古诗词

青蛙辞

陈普

古祠一区环槐榆,飞鼪在瓦狐树居。gǔ cí yī qū huán huái yú,fēi shēng zài wǎ hú shù jū。
铁炉缺裂死灰冷,箕坐一寸青蟾蜍。tiě lú quē liè sǐ huī lěng,jī zuò yī cùn qīng chán chú。
平心定气详其来,颓垣古厕浊水渠。píng xīn dìng qì xiáng qí lái,tuí yuán gǔ cè zhuó shuǐ qú。
蛇惊鼠骇得败壁,一跃乃是神王庐。shé jīng shǔ hài dé bài bì,yī yuè nǎi shì shén wáng lú。
丹青神鬼非其乡,顾盼欲去聊踌蹰。dān qīng shén guǐ fēi qí xiāng,gù pàn yù qù liáo chóu chú。
悾悾鄙夫见之走,争持衮冕加猿狙。kōng kōng bǐ fū jiàn zhī zǒu,zhēng chí gǔn miǎn jiā yuán jū。
鸣钲考鼓动井邑,毳衣褴褴驱大车。míng zhēng kǎo gǔ dòng jǐng yì,cuì yī lán lán qū dà chē。
浮萍狎狎叱不开,遥瞻窃礼三欷歔。fú píng xiá xiá chì bù kāi,yáo zhān qiè lǐ sān xī xū。
吾闻臧氏之子不智,山节藻棁居蔡祠鶢鶋。wú wén zāng shì zhī zi bù zhì,shān jié zǎo zhuō jū cài cí yuán jū。
无端尊礼青虾蟆,圣门讥诮岂只且。wú duān zūn lǐ qīng xiā má,shèng mén jī qiào qǐ zhǐ qiě。
吾闻崇伯妖羽野,化为黄龙游羽潴。wú wén chóng bó yāo yǔ yě,huà wèi huáng lóng yóu yǔ zhū。
厥子代之启九道,变作玄熊形狤■。jué zi dài zhī qǐ jiǔ dào,biàn zuò xuán xióng xíng jí。
鬼神赫赫号威圣,当为龙虎为鲸鱼。guǐ shén hè hè hào wēi shèng,dāng wèi lóng hǔ wèi jīng yú。
作云澍雨兴万化,翻江倒海洗九区。zuò yún shù yǔ xīng wàn huà,fān jiāng dào hǎi xǐ jiǔ qū。
咬啮妖狐咀封豕,眼光百步双骊珠。yǎo niè yāo hú jǔ fēng shǐ,yǎn guāng bǎi bù shuāng lí zhū。
当为不为为虾蟆,爬沙脚手何陋欤。dāng wèi bù wèi wèi xiā má,pá shā jiǎo shǒu hé lòu yú。
吾闻狄公焚烧江南一千七百所,只留夏禹泰伯季札伍子胥。wú wén dí gōng fén shāo jiāng nán yī qiān qī bǎi suǒ,zhǐ liú xià yǔ tài bó jì zhá wǔ zi xū。
宋祖砀山负耒夫,吴楚淫祠为之墟。sòng zǔ dàng shān fù lěi fū,wú chǔ yín cí wèi zhī xū。
轮囷大蟒郁屈死,寸蟆何足污其鈇。lún qūn dà mǎng yù qū sǐ,cùn má hé zú wū qí fū。
人心不正至斯极,无药可以医籧篨。rén xīn bù zhèng zhì sī jí,wú yào kě yǐ yī qú chú。
只须正直如梁公,一日秉畀群疑祛。zhǐ xū zhèng zhí rú liáng gōng,yī rì bǐng bì qún yí qū。
鬼车豕涂满天下,收拾打并归太虚。guǐ chē shǐ tú mǎn tiān xià,shōu shí dǎ bìng guī tài xū。
虾蟆无知听放去,荒沟野水乐有馀。xiā má wú zhī tīng fàng qù,huāng gōu yě shuǐ lè yǒu yú。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

绝粮之愠鲜知德,浮海之喜无取材。jué liáng zhī yùn xiān zhī dé,fú hǎi zhī xǐ wú qǔ cái。
子思孟轲缘底事,列之舜禹与颜回。zi sī mèng kē yuán dǐ shì,liè zhī shùn yǔ yǔ yán huí。

咏史

陈普

火来秉节正如山,茀丧何心在世间。huǒ lái bǐng jié zhèng rú shān,fú sàng hé xīn zài shì jiān。
身似泥沙心似玉,水中火里即浑闲。shēn shì ní shā xīn shì yù,shuǐ zhōng huǒ lǐ jí hún xián。

