷力应屈。xiǎo xián yīn wū fù yì yù,bù jué jì qióng lì yīng qū。
微臣虑远深自谋,莫逆帝心果安出。wēi chén lǜ yuǎn shēn zì móu,mò nì dì xīn guǒ ān chū。
须臾声答雁声长,雁来无书徒忆乡。xū yú shēng dá yàn shēng zhǎng,yàn lái wú shū tú yì xiāng。
孤忠空照日耿耿,惭愧强谢苏中郎。gū zhōng kōng zhào rì gěng gěng,cán kuì qiáng xiè sū zhōng láng。
续续泛音转迢递,遥望长空几千里。xù xù fàn yīn zhuǎn tiáo dì,yáo wàng zhǎng kōng jǐ qiān lǐ。
高台挥泪落斜阳,望断汉宫五云起。gāo tái huī lèi luò xié yáng,wàng duàn hàn gōng wǔ yún qǐ。
司马忠言犹且疑,臣心只愿苍旻知。sī mǎ zhōng yán yóu qiě yí,chén xīn zhǐ yuàn cāng mín zhī。
臣虽不归筑台在,后人或为臣伤悲。chén suī bù guī zhù tái zài,hòu rén huò wèi chén shāng bēi。
我为听琴哀此意,何况飘蓬沙漠地。wǒ wèi tīng qín āi cǐ yì,hé kuàng piāo péng shā mò dì。
几年屡过将军台,云淡霜寒草憔悴。jǐ nián lǚ guò jiāng jūn tái,yún dàn shuāng hán cǎo qiáo cuì。
今宵听君弹此曲,喜为将军鸣不平。jīn xiāo tīng jūn dàn cǐ qū,xǐ wèi jiāng jūn míng bù píng。
曲终夜长万籁静,使我归兴欲恋岩上松风清。qū zhōng yè zhǎng wàn lài jìng,shǐ wǒ guī xīng yù liàn yán shàng sōng fēng qīng。
猜您喜欢

西山晋柏

陈宜甫

当日旌阳种此株,千年霜雪不曾枯。dāng rì jīng yáng zhǒng cǐ zhū,qiān nián shuāng xuě bù céng kū。
叶惊蛟泣秋江雨,干作龙拿夜目珠。yè jīng jiāo qì qiū jiāng yǔ,gàn zuò lóng ná yè mù zhū。
定有丹培资地脉,许容藤附入山图。dìng yǒu dān péi zī dì mài,xǔ róng téng fù rù shān tú。
不知诸葛祠前树,得似仙坛一样无。bù zhī zhū gé cí qián shù,dé shì xiān tán yī yàng wú。

石竹花次留忠斋状元

陈宜甫

瘦小琅玕聚碧丛,雕红镂白靓芳容。shòu xiǎo láng gān jù bì cóng,diāo hóng lòu bái jìng fāng róng。
词人彩笔摛文锦,玉女罗衣唾绣茸。cí rén cǎi bǐ chī wén jǐn,yù nǚ luó yī tuò xiù rōng。
凤拟结巢非所托,蜂因采蜜巧相逢。fèng nǐ jié cháo fēi suǒ tuō,fēng yīn cǎi mì qiǎo xiāng féng。
一枝欲寄仙娥去,云隔蓬莱水万重。yī zhī yù jì xiān é qù,yún gé péng lái shuǐ wàn zhòng。

同张学士赋莲房

陈宜甫

霞衣零落点烟波,香结骊珠聚碧窠。xiá yī líng luò diǎn yān bō,xiāng jié lí zhū jù bì kē。
齐露玉纤含翠袖,圆同佛顶涌青螺。qí lù yù xiān hán cuì xiù,yuán tóng fú dǐng yǒng qīng luó。
柄持络绎丝纶出,心展勾萌造化多。bǐng chí luò yì sī lún chū,xīn zhǎn gōu méng zào huà duō。
今夕扁舟湖上兴,醉来同和采莲歌。jīn xī biǎn zhōu hú shàng xīng,zuì lái tóng hé cǎi lián gē。

同张子友尚书赋芭蕉

陈宜甫

荣瘁根苗换岁年,绿云光照玉阑前。róng cuì gēn miáo huàn suì nián,lǜ yún guāng zhào yù lán qián。
双开掌扇平遮日,一卷新书直奏天。shuāng kāi zhǎng shàn píng zhē rì,yī juǎn xīn shū zhí zòu tiān。
自可题诗供醉笔,不堪听雨搅愁眠。zì kě tí shī gōng zuì bǐ,bù kān tīng yǔ jiǎo chóu mián。
若教种满人间世,得鹿纷纷到梦边。ruò jiào zhǒng mǎn rén jiān shì,dé lù fēn fēn dào mèng biān。

