古诗词

劝考亭收文公书兼聚书

陈普

孟氏继孔徂,凤鸟竟寂寞。mèng shì jì kǒng cú,fèng niǎo jìng jì mò。
千年性命传,造化欲废阁。qiān nián xìng mìng chuán,zào huà yù fèi gé。
生人无所之,死者不可作。shēng rén wú suǒ zhī,sǐ zhě bù kě zuò。
人心万山隔,治统千大落。rén xīn wàn shān gé,zhì tǒng qiān dà luò。
天生周与程,得手始撑拓。tiān shēng zhōu yǔ chéng,dé shǒu shǐ chēng tuò。
百年复考亭,体用遂磅礴。bǎi nián fù kǎo tíng,tǐ yòng suì bàng bó。
精密洗粗疏,深厚驱浅薄。jīng mì xǐ cū shū,shēn hòu qū qiǎn báo。
窾郤靡不周,混沌元无凿。kuǎn xì mí bù zhōu,hùn dùn yuán wú záo。
谁家不藏书,心目迷博约。shuí jiā bù cáng shū,xīn mù mí bó yuē。
身为行秘书,所适常迷错。shēn wèi xíng mì shū,suǒ shì cháng mí cuò。
考亭三十匣,独为百川壑。kǎo tíng sān shí xiá,dú wèi bǎi chuān hè。
万善始有条,列圣元非昨。wàn shàn shǐ yǒu tiáo,liè shèng yuán fēi zuó。
千派得一原,灵龟不劳灼。qiān pài dé yī yuán,líng guī bù láo zhuó。
卷帙浩无边,要处自如跃。juǎn zhì hào wú biān,yào chù zì rú yuè。
岁月荒苔生,风雨惟丹雘。suì yuè huāng tái shēng,fēng yǔ wéi dān wò。
翁死六十年,辄起人哀乐。wēng sǐ liù shí nián,zhé qǐ rén āi lè。
同心在咫尺,闵此无声铎。tóng xīn zài zhǐ chǐ,mǐn cǐ wú shēng duó。
为推去后心,如受生前托。wèi tuī qù hòu xīn,rú shòu shēng qián tuō。
倬彼得不磨,坏乎赖爰度。zhuō bǐ dé bù mó,huài hū lài yuán dù。
人心已开辟,万象森冲漠。rén xīn yǐ kāi pì,wàn xiàng sēn chōng mò。
重搆理斯文,同盟敢无诺。zhòng gòu lǐ sī wén,tóng méng gǎn wú nuò。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

闵道飞翚拂若枝,东门看日浴咸池。mǐn dào fēi huī fú ruò zhī,dōng mén kàn rì yù xián chí。
生前有力移天地,死后无人予席帷。shēng qián yǒu lì yí tiān dì,sǐ hòu wú rén yǔ xí wéi。

咏史

陈普

江神返璧事何新,海若湘君亦伐秦。jiāng shén fǎn bì shì hé xīn,hǎi ruò xiāng jūn yì fá qín。
一炬东来烧不了,更劳墓上牧羊人。yī jù dōng lái shāo bù le,gèng láo mù shàng mù yáng rén。

咏史

陈普

太华终南只磨青,渭流一日肯为泾。tài huá zhōng nán zhǐ mó qīng,wèi liú yī rì kěn wèi jīng。
豺狼不食茅焦肉,水火安能熄六经。chái láng bù shí máo jiāo ròu,shuǐ huǒ ān néng xī liù jīng。

咏史

陈普

抛却韩卢把虎骑,诸生莫讶正忙时。pāo què hán lú bǎ hǔ qí,zhū shēng mò yà zhèng máng shí。
鱼龙不隔蓬莱路,方有东门逐兔期。yú lóng bù gé péng lái lù,fāng yǒu dōng mén zhú tù qī。

咏史

陈普

李斯何敢妄坑儒,但作逢君固位图。lǐ sī hé gǎn wàng kēng rú,dàn zuò féng jūn gù wèi tú。
造物欲为儒报德,故教草草杀扶苏。zào wù yù wèi rú bào dé,gù jiào cǎo cǎo shā fú sū。

咏史

陈普

劈碎崤潼坼太行,才通腥鲍到咸阳。pī suì xiáo tóng chè tài xíng,cái tōng xīng bào dào xián yáng。
地后山灵思报德,故教蒙毅去辒辌。dì hòu shān líng sī bào dé,gù jiào méng yì qù wēn liáng。

咏史

陈普

六月咸阳霜亦飞,五行正是水昌时。liù yuè xián yáng shuāng yì fēi,wǔ xíng zhèng shì shuǐ chāng shí。
族秦自有谈天衍,不用陶朱与仲尼。zú qín zì yǒu tán tiān yǎn,bù yòng táo zhū yǔ zhòng ní。

咏史

陈普

气力才胜野外仪,情怀颇乐汉中儿。qì lì cái shèng yě wài yí,qíng huái pǒ lè hàn zhōng ér。
两生礼乐留侯箸,此事而翁却自知。liǎng shēng lǐ lè liú hóu zhù,cǐ shì ér wēng què zì zhī。

咏史

陈普

诗书礼乐敢忘钦,自是而翁力不任。shī shū lǐ lè gǎn wàng qīn,zì shì ér wēng lì bù rèn。
莫把溺冠轻议论,要观过鲁太牢心。mò bǎ nì guān qīng yì lùn,yào guān guò lǔ tài láo xīn。

咏史

陈普

煨烬三王不复收,子孙大辱辟阳侯。wēi jìn sān wáng bù fù shōu,zi sūn dà rǔ pì yáng hóu。
无边智力皆骑虎,高绝还能四百秋。wú biān zhì lì jiē qí hǔ,gāo jué hái néng sì bǎi qiū。

咏史

陈普

金创可愈不容医,应念丁公相厄时。jīn chuàng kě yù bù róng yī,yīng niàn dīng gōng xiāng è shí。
不赖西风吹楚卒,千龙万虎亦何为。bù lài xī fēng chuī chǔ zú,qiān lóng wàn hǔ yì hé wèi。

咏史

陈普

扶创裹血过家乡,四顾何人守四方。fú chuàng guǒ xuè guò jiā xiāng,sì gù hé rén shǒu sì fāng。
梁楚淮南残一国,山河争属将狼羊。liáng chǔ huái nán cán yī guó,shān hé zhēng shǔ jiāng láng yáng。

咏史

陈普

羽未禽时胆屡寒,羽禽不得一朝闲。yǔ wèi qín shí dǎn lǚ hán,yǔ qín bù dé yī cháo xián。
卯金四百年天下,却在双娥一笑间。mǎo jīn sì bǎi nián tiān xià,què zài shuāng é yī xiào jiān。

咏史

陈普

一带阴山浪引弓,运移婚媾一朝通。yī dài yīn shān làng yǐn gōng,yùn yí hūn gòu yī cháo tōng。
英雄白首消磨尽,甘与枭雏作妇翁。yīng xióng bái shǒu xiāo mó jǐn,gān yǔ xiāo chú zuò fù wēng。

咏史

陈普

欲来不解自操持,白日明庭抱爱姬。yù lái bù jiě zì cāo chí,bái rì míng tíng bào ài jī。
世降的从何处起,醉眠王母二家时。shì jiàng de cóng hé chù qǐ,zuì mián wáng mǔ èr jiā shí。