古诗词

段节妇

吴师道

南国征人去不归,春妍懒著旧时衣。nán guó zhēng rén qù bù guī,chūn yán lǎn zhù jiù shí yī。
至今门外冬青树,不与风花上下飞。zhì jīn mén wài dōng qīng shù,bù yǔ fēng huā shàng xià fēi。

吴师道

吴师道(1283—1344),字正传,婺州兰溪县城隆礼坊人。生于元世祖至元二十年,卒年惠宗至正四年,年六十二岁。聪敏善记诵,诗文清丽。19岁诵宋儒真德秀遗书,乃致力理学研究,竭力排斥其他学说。元至治元年(1321)登进士第。授高邮县丞,主持兴筑漕渠以通运。因为官清正,被荐任国子助教,延祐间,为国子博士,六馆诸生皆以为得师。后再迁奉议大夫。以礼部郎中致仕,终于家。生平以道学自任,晚年益精于学,剖析精严。 吴师道的作品>>

猜您喜欢

十二月二十二日宿七里寺书壁

吴师道

微宦不适意,一身抱长忧。wēi huàn bù shì yì,yī shēn bào zhǎng yōu。
况此凶歉年,饿者拥道周。kuàng cǐ xiōng qiàn nián,è zhě yōng dào zhōu。
及物岂无念,越职非所尤。jí wù qǐ wú niàn,yuè zhí fēi suǒ yóu。
博济古云难,劝分动成仇。bó jì gǔ yún nán,quàn fēn dòng chéng chóu。
荒村走风雪,破寺寒飕飕。huāng cūn zǒu fēng xuě,pò sì hán sōu sōu。
中夜耿不眠,胡为此淹留。zhōng yè gěng bù mián,hú wèi cǐ yān liú。

过常山赵忠简公墓

吴师道

客行常山道,溪駃波沄沄。kè xíng cháng shān dào,xī jué bō yún yún。
溯流睇崇冈,问是丞相坟。sù liú dì chóng gāng,wèn shì chéng xiāng fén。
舍舟步榛翳,隧道不复分。shě zhōu bù zhēn yì,suì dào bù fù fēn。
石麟已零落,宰树何披纷。shí lín yǐ líng luò,zǎi shù hé pī fēn。
其傍曾玄居,混迹随耕耘。qí bàng céng xuán jū,hùn jì suí gēng yún。
亦有显仕者,远去忘榆枌。yì yǒu xiǎn shì zhě,yuǎn qù wàng yú fén。
长吏类俗流,但识期会勤。zhǎng lì lèi sú liú,dàn shí qī huì qín。
葺治禁樵采,此事今无闻。qì zhì jìn qiáo cǎi,cǐ shì jīn wú wén。
堂堂中兴烈,忠正而德文。táng táng zhōng xīng liè,zhōng zhèng ér dé wén。
祸胎偃月奸,冤魄炎海氛。huò tāi yǎn yuè jiān,yuān pò yán hǎi fēn。
凄凉槥车还,仓卒书疏焚。qī liáng huì chē hái,cāng zú shū shū fén。
谁知尉职卑,乃能杜使君。shuí zhī wèi zhí bēi,nǎi néng dù shǐ jūn。
苍天佑贤俊,微尔几空群。cāng tiān yòu xián jùn,wēi ěr jǐ kōng qún。
兴怀慨前事,空山黯愁云。xīng huái kǎi qián shì,kōng shān àn chóu yún。
咸阳骨安在,唾骂奚足云。xián yáng gǔ ān zài,tuò mà xī zú yún。
骑箕俨天上,千载弥清芬。qí jī yǎn tiān shàng,qiān zài mí qīng fēn。