孤雁寄王眉叟

陈宜甫

澹澹长空几阵横,西风吹断独飞鸣。dàn dàn zhǎng kōng jǐ zhèn héng,xī fēng chuī duàn dú fēi míng。
可怜落落失朋侣,似我行行忆弟兄。kě lián luò luò shī péng lǚ,shì wǒ xíng xíng yì dì xiōng。
影度墨河秋月冷,声沉紫塞暮云平。yǐng dù mò hé qiū yuè lěng,shēng chén zǐ sāi mù yún píng。
江湖自有重逢处,努力图南不用惊。jiāng hú zì yǒu zhòng féng chù,nǔ lì tú nán bù yòng jīng。

吊马骨

陈宜甫

逐电追风意气休,尚留枯骨委荒丘。zhú diàn zhuī fēng yì qì xiū,shàng liú kū gǔ wěi huāng qiū。
龙姿寂寞归图画,雪片模糊惨髑髅。lóng zī jì mò guī tú huà,xuě piàn mó hú cǎn dú lóu。
露湿寒沙残月晓,风摇衰草白云秋。lù shī hán shā cán yuè xiǎo,fēng yáo shuāi cǎo bái yún qiū。
千金不遇涓人买,空有啼鸦吊汝愁。qiān jīn bù yù juān rén mǎi,kōng yǒu tí yā diào rǔ chóu。

闻鸡

陈宜甫

度关人己远,倚剑夜初分。dù guān rén jǐ yuǎn,yǐ jiàn yè chū fēn。
我亦待清曙,前村多白云。wǒ yì dài qīng shǔ,qián cūn duō bái yún。

驾行道中见老农

陈宜甫

老农村里别无营,饱饭惟知乐太平。lǎo nóng cūn lǐ bié wú yíng,bǎo fàn wéi zhī lè tài píng。
天子驾来应下顾,低头鞭犊自春耕。tiān zi jià lái yīng xià gù,dī tóu biān dú zì chūn gēng。

同汪总帅赋秦王马跑泉

陈宜甫

劳苦远行饥渴煎,霜蹄轻跑涌寒泉。láo kǔ yuǎn xíng jī kě jiān,shuāng tí qīng pǎo yǒng hán quán。
如今又照骅骝影,不似当初出战年。rú jīn yòu zhào huá liú yǐng,bù shì dāng chū chū zhàn nián。

呼鹰台

陈宜甫

当日呼鹰意气雄,高台挥羽立秋风。dāng rì hū yīng yì qì xióng,gāo tái huī yǔ lì qiū fēng。
自从一饱飞扬去,空有鸦啼夕照红。zì cóng yī bǎo fēi yáng qù,kōng yǒu yā tí xī zhào hóng。

题明皇游月宫图为赛音平章赋

陈宜甫

内乱俱平外攘生,著心看到月华明。nèi luàn jù píng wài rǎng shēng,zhù xīn kàn dào yuè huá míng。
若能惯步蟾宫路,何必龙舆望蜀行。ruò néng guàn bù chán gōng lù,hé bì lóng yú wàng shǔ xíng。

昭君出塞图为姚承旨赋

陈宜甫

低拨琵琶怨思长,不禁尘染汉衣裳。dī bō pí pá yuàn sī zhǎng,bù jìn chén rǎn hàn yī shang。
君王岂是无奇策,闲却将军用女郎。jūn wáng qǐ shì wú qí cè,xián què jiāng jūn yòng nǚ láng。

渭水

陈宜甫

万古清流绕郡回,几朝宫殿化飞灰。wàn gǔ qīng liú rào jùn huí,jǐ cháo gōng diàn huà fēi huī。
钓璜人去秋波冷,岁岁西风雁影来。diào huáng rén qù qiū bō lěng,suì suì xī fēng yàn yǐng lái。

次张斯道学士韵

陈宜甫

不是金华眠石化,成群远出黑山阴。bù shì jīn huá mián shí huà,chéng qún yuǎn chū hēi shān yīn。
苏郎一去无人管,散入寒烟野草深。sū láng yī qù wú rén guǎn,sàn rù hán yān yě cǎo shēn。

和林城北唐阙特勒坟

陈宜甫

特勒魂飞已寂然,闲华落尽草芊芊。tè lēi hún fēi yǐ jì rán,xián huá luò jǐn cǎo qiān qiān。
大唐碑碣秋风里,犹是开元二十年。dà táng bēi jié qiū fēng lǐ,yóu shì kāi yuán èr shí nián。
88123456