古诗词

李龙眠莲社图

吴师道

远公庐山下,手种玉色莲。yuǎn gōng lú shān xià,shǒu zhǒng yù sè lián。
清修香火社,杂还山林贤。qīng xiū xiāng huǒ shè,zá hái shān lín xián。
龙眠弄笔墨,貌出晋宋前。lóng mián nòng bǐ mò,mào chū jìn sòng qián。
横桥虎溪水,古木东林烟。héng qiáo hǔ xī shuǐ,gǔ mù dōng lín yān。
须眉策遗老,瓶磬趺枯禅。xū méi cè yí lǎo,píng qìng fū kū chán。
石坛花雨落,稽首西方仙。shí tán huā yǔ luò,jī shǒu xī fāng xiān。
休吟散梵帙,风炉荐寒泉。xiū yín sàn fàn zhì,fēng lú jiàn hán quán。
矫矫靖节翁,归心赴斜川。jiǎo jiǎo jìng jié wēng,guī xīn fù xié chuān。
分手溪上笑,攒眉社中缘。fēn shǒu xī shàng xiào,zǎn méi shè zhōng yuán。
淋浪漉酒巾,篮舆摇醉眠。lín làng lù jiǔ jīn,lán yú yáo zuì mián。
止饮谅匪难,耻受异教牵。zhǐ yǐn liàng fěi nán,chǐ shòu yì jiào qiān。
空山旧行迹,寂寞馀千年。kōng shān jiù xíng jì,jì mò yú qiān nián。
竟令妄庸儿,慑诱纷相传。jìng lìng wàng yōng ér,shè yòu fēn xiāng chuán。
陶翁我尚友,掩卷心茫然。táo wēng wǒ shàng yǒu,yǎn juǎn xīn máng rán。

吴师道

吴师道(1283—1344),字正传,婺州兰溪县城隆礼坊人。生于元世祖至元二十年,卒年惠宗至正四年,年六十二岁。聪敏善记诵,诗文清丽。19岁诵宋儒真德秀遗书,乃致力理学研究,竭力排斥其他学说。元至治元年(1321)登进士第。授高邮县丞,主持兴筑漕渠以通运。因为官清正,被荐任国子助教,延祐间,为国子博士,六馆诸生皆以为得师。后再迁奉议大夫。以礼部郎中致仕,终于家。生平以道学自任,晚年益精于学,剖析精严。 吴师道的作品>>

猜您喜欢

晚霜曲

吴师道

空云黯淡青鳞斜,月色惨惨黄铺沙。kōng yún àn dàn qīng lín xié,yuè sè cǎn cǎn huáng pù shā。
九天青女曳裾带,笑抛珠露成飞花。jiǔ tiān qīng nǚ yè jū dài,xiào pāo zhū lù chéng fēi huā。
僵禽淅飒动庭竹,城上啼乌怨如哭。jiāng qín xī sà dòng tíng zhú,chéng shàng tí wū yuàn rú kū。
琐窗疏帘点轻毳,古砌芳花凝碎玉。suǒ chuāng shū lián diǎn qīng cuì,gǔ qì fāng huā níng suì yù。
绣帐垂深□□处,两两金乌喷晴雾。xiù zhàng chuí shēn chù,liǎng liǎng jīn wū pēn qíng wù。
春浓入骨不知寒,屏外凄风倒回去。chūn nóng rù gǔ bù zhī hán,píng wài qī fēng dào huí qù。
烛龙破梦惊晴光,酒波暖滟酥花香。zhú lóng pò mèng jīng qíng guāng,jiǔ bō nuǎn yàn sū huā xiāng。
笑看碧瓦冻鸳鸯,岂知茅屋悲无裳。xiào kàn bì wǎ dòng yuān yāng,qǐ zhī máo wū bēi wú shang。

水西道中

吴师道

鸣鸠林外桑密,眠犊沙头草添。míng jiū lín wài sāng mì,mián dú shā tóu cǎo tiān。
春水石桥红杏,夕阳茅屋青帘。chūn shuǐ shí qiáo hóng xìng,xī yáng máo wū qīng lián。

题高彦敬越山图

吴师道

潮平风定日落,云白山青雨干。cháo píng fēng dìng rì luò,yún bái shān qīng yǔ gàn。
忆得晚秋天气,浙江亭上凭阑。yì dé wǎn qiū tiān qì,zhè jiāng tíng shàng píng lán。
78123456