信饶道中雪

吴师道

五载乐闲旷,闭关每安眠。wǔ zài lè xián kuàng,bì guān měi ān mián。
祖行复言迈,迫此将残年。zǔ xíng fù yán mài,pò cǐ jiāng cán nián。
江湖多北风,临流竟回船。jiāng hú duō běi fēng,lín liú jìng huí chuán。
连旬踏冻雪,驱马不得前。lián xún tà dòng xuě,qū mǎ bù dé qián。
锦溪何沦漪,芝山亦清妍。jǐn xī hé lún yī,zhī shān yì qīng yán。
岂乏故人居,欲往无由缘。qǐ fá gù rén jū,yù wǎng wú yóu yuán。
漫漫四野白,青是谁家烟?màn màn sì yě bái,qīng shì shuí jiā yān?
仆夫慰饥面,呼酒还忻然。pū fū wèi jī miàn,hū jiǔ hái xīn rán。
我独不解饮,自苦谁汝怜。wǒ dú bù jiě yǐn,zì kǔ shuí rǔ lián。
前途幸云迩,努力勤挥鞭。qián tú xìng yún ěr,nǔ lì qín huī biān。
职思在忧民,才薄志自坚。zhí sī zài yōu mín,cái báo zhì zì jiān。
只应高人笑,胡不甘田园。zhǐ yīng gāo rén xiào,hú bù gān tián yuán。

德兴开化道中三首

吴师道

春晨气澄穆,杂卉香满路。chūn chén qì chéng mù,zá huì xiāng mǎn lù。
百舌鸣高林,墟烟淡如雾。bǎi shé míng gāo lín,xū yān dàn rú wù。
农夫启门出,在野各有务。nóng fū qǐ mén chū,zài yě gè yǒu wù。
行人独何为,憧憧自来去。xíng rén dú hé wèi,chōng chōng zì lái qù。

德兴开化道中三首

吴师道

宿云逗疏雨,睒睒吐晨旭。sù yún dòu shū yǔ,shǎn shǎn tǔ chén xù。
晴光动千花,霞雪眩川谷。qíng guāng dòng qiān huā,xiá xuě xuàn chuān gǔ。
白鹇戏深丛,黄鸟鸣灌木。bái xián xì shēn cóng,huáng niǎo míng guàn mù。
俯仰竟忘疲,历此溪百曲。fǔ yǎng jìng wàng pí,lì cǐ xī bǎi qū。

德兴开化道中三首

吴师道

两崖苍石间,湍水激清泻。liǎng yá cāng shí jiān,tuān shuǐ jī qīng xiè。
山桃烂红芳,光影连上下。shān táo làn hóng fāng,guāng yǐng lián shàng xià。
春风忽怒起,意乃媚行者。chūn fēng hū nù qǐ,yì nǎi mèi xíng zhě。
飞花扑人来,揽之欲盈把。fēi huā pū rén lái,lǎn zhī yù yíng bǎ。

入建德界

吴师道

才登东阳桥,复涉兰溪渡。cái dēng dōng yáng qiáo,fù shè lán xī dù。
千里名地同,依依乡井故。qiān lǐ míng dì tóng,yī yī xiāng jǐng gù。
六合岂不宽,遐瞻恣驰骛。liù hé qǐ bù kuān,xiá zhān zì chí wù。
嗟此穷山中,宁知拟予步。jiē cǐ qióng shān zhōng,níng zhī nǐ yǔ bù。
三生有夙习,兹游亦奇遇。sān shēng yǒu sù xí,zī yóu yì qí yù。
独怜迂狷姿,谐俗匪心素。dú lián yū juàn zī,xié sú fěi xīn sù。
腼颜民社寄,抑志簿书务。miǎn yán mín shè jì,yì zhì bù shū wù。
烦尔父老迎,停车劳前路。fán ěr fù lǎo yíng,tíng chē láo qián lù。

