古诗词

画山水歌赠杨彦正

郭钰

忆我往岁山中居,山水娱人忘读书。yì wǒ wǎng suì shān zhōng jū,shān shuǐ yú rén wàng dú shū。
钓鱼独坐溪石久,看竹每过邻人居。diào yú dú zuò xī shí jiǔ,kàn zhú měi guò lín rén jū。
苍松鹤带白云下,紫萝猿抱晴烟虚。cāng sōng hè dài bái yún xià,zǐ luó yuán bào qíng yān xū。
而我扶醉骑蹇驴,谁人不道似是浣花之画图。ér wǒ fú zuì qí jiǎn lǘ,shuí rén bù dào shì shì huàn huā zhī huà tú。
自从丧乱走南北,甚欲画之不可得。zì cóng sàng luàn zǒu nán běi,shén yù huà zhī bù kě dé。
杨君挥翰颇风流,云山为作秋三叠。yáng jūn huī hàn pǒ fēng liú,yún shān wèi zuò qiū sān dié。
寒雅隔浦淡微茫,老树悬崖交屈铁。hán yǎ gé pǔ dàn wēi máng,lǎo shù xuán yá jiāo qū tiě。
门前芝草涧中石,稚子松根采残叶。mén qián zhī cǎo jiàn zhōng shí,zhì zi sōng gēn cǎi cán yè。
知君所画非青原,令我展转思故园。zhī jūn suǒ huà fēi qīng yuán,lìng wǒ zhǎn zhuǎn sī gù yuán。
山桥野径宛相似,桂树正对梅花村。shān qiáo yě jìng wǎn xiāng shì,guì shù zhèng duì méi huā cūn。
清秋毫末瘦蛟舞,白日座上银河翻。qīng qiū háo mò shòu jiāo wǔ,bái rì zuò shàng yín hé fān。
问君何得最奇古,十载苦心思董元。wèn jūn hé dé zuì qí gǔ,shí zài kǔ xīn sī dǒng yuán。
董元旧住浙江上,门对吴山耸千文。dǒng yuán jiù zhù zhè jiāng shàng,mén duì wú shān sǒng qiān wén。
有时登高望海潮,老怀挥霍增雄壮。yǒu shí dēng gāo wàng hǎi cháo,lǎo huái huī huò zēng xióng zhuàng。
遗迹百年今渐亡,战尘千里吾安往。yí jì bǎi nián jīn jiàn wáng,zhàn chén qiān lǐ wú ān wǎng。
但将此画挂高堂,清秋卧听松风响。dàn jiāng cǐ huà guà gāo táng,qīng qiū wò tīng sōng fēng xiǎng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

旅馆怀旧

郭钰

天涯剪纸赋招魂,寂寞空斋昼掩门。tiān yá jiǎn zhǐ fù zhāo hún,jì mò kōng zhāi zhòu yǎn mén。
春燕同来人事改,夜灯相对语音存。chūn yàn tóng lái rén shì gǎi,yè dēng xiāng duì yǔ yīn cún。
松花满地闲棋局,薜叶经年上石墩。sōng huā mǎn dì xián qí jú,bì yè jīng nián shàng shí dūn。
岂是老怀多感激,百年交谊共谁论。qǐ shì lǎo huái duō gǎn jī,bǎi nián jiāo yì gòng shuí lùn。

九月兵至桐江馆人死李攴麟以诗相吊故复和之二首

郭钰

江水滔滔流恨长,交亲十载顿云亡。jiāng shuǐ tāo tāo liú hèn zhǎng,jiāo qīn shí zài dùn yún wáng。
空村烟雨豺狼满,老圃风霜松菊荒。kōng cūn yān yǔ chái láng mǎn,lǎo pǔ fēng shuāng sōng jú huāng。
漉酒陶巾犹在手,招魂楚些恶成章。lù jiǔ táo jīn yóu zài shǒu,zhāo hún chǔ xiē è chéng zhāng。
论交不使逢知己,敝帚千金只自伤。lùn jiāo bù shǐ féng zhī jǐ,bì zhǒu qiān jīn zhǐ zì shāng。

