古诗词

劝考亭收文公书兼聚书

陈普

孟氏继孔徂,凤鸟竟寂寞。mèng shì jì kǒng cú,fèng niǎo jìng jì mò。
千年性命传,造化欲废阁。qiān nián xìng mìng chuán,zào huà yù fèi gé。
生人无所之,死者不可作。shēng rén wú suǒ zhī,sǐ zhě bù kě zuò。
人心万山隔,治统千大落。rén xīn wàn shān gé,zhì tǒng qiān dà luò。
天生周与程,得手始撑拓。tiān shēng zhōu yǔ chéng,dé shǒu shǐ chēng tuò。
百年复考亭,体用遂磅礴。bǎi nián fù kǎo tíng,tǐ yòng suì bàng bó。
精密洗粗疏,深厚驱浅薄。jīng mì xǐ cū shū,shēn hòu qū qiǎn báo。
窾郤靡不周,混沌元无凿。kuǎn xì mí bù zhōu,hùn dùn yuán wú záo。
谁家不藏书,心目迷博约。shuí jiā bù cáng shū,xīn mù mí bó yuē。
身为行秘书,所适常迷错。shēn wèi xíng mì shū,suǒ shì cháng mí cuò。
考亭三十匣,独为百川壑。kǎo tíng sān shí xiá,dú wèi bǎi chuān hè。
万善始有条,列圣元非昨。wàn shàn shǐ yǒu tiáo,liè shèng yuán fēi zuó。
千派得一原,灵龟不劳灼。qiān pài dé yī yuán,líng guī bù láo zhuó。
卷帙浩无边,要处自如跃。juǎn zhì hào wú biān,yào chù zì rú yuè。
岁月荒苔生,风雨惟丹雘。suì yuè huāng tái shēng,fēng yǔ wéi dān wò。
翁死六十年,辄起人哀乐。wēng sǐ liù shí nián,zhé qǐ rén āi lè。
同心在咫尺,闵此无声铎。tóng xīn zài zhǐ chǐ,mǐn cǐ wú shēng duó。
为推去后心,如受生前托。wèi tuī qù hòu xīn,rú shòu shēng qián tuō。
倬彼得不磨,坏乎赖爰度。zhuō bǐ dé bù mó,huài hū lài yuán dù。
人心已开辟,万象森冲漠。rén xīn yǐ kāi pì,wàn xiàng sēn chōng mò。
重搆理斯文,同盟敢无诺。zhòng gòu lǐ sī wén,tóng méng gǎn wú nuò。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

龙骧虎步反狐疑,解事陈琳却似痴。lóng xiāng hǔ bù fǎn hú yí,jiě shì chén lín què shì chī。
灭火不关千里草,汉家社稷付屠儿。miè huǒ bù guān qiān lǐ cǎo,hàn jiā shè jì fù tú ér。

咏史

陈普

事成一让一矜功,一吉分明对一凶。shì chéng yī ràng yī jīn gōng,yī jí fēn míng duì yī xiōng。
青琐门前招不去,相期犹不负林宗。qīng suǒ mén qián zhāo bù qù,xiāng qī yóu bù fù lín zōng。

咏史

陈普

不际明时论石渠,空将薄命仕鸿都。bù jì míng shí lùn shí qú,kōng jiāng báo mìng shì hóng dōu。
天公似把词人戏,父死然脐子坠胡。tiān gōng shì bǎ cí rén xì,fù sǐ rán qí zi zhuì hú。

咏史

陈普

万岁黄金欲散时,柯亭风笛尚堪吹。wàn suì huáng jīn yù sàn shí,kē tíng fēng dí shàng kān chuī。
一时谋卓人无数,不遣中郎一个知。yī shí móu zhuó rén wú shù,bù qiǎn zhōng láng yī gè zhī。

咏史

陈普

百日慈明位上台,三朝何害历三台。bǎi rì cí míng wèi shàng tái,sān cháo hé hài lì sān tái。
伯喈随逐金华盖,也为诸公衮衮来。bó jiē suí zhú jīn huá gài,yě wèi zhū gōng gǔn gǔn lái。

咏史

陈普

中州白日虎狼嗥,越海鲸鲵更浪高。zhōng zhōu bái rì hǔ láng háo,yuè hǎi jīng ní gèng làng gāo。
化日尺书归故里,依然逃董不逃曹。huà rì chǐ shū guī gù lǐ,yī rán táo dǒng bù táo cáo。

咏史

陈普

拈起黄金岂可疑,斩关发壁复何为。niān qǐ huáng jīn qǐ kě yí,zhǎn guān fā bì fù hé wèi。
辽东不洗巢由耳,痛切初年割席迟。liáo dōng bù xǐ cháo yóu ěr,tòng qiè chū nián gē xí chí。

咏史

陈普

无数潜龙不肯藏,炎精展转遂无光。wú shù qián lóng bù kěn cáng,yán jīng zhǎn zhuǎn suì wú guāng。
间关鲸海缘何事,更问辽东作范滂。jiān guān jīng hǎi yuán hé shì,gèng wèn liáo dōng zuò fàn pāng。

咏史

陈普

一身撑拄汉乾坤,无那危时喜放言。yī shēn chēng zhǔ hàn qián kūn,wú nà wēi shí xǐ fàng yán。
不受祢衡轻薄误,未容曹操驾金根。bù shòu mí héng qīng báo wù,wèi róng cáo cāo jià jīn gēn。

咏史

陈普

汉室犹馀北海城,左生何惧便怔营。hàn shì yóu yú běi hǎi chéng,zuǒ shēng hé jù biàn zhēng yíng。
至令鲁国奇男子,反得当年杀士名。zhì lìng lǔ guó qí nán zi,fǎn dé dāng nián shā shì míng。

咏史

陈普

铜雀罗纨涴汗青,芳洲鼓史骨如生。tóng què luó wán wò hàn qīng,fāng zhōu gǔ shǐ gǔ rú shēng。
羯奴礌落若日月,大雅那堪祢正平。jié nú léi luò ruò rì yuè,dà yǎ nà kān mí zhèng píng。

咏史

陈普

曲盖华旗起益荆,幽州臣节独分明。qū gài huá qí qǐ yì jīng,yōu zhōu chén jié dú fēn míng。
汉家福分无周旦,天遣忠贤不习兵。hàn jiā fú fēn wú zhōu dàn,tiān qiǎn zhōng xián bù xí bīng。

咏史

陈普

疽溃中平甲子年,蒲蠃桑椹亦萧然。jū kuì zhōng píng jiǎ zi nián,pú luǒ sāng shèn yì xiāo rán。
幽州别是神仙土,谷石人间三十钱。yōu zhōu bié shì shén xiān tǔ,gǔ shí rén jiān sān shí qián。

咏史

陈普

弟北兄南竞效尤,邺中半邺半青州。dì běi xiōng nán jìng xiào yóu,yè zhōng bàn yè bàn qīng zhōu。
身分家裂无全理,终使辽东送二头。shēn fēn jiā liè wú quán lǐ,zhōng shǐ liáo dōng sòng èr tóu。

咏史

陈普

田丰袭许计非良,沮授安民策最长。tián fēng xí xǔ jì fēi liáng,jǔ shòu ān mín cè zuì zhǎng。
己克百安牢按甲,足鞿曹操到分香。jǐ kè bǎi ān láo àn jiǎ,zú jī cáo cāo dào fēn xiāng。