目疾谢柳道传张子长惠药

吴师道

处世五十年,寡嗜仍少病。chù shì wǔ shí nián,guǎ shì réng shǎo bìng。
天与两目光,炯炯素清净。tiān yǔ liǎng mù guāng,jiǒng jiǒng sù qīng jìng。
前年翳生左,赤脉欻交横。qián nián yì shēng zuǒ,chì mài chuā jiāo héng。
审因察其源,五色非所竞。shěn yīn chá qí yuán,wǔ sè fēi suǒ jìng。
学书信夙习,耽读亦本性。xué shū xìn sù xí,dān dú yì běn xìng。
虽于二事切,未必致兹证。suī yú èr shì qiè,wèi bì zhì zī zhèng。
从来不解饮,杯勺强酬应。cóng lái bù jiě yǐn,bēi sháo qiáng chóu yīng。
积毒根胃肠,标表发昏瞢。jī dú gēn wèi cháng,biāo biǎo fā hūn méng。
针刺争杂施,流血和泪迸。zhēn cì zhēng zá shī,liú xuè hé lèi bèng。
丹砂与空青,数市窘赀罄。dān shā yǔ kōng qīng,shù shì jiǒng zī qìng。
栀檗动盈筐,日啖不论命。zhī bò dòng yíng kuāng,rì dàn bù lùn mìng。
重氛幸全扫,馀眚时一盛。zhòng fēn xìng quán sǎo,yú shěng shí yī shèng。
荏苒三载间,视眺犹未莹。rěn rǎn sān zài jiān,shì tiào yóu wèi yíng。
偏盲亦何害,忌者遂相庆。piān máng yì hé hài,jì zhě suì xiāng qìng。
惟兹二三友,为我忧怲怲。wéi zī èr sān yǒu,wèi wǒ yōu bǐng bǐng。
许君屡贻书,力劝宜习静。xǔ jūn lǚ yí shū,lì quàn yí xí jìng。
损读复省思,默坐但微瞑。sǔn dú fù shěng sī,mò zuò dàn wēi míng。
心肾上下居,火实以水胜。xīn shèn shàng xià jū,huǒ shí yǐ shuǐ shèng。
炎炎降不怒,行之久自定。yán yán jiàng bù nù,xíng zhī jiǔ zì dìng。
殷勤柳与张,有便常致讯。yīn qín liǔ yǔ zhāng,yǒu biàn cháng zhì xùn。
为言医法难,俗师慎毋听。wèi yán yī fǎ nán,sú shī shèn wú tīng。
一朝得奇药,千里转持赠。yī cháo dé qí yào,qiān lǐ zhuǎn chí zèng。
缄封谨视护,述语颇详竟。jiān fēng jǐn shì hù,shù yǔ pǒ xiáng jìng。
开罂异香发,著箸金膏凝。kāi yīng yì xiāng fā,zhù zhù jīn gāo níng。
试之累旬日,奇效他莫并。shì zhī lèi xún rì,qí xiào tā mò bìng。
感之欲次骨,报尔无照乘。gǎn zhī yù cì gǔ,bào ěr wú zhào chéng。
我生未见道,绝尘悦犹瞠。wǒ shēng wèi jiàn dào,jué chén yuè yóu chēng。
眊焉惭训言,亦岂中未正。mào yān cán xùn yán,yì qǐ zhōng wèi zhèng。
扶持谢诸公,磨刮完两镜。fú chí xiè zhū gōng,mó guā wán liǎng jìng。
渐惊容衰老,谬忝小邑令。jiàn jīng róng shuāi lǎo,miù tiǎn xiǎo yì lìng。
乡山杳在望,归船行可榜。xiāng shān yǎo zài wàng,guī chuán xíng kě bǎng。
把卷欣复适,看云远相映。bǎ juǎn xīn fù shì,kàn yún yuǎn xiāng yìng。
挥弦送孤鸿,飘然动高兴。huī xián sòng gū hóng,piāo rán dòng gāo xīng。
从令没暮齿,不复忧伥伥。cóng lìng méi mù chǐ,bù fù yōu chāng chāng。
永怀何能忘,临风寄孤咏。yǒng huái hé néng wàng,lín fēng jì gū yǒng。