九月兵至桐江馆人死李攴麟以诗相吊故复和之二首

郭钰

白发山翁最好文,昨朝杯酒死生分。bái fā shān wēng zuì hǎo wén,zuó cháo bēi jiǔ sǐ shēng fēn。
可怜耆旧多新鬼,未必臣民负圣君。kě lián qí jiù duō xīn guǐ,wèi bì chén mín fù shèng jūn。
鹤语谩传辽海树,龙文长想砀山云。hè yǔ mán chuán liáo hǎi shù,lóng wén zhǎng xiǎng dàng shān yún。
扶危实藉英雄士,马上相期早策勋。fú wēi shí jí yīng xióng shì,mǎ shàng xiāng qī zǎo cè xūn。

题边少府权诗集

郭钰

君才浩荡涨溟波,燕赵论文俊杰多。jūn cái hào dàng zhǎng míng bō,yàn zhào lùn wén jùn jié duō。
枕上闻鸡先起舞,花前把酒独长哦。zhěn shàng wén jī xiān qǐ wǔ,huā qián bǎ jiǔ dú zhǎng ó。
汉皇不识神仙尉,苏子偶逢春梦婆。hàn huáng bù shí shén xiān wèi,sū zi ǒu féng chūn mèng pó。
志士百年名节重,一蓑且复卧烟萝。zhì shì bǎi nián míng jié zhòng,yī suō qiě fù wò yān luó。

暮春顺则宅宴集和罗国芳韵

郭钰

千尺苍松锁翠岩,两竿初日射晴岚。qiān chǐ cāng sōng suǒ cuì yán,liǎng gān chū rì shè qíng lán。
山人结屋深相对,词客过门得共谈。shān rén jié wū shēn xiāng duì,cí kè guò mén dé gòng tán。
酒送馀春杯满百,月明归路影成三。jiǔ sòng yú chūn bēi mǎn bǎi,yuè míng guī lù yǐng chéng sān。
暂时相赏摅怀抱,莫诉边城野战酣。zàn shí xiāng shǎng shū huái bào,mò sù biān chéng yě zhàn hān。

秋日

郭钰

江上秋风吹布袍,满林败叶暮萧骚。jiāng shàng qiū fēng chuī bù páo,mǎn lín bài yè mù xiāo sāo。
云沈雁信人千里,雨答蛩声客二毛。yún shěn yàn xìn rén qiān lǐ,yǔ dá qióng shēng kè èr máo。
汗马功名知命薄,蠹鱼文字漫心劳。hàn mǎ gōng míng zhī mìng báo,dù yú wén zì màn xīn láo。
十年辛苦成何事,赢得一贫声价高。shí nián xīn kǔ chéng hé shì,yíng dé yī pín shēng jià gāo。

哭边权少府

郭钰

往年把酒楚山秋,叹息相逢总白头。wǎng nián bǎ jiǔ chǔ shān qiū,tàn xī xiāng féng zǒng bái tóu。
梅福吴门闻久去,祢衡江夏为谁留。méi fú wú mén wén jiǔ qù,mí héng jiāng xià wèi shuí liú。
血凝塞壁精灵在,气贯晴虹魑魅愁。xuè níng sāi bì jīng líng zài,qì guàn qíng hóng chī mèi chóu。
乡国衣冠转憔悴,招魂何处泪空流。xiāng guó yī guān zhuǎn qiáo cuì,zhāo hún hé chù lèi kōng liú。

曹居贞先生求挽诗

郭钰

老子悬车尚黑头,中堂进士晋风流。lǎo zi xuán chē shàng hēi tóu,zhōng táng jìn shì jìn fēng liú。
延年好待桃千树,观化深知貉一丘。yán nián hǎo dài táo qiān shù,guān huà shēn zhī háo yī qiū。
墓碣自题成早计,儒冠不改配前修。mù jié zì tí chéng zǎo jì,rú guān bù gǎi pèi qián xiū。
郎君爱日情如海,春满觥船任拍浮。láng jūn ài rì qíng rú hǎi,chūn mǎn gōng chuán rèn pāi fú。

简罗伯英

郭钰

大药霜髭竟不玄,白鱼无计满千仙。dà yào shuāng zī jìng bù xuán,bái yú wú jì mǎn qiān xiān。
别离岁月落花雨,歌舞楼台芳草烟。bié lí suì yuè luò huā yǔ,gē wǔ lóu tái fāng cǎo yān。
世事荣枯分一日,人生感慨萃中年。shì shì róng kū fēn yī rì,rén shēng gǎn kǎi cuì zhōng nián。
刘郎恨满玄都观,重到题诗共几篇。liú láng hèn mǎn xuán dōu guān,zhòng dào tí shī gòng jǐ piān。

