古诗词

同宗弟文炳宴集余以病不能往中和仲简偕行且有登览之乐因事触兴形于咏歌俯仰之间余不能无憾焉聊复次韵

郭钰

出门朝夕望西岭,白云千顷仪形静。chū mén cháo xī wàng xī lǐng,bái yún qiān qǐng yí xíng jìng。
萦空飞径愁跻攀,元猿抱子行相引。yíng kōng fēi jìng chóu jī pān,yuán yuán bào zi xíng xiāng yǐn。
眼空不觉梯身高,羲和回车近人顶。yǎn kōng bù jué tī shēn gāo,xī hé huí chē jìn rén dǐng。
老树凭风争怒号,危峰拔地相撑挺。lǎo shù píng fēng zhēng nù hào,wēi fēng bá dì xiāng chēng tǐng。
绝谷遥闻瀑水声,微云忽堕孤鸢影。jué gǔ yáo wén pù shuǐ shēng,wēi yún hū duò gū yuān yǐng。
吾宗结屋紫翠间,仿佛人烟似仙境。wú zōng jié wū zǐ cuì jiān,fǎng fú rén yān shì xiān jìng。
主翁呼酒醉东篱,一曲未终俱酩酊。zhǔ wēng hū jiǔ zuì dōng lí,yī qū wèi zhōng jù mǐng dīng。
白发簪花人更嗤,岂为诸生玩光景。bái fā zān huā rén gèng chī,qǐ wèi zhū shēng wán guāng jǐng。
兰?已随萧艾化,人情不似江流永。lán yǐ suí xiāo ài huà,rén qíng bù shì jiāng liú yǒng。
曲弹别调终无闻,艺入剩员空自逞。qū dàn bié diào zhōng wú wén,yì rù shèng yuán kōng zì chěng。
歃盟惟待桑苎翁,长向空山煮春茗。shà méng wéi dài sāng zhù wēng,zhǎng xiàng kōng shān zhǔ chūn míng。
翻云覆雨胡不然,抚事从今梦初醒。fān yún fù yǔ hú bù rán,fǔ shì cóng jīn mèng chū xǐng。
江山千里老骥鸣,风露五更孤月炯。jiāng shān qiān lǐ lǎo jì míng,fēng lù wǔ gèng gū yuè jiǒng。
闭门落叶红满阶,赋笔登高再难骋。bì mén luò yè hóng mǎn jiē,fù bǐ dēng gāo zài nán chěng。
只将缄默谢友朋,混沌何由效溟涬。zhǐ jiāng jiān mò xiè yǒu péng,hùn dùn hé yóu xiào míng xìng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

候吴植立不至

郭钰

卷帘春睡初足,上马午阴半斜。juǎn lián chūn shuì chū zú,shàng mǎ wǔ yīn bàn xié。
人别断烟疏柳,鸟啼残雨落花。rén bié duàn yān shū liǔ,niǎo tí cán yǔ luò huā。

长相思

郭钰

长相思,相思者谁?自从送上马,夜夜愁空帏。zhǎng xiāng sī,xiāng sī zhě shuí?zì cóng sòng shàng mǎ,yè yè chóu kōng wéi。
晓窥玉镜双蛾眉,怨君却是怜君时。xiǎo kuī yù jìng shuāng é méi,yuàn jūn què shì lián jūn shí。
湖水浸秋藕花白,伤心落日鸳鸯飞。hú shuǐ jìn qiū ǒu huā bái,shāng xīn luò rì yuān yāng fēi。
为君种取女萝草,寒藤长过青松枝。wèi jūn zhǒng qǔ nǚ luó cǎo,hán téng zhǎng guò qīng sōng zhī。
为君护取珊瑚枕,啼痕灭尽生网丝。wèi jūn hù qǔ shān hú zhěn,tí hén miè jǐn shēng wǎng sī。
人生有情甘白首,何乃不得长相随。rén shēng yǒu qíng gān bái shǒu,hé nǎi bù dé zhǎng xiāng suí。
潇潇风雨,喔喔鸣鸡。xiāo xiāo fēng yǔ,ō ō míng jī。
相思者谁?梦寐见之。xiāng sī zhě shuí?mèng mèi jiàn zhī。

少年行

郭钰

西家少年茆屋里,床拥牛衣瓶贮米。xī jiā shǎo nián máo wū lǐ,chuáng yōng niú yī píng zhù mǐ。
一朝贩盐多白银,妻学宫妆儿学跪。yī cháo fàn yán duō bái yín,qī xué gōng zhuāng ér xué guì。
瓮头新酒鹅儿黄,无时杀猪宴邻里。wèng tóu xīn jiǔ é ér huáng,wú shí shā zhū yàn lín lǐ。
酒边自数还自矜,眼前华屋连云起。jiǔ biān zì shù hái zì jīn,yǎn qián huá wū lián yún qǐ。
指似中男眉目强,早教读书结豪贵。zhǐ shì zhōng nán méi mù qiáng,zǎo jiào dú shū jié háo guì。
黄金直可赌公卿,莫遣终身在泥滓。huáng jīn zhí kě dǔ gōng qīng,mò qiǎn zhōng shēn zài ní zǐ。
东家老儒笑无计,一穷到骨门长闭。dōng jiā lǎo rú xiào wú jì,yī qióng dào gǔ mén zhǎng bì。
百年荣悴那得知,世情直付东流水。bǎi nián róng cuì nà dé zhī,shì qíng zhí fù dōng liú shuǐ。

猛虎行

郭钰

猛虎长啸风满谷,十载山中往来熟。měng hǔ zhǎng xiào fēng mǎn gǔ,shí zài shān zhōng wǎng lái shú。
朝啖牛羊暮杀人,眈眈不畏弓刀逐。cháo dàn niú yáng mù shā rén,dān dān bù wèi gōng dāo zhú。
山翁死后空茅屋,山下行人早投宿。shān wēng sǐ hòu kōng máo wū,shān xià xíng rén zǎo tóu sù。
妖狐凭威作人语,跳梁白日欺樵牧。yāo hú píng wēi zuò rén yǔ,tiào liáng bái rì qī qiáo mù。
南来壮士怒相触,弯弓射虎穿虎腹。nán lái zhuàng shì nù xiāng chù,wān gōng shè hǔ chuān hǔ fù。
闪烁双睛甘就戮,髑髅作枕皮为褥。shǎn shuò shuāng jīng gān jiù lù,dú lóu zuò zhěn pí wèi rù。
人生何必书多读,能事自足惊殊俗。rén shēng hé bì shū duō dú,néng shì zì zú jīng shū sú。
何当更斩长桥蛟,老夫虽死关心目。hé dāng gèng zhǎn zhǎng qiáo jiāo,lǎo fū suī sǐ guān xīn mù。

妾薄命

郭钰

孤鸾窥镜剪情缘,泪血沾襟十五年。gū luán kuī jìng jiǎn qíng yuán,lèi xuè zhān jīn shí wǔ nián。
谁信旧时歌舞伴,相逢犹自妒婵娟。shuí xìn jiù shí gē wǔ bàn,xiāng féng yóu zì dù chán juān。