送徐检校之浙省并简前政王正善

吴师道

皇朝树藩垣,江浙天下最。huáng cháo shù fān yuán,jiāng zhè tiān xià zuì。
岂惟财赋强,政体亦宏大。qǐ wéi cái fù qiáng,zhèng tǐ yì hóng dà。
群僚极高选,吉士多蔼蔼。qún liáo jí gāo xuǎn,jí shì duō ǎi ǎi。
赞参每从容,句检尤倚赖。zàn cān měi cóng róng,jù jiǎn yóu yǐ lài。
徐卿世名家,践历振风裁。xú qīng shì míng jiā,jiàn lì zhèn fēng cái。
运筹佐漕挽,遗声满吴会。yùn chóu zuǒ cáo wǎn,yí shēng mǎn wú huì。
今兹缀班行,深意良有在。jīn zī zhuì bān xíng,shēn yì liáng yǒu zài。
更张化弦新,洗目盛除拜。gèng zhāng huà xián xīn,xǐ mù shèng chú bài。
眷怀东南逼,明见万里外。juàn huái dōng nán bī,míng jiàn wàn lǐ wài。
元宰回北辕,贪墨亦狼狈。yuán zǎi huí běi yuán,tān mò yì láng bèi。
终然公论白,少觉众心快。zhōng rán gōng lùn bái,shǎo jué zhòng xīn kuài。
谁当进良谟,清静抚雕瘵。shuí dāng jìn liáng mó,qīng jìng fǔ diāo zhài。
诸公正虚左,愿言亟行迈。zhū gōng zhèng xū zuǒ,yuàn yán jí xíng mài。
王公山阴裔,前政民所爱。wáng gōng shān yīn yì,qián zhèng mín suǒ ài。
一时欣接武,二妙实同载。yī shí xīn jiē wǔ,èr miào shí tóng zài。
我生一何幸,识君向蒸代。wǒ shēng yī hé xìng,shí jūn xiàng zhēng dài。
与王迩乡井,而不共倾盖。yǔ wáng ěr xiāng jǐng,ér bù gòng qīng gài。
相知十五年,未面已如对。xiāng zhī shí wǔ nián,wèi miàn yǐ rú duì。
因之道怀思,望望久相待。yīn zhī dào huái sī,wàng wàng jiǔ xiāng dài。
后日都城南,春朝及王会。hòu rì dōu chéng nán,chūn cháo jí wáng huì。

分韵赋石鼓送达兼善出守绍兴

吴师道

石刻三代遗,独数岐阳蒐。shí kè sān dài yí,dú shù qí yáng sōu。
剥落卧榛菅,奇宝谁见收。bō luò wò zhēn jiān,qí bǎo shuí jiàn shōu。
金源亦好事,驼载来蓟丘。jīn yuán yì hǎo shì,tuó zài lái jì qiū。
岂知桥门镇,天为兴邦留。qǐ zhī qiáo mén zhèn,tiān wèi xīng bāng liú。
我老幸摩娑,考古思西周。wǒ lǎo xìng mó suō,kǎo gǔ sī xī zhōu。
使君精篆法,声华振皇州。shǐ jūn jīng zhuàn fǎ,shēng huá zhèn huáng zhōu。
足追史籀制,惜值车攻休。zú zhuī shǐ zhòu zhì,xī zhí chē gōng xiū。
騑騑五马来,东向会稽游。fēi fēi wǔ mǎ lái,dōng xiàng huì jī yóu。
会稽岂无碑,颂述徒夸浮。huì jī qǐ wú bēi,sòng shù tú kuā fú。
愿言宣仁化,嗣续垂千秋。yuàn yán xuān rén huà,sì xù chuí qiān qiū。