咏史

陈普

三怨盈朝积不舒,奚齐卓子釜中鱼。sān yuàn yíng cháo jī bù shū,xī qí zhuó zi fǔ zhōng yú。
区区荀叔若乳妪,智略无称信有馀。qū qū xún shū ruò rǔ yù,zhì lüè wú chēng xìn yǒu yú。

咏史

陈普

仲尼死后百年期,定把离骚继四诗。zhòng ní sǐ hòu bǎi nián qī,dìng bǎ lí sāo jì sì shī。
占断江南烟雨绿,历山穷子与湘累。zhàn duàn jiāng nán yān yǔ lǜ,lì shān qióng zi yǔ xiāng lèi。

咏史

陈普

义士忠臣不二君,漆身吞炭欲成仁。yì shì zhōng chén bù èr jūn,qī shēn tūn tàn yù chéng rén。
若谋委质求亲幸,又抱奸心贼大伦。ruò móu wěi zhì qiú qīn xìng,yòu bào jiān xīn zéi dà lún。

咏史

陈普

几多砺节与轻生,犹有丝毫在利名。jǐ duō lì jié yǔ qīng shēng,yóu yǒu sī háo zài lì míng。
青史千年惟豫子,诚心大义最分明。qīng shǐ qiān nián wéi yù zi,chéng xīn dà yì zuì fēn míng。

咏史

陈普

荀息无裨晋献公,豫生如许智宗空。xún xī wú bì jìn xiàn gōng,yù shēng rú xǔ zhì zōng kōng。
古人才德难求备,大节初心要始终。gǔ rén cái dé nán qiú bèi,dà jié chū xīn yào shǐ zhōng。

咏史

陈普

三晋峥嵘虎战墟,中涓学语正坑儒。sān jìn zhēng róng hǔ zhàn xū,zhōng juān xué yǔ zhèng kēng rú。
石家礼法从何出,甲乙诸郎尽鲤趋。shí jiā lǐ fǎ cóng hé chū,jiǎ yǐ zhū láng jǐn lǐ qū。

咏史

陈普

长年霜骨白皑皑,廉蔺羞颜似湿灰。zhǎng nián shuāng gǔ bái ái ái,lián lìn xiū yán shì shī huī。
白起杀心如未谢,二家随璧献章台。bái qǐ shā xīn rú wèi xiè,èr jiā suí bì xiàn zhāng tái。

咏史

陈普

俎豆迂疏仁义迟,上传下授统如丝。zǔ dòu yū shū rén yì chí,shàng chuán xià shòu tǒng rú sī。
荐才莫讶非家法,救世宁无烂额时。jiàn cái mò yà fēi jiā fǎ,jiù shì níng wú làn é shí。

咏史

陈普

清浅蓬莱几度桑,纷纷斫石底心肠。qīng qiǎn péng lái jǐ dù sāng,fēn fēn zhuó shí dǐ xīn cháng。
项梁刘季相逢日,即墨大夫头未霜。xiàng liáng liú jì xiāng féng rì,jí mò dà fū tóu wèi shuāng。

咏史

陈普

千秋万古定于一,岂有乾坤属虎狼。qiān qiū wàn gǔ dìng yú yī,qǐ yǒu qián kūn shǔ hǔ láng。
六印苏秦寿如石,山东终作一阿房。liù yìn sū qín shòu rú shí,shān dōng zhōng zuò yī ā fáng。

咏史

陈普

战国纷纷似乱麻,钓丝谁记旧秾华。zhàn guó fēn fēn shì luàn má,diào sī shuí jì jiù nóng huá。
召南礼乐栖何许,故莒城中太史家。zhào nán lǐ lè qī hé xǔ,gù jǔ chéng zhōng tài shǐ jiā。

咏史

陈普

世历绵延四百秋,死蚿枯竹附诸侯。shì lì mián yán sì bǎi qiū,sǐ xián kū zhú fù zhū hóu。
末年隆准生丰沛,谁道嬴秦是继周。mò nián lóng zhǔn shēng fēng pèi,shuí dào yíng qín shì jì zhōu。

咏史

陈普

此天此地此经文,学者何尝溺所闻。cǐ tiān cǐ dì cǐ jīng wén,xué zhě hé cháng nì suǒ wén。
尽道李斯焚典籍,不知吹火是商君。jǐn dào lǐ sī fén diǎn jí,bù zhī chuī huǒ shì shāng jūn。