乙巳夏五月茶陵永新兵奄至遂走淦西暑雨涉旬米薪俱乏旅途苦甚因赋诗示诸同行

郭钰

白发遗民真可哀,途穷犹望北兵来。bái fā yí mín zhēn kě āi,tú qióng yóu wàng běi bīng lái。
关河割据将成谶,将相经纶岂乏材。guān hé gē jù jiāng chéng chèn,jiāng xiāng jīng lún qǐ fá cái。
足茧荒山走风雨,腹饥深夜吼春雷。zú jiǎn huāng shān zǒu fēng yǔ,fù jī shēn yè hǒu chūn léi。
主翁清晓催人发,又报烽烟逼楚台。zhǔ wēng qīng xiǎo cuī rén fā,yòu bào fēng yān bī chǔ tái。

重题禅寂院

郭钰

诗苦穷人人苦吟,偶随名胜到丛林。shī kǔ qióng rén rén kǔ yín,ǒu suí míng shèng dào cóng lín。
画龙点眼先飞去,咏凤求毛不用寻。huà lóng diǎn yǎn xiān fēi qù,yǒng fèng qiú máo bù yòng xún。
豪客尚能知李涉,奸雄终不弃陈琳。háo kè shàng néng zhī lǐ shè,jiān xióng zhōng bù qì chén lín。
文章得意无今古,让与笼纱照碧岑。wén zhāng dé yì wú jīn gǔ,ràng yǔ lóng shā zhào bì cén。

丙午元旦晴而复雨忆诸弟俱留于外情见乎辞

郭钰

父老新年卜晓晴,桃花春色照岩扃。fù lǎo xīn nián bo xiǎo qíng,táo huā chūn sè zhào yán jiōng。
洗兵不厌东风雨,恋阙长瞻北极星。xǐ bīng bù yàn dōng fēng yǔ,liàn quē zhǎng zhān běi jí xīng。
棠棣有诗空讽咏,屠苏无酒自清醒。táng dì yǒu shī kōng fěng yǒng,tú sū wú jiǔ zì qīng xǐng。
挥毫对客书桃板,白发添多眼独青。huī háo duì kè shū táo bǎn,bái fā tiān duō yǎn dú qīng。

寄张九成

郭钰

山馆闻君足自娱,赋诗近日与谁俱。shān guǎn wén jūn zú zì yú,fù shī jìn rì yǔ shuí jù。
树侵钓石斜倾盖,雨定游丝小贯珠。shù qīn diào shí xié qīng gài,yǔ dìng yóu sī xiǎo guàn zhū。
客主长年存醴酒,鬼神清夜捧阴符。kè zhǔ zhǎng nián cún lǐ jiǔ,guǐ shén qīng yè pěng yīn fú。
溪边旧约何时到,愁绝天涯一字无。xī biān jiù yuē hé shí dào,chóu jué tiān yá yī zì wú。

寄宋竹坡

郭钰

久欲从君借竹看,东风又长碧琅玕。jiǔ yù cóng jūn jiè zhú kàn,dōng fēng yòu zhǎng bì láng gān。
午阴坐久晴云落,夜漏眠迟白露漙。wǔ yīn zuò jiǔ qíng yún luò,yè lòu mián chí bái lù tuán。
韭叶连畦从料理,菊花分径共平安。jiǔ yè lián qí cóng liào lǐ,jú huā fēn jìng gòng píng ān。
洞箫一曲裁新管,石上双吹翠袖寒。dòng xiāo yī qū cái xīn guǎn,shí shàng shuāng chuī cuì xiù hán。

闻郭怡有诗未及见因赋此以寄恨

郭钰

一襟老泪点苍苔,谁信愁肠日九回。yī jīn lǎo lèi diǎn cāng tái,shuí xìn chóu cháng rì jiǔ huí。
豪杰虚名多自误,弟兄急难竟谁来。háo jié xū míng duō zì wù,dì xiōng jí nán jìng shuí lái。
桥分溪路桃花落,门闭山房燕语哀。qiáo fēn xī lù táo huā luò,mén bì shān fáng yàn yǔ āi。
祸福情知相倚伏,浮云蔽日几时开。huò fú qíng zhī xiāng yǐ fú,fú yún bì rì jǐ shí kāi。