促织吟

吴师道

高秋白露如零雨,促织惊寒近床语。gāo qiū bái lù rú líng yǔ,cù zhī jīng hán jìn chuáng yǔ。
美人不寐空闺深,共向西风诉离苦。měi rén bù mèi kōng guī shēn,gòng xiàng xī fēng sù lí kǔ。
玉关征人去不归,无书寄与来鸿飞。yù guān zhēng rén qù bù guī,wú shū jì yǔ lái hóng fēi。
背壁孤灯照清泪,谁家急杵敲寒衣?bèi bì gū dēng zhào qīng lèi,shuí jiā jí chǔ qiāo hán yī?
寒衣八月当寄时,今年独恨衣成迟。hán yī bā yuè dāng jì shí,jīn nián dú hèn yī chéng chí。
天吴颠倒旧绣裂,春蚕冻损新丝稀。tiān wú diān dào jiù xiù liè,chūn cán dòng sǔn xīn sī xī。
夜长抱膝三太息,此怀促织那能知。yè zhǎng bào xī sān tài xī,cǐ huái cù zhī nà néng zhī。
微霜凄凄月欲没,四壁萧萧声转急。wēi shuāng qī qī yuè yù méi,sì bì xiāo xiāo shēng zhuǎn jí。
吟成锦字长相思,万里秋空凝愁碧。yín chéng jǐn zì zhǎng xiāng sī,wàn lǐ qiū kōng níng chóu bì。

留昌平四诗居庸关

吴师道

神京望西北,连山郁崔嵬。shén jīng wàng xī běi,lián shān yù cuī wéi。
百里达关下,两崖忽中开。bǎi lǐ dá guān xià,liǎng yá hū zhōng kāi。
林霏递掩映,磴道随萦回。lín fēi dì yǎn yìng,dèng dào suí yíng huí。
岂知古燕塞,径以越与台。qǐ zhī gǔ yàn sāi,jìng yǐ yuè yǔ tái。
夙闻弹琴峡,涧响逾清哀。sù wén dàn qín xiá,jiàn xiǎng yú qīng āi。
行行未及远,秋风涨黄埃。xíng xíng wèi jí yuǎn,qiū fēng zhǎng huáng āi。
翠华届榆林,丞相前驱来。cuì huá jiè yú lín,chéng xiāng qián qū lái。
疾还惮迫险,顾瞻复徘徊。jí hái dàn pò xiǎn,gù zhān fù pái huái。
惟天设限蔽,万古何雄哉。wéi tiān shè xiàn bì,wàn gǔ hé xióng zāi。
抚迹思往代,键钥每自摧。fǔ jì sī wǎng dài,jiàn yào měi zì cuī。
皇衢坦荡荡,来往无惊猜。huáng qú tǎn dàng dàng,lái wǎng wú jīng cāi。
毡车正联络,怒辄奔春雷。zhān chē zhèng lián luò,nù zhé bēn chūn léi。
前趋见行殿,遥峙积雪堆。qián qū jiàn xíng diàn,yáo zhì jī xuě duī。
腾凌万马驹,暮绕龙虎台。téng líng wàn mǎ jū,mù rào lóng hǔ tái。
愚生一何幸,获忝儒臣陪。yú shēng yī hé xìng,huò tiǎn rú chén péi。
凭高未成赋,琐琐嗟微才。píng gāo wèi chéng fù,suǒ suǒ jiē wēi cái。

留昌平四诗居庸关

吴师道

居庸古塞口,诸峰并嵯峨。jū yōng gǔ sāi kǒu,zhū fēng bìng cuó é。
左转万栗林,黄叶堕残柯。zuǒ zhuǎn wàn lì lín,huáng yè duò cán kē。
路出草棘间,石沟泫微波。lù chū cǎo jí jiān,shí gōu xuàn wēi bō。
黄尘欻腾起,知有饮马驼。huáng chén chuā téng qǐ,zhī yǒu yǐn mǎ tuó。
前趋俯绝壑,素砾没坡陀。qián qū fǔ jué hè,sù lì méi pō tuó。
穷秋水没竭,泓渟不盈科。qióng qiū shuǐ méi jié,hóng tíng bù yíng kē。
无复声淙淙,虚名误来过。wú fù shēng cóng cóng,xū míng wù lái guò。
下马小徘徊,土屋依岩阿。xià mǎ xiǎo pái huái,tǔ wū yī yán ā。
野老向我言,深入水木多。yě lǎo xiàng wǒ yán,shēn rù shuǐ mù duō。
前年邑中人,来此乘干戈。qián nián yì zhōng rén,lái cǐ chéng gàn gē。
委蛇数十里,隘险无谁何。wěi shé shù shí lǐ,ài xiǎn wú shuí hé。
桃源志乐土,商山有遗歌。táo yuán zhì lè tǔ,shāng shān yǒu yí gē。
谁知战争场,咫尺隔网罗。shuí zhī zhàn zhēng chǎng,zhǐ chǐ gé wǎng luó。
欲游苦匆匆,斜阳下前坡。yù yóu kǔ cōng cōng,xié yáng xià qián pō。

留昌平四诗居庸关

吴师道

李唐祚中微,刑臣执其柄。lǐ táng zuò zhōng wēi,xíng chén zhí qí bǐng。
贤良褒然来,一策骇群听。xián liáng bāo rán lái,yī cè hài qún tīng。
事机戒不密,昌言毋乃病。shì jī jiè bù mì,chāng yán wú nǎi bìng。
吾职非近臣,陈义固当正。wú zhí fēi jìn chén,chén yì gù dāng zhèng。
为时吐忠愤,誓不顾躯命。wèi shí tǔ zhōng fèn,shì bù gù qū mìng。
同游虽厚颜,得失非所竞。tóng yóu suī hòu yán,dé shī fēi suǒ jìng。
滔滔徇曲学,胡不愧元圣。tāo tāo xùn qū xué,hú bù kuì yuán shèng。
□□辟祠宗,名教系邦政。pì cí zōng,míng jiào xì bāng zhèng。
居庸峭摩天,过者竦深敬。jū yōng qiào mó tiān,guò zhě sǒng shēn jìng。

留昌平四诗居庸关

吴师道

昌平官道傍,卧碑何壮伟。chāng píng guān dào bàng,wò bēi hé zhuàng wěi。
有唐营府督,怀圭姓朱氏。yǒu táng yíng fǔ dū,huái guī xìng zhū shì。
卢龙昔强藩,巨孽所根柢。lú lóng xī qiáng fān,jù niè suǒ gēn dǐ。
尔胤泚与滔,逆气粤有始。ěr yìn cǐ yǔ tāo,nì qì yuè yǒu shǐ。
眈眈元相国,肆笔方述纪。dān dān yuán xiāng guó,sì bǐ fāng shù jì。
宁知两月后,口袜不贷尔。níng zhī liǎng yuè hòu,kǒu wà bù dài ěr。
千载托斯人,遗臭同一轨。qiān zài tuō sī rén,yí chòu tóng yī guǐ。
荒坟莽芜迹,石兽相攫倚。huāng fén mǎng wú jì,shí shòu xiāng jué yǐ。
双螭已插地,文字未残毁。shuāng chī yǐ chā dì,wén zì wèi cán huǐ。
徒令行路者,唶唶嗟僭侈。tú lìng xíng lù zhě,zé zé jiē jiàn chǐ。
圣贤树功德,金石无溢美。shèng xián shù gōng dé,jīn shí wú yì měi。
末世乃济奸,事定有公是。mò shì nǎi jì jiān,shì dìng yǒu gōng shì。
奈何极穹崇,来者纷未已。nài hé jí qióng chóng,lái zhě fēn wèi yǐ。
留此惩不忠,并以愧谄子。liú cǐ chéng bù zhōng,bìng yǐ kuì chǎn zi。
78123456