古诗词

劝考亭收文公书兼聚书

陈普

孟氏继孔徂,凤鸟竟寂寞。mèng shì jì kǒng cú,fèng niǎo jìng jì mò。
千年性命传,造化欲废阁。qiān nián xìng mìng chuán,zào huà yù fèi gé。
生人无所之,死者不可作。shēng rén wú suǒ zhī,sǐ zhě bù kě zuò。
人心万山隔,治统千大落。rén xīn wàn shān gé,zhì tǒng qiān dà luò。
天生周与程,得手始撑拓。tiān shēng zhōu yǔ chéng,dé shǒu shǐ chēng tuò。
百年复考亭,体用遂磅礴。bǎi nián fù kǎo tíng,tǐ yòng suì bàng bó。
精密洗粗疏,深厚驱浅薄。jīng mì xǐ cū shū,shēn hòu qū qiǎn báo。
窾郤靡不周,混沌元无凿。kuǎn xì mí bù zhōu,hùn dùn yuán wú záo。
谁家不藏书,心目迷博约。shuí jiā bù cáng shū,xīn mù mí bó yuē。
身为行秘书,所适常迷错。shēn wèi xíng mì shū,suǒ shì cháng mí cuò。
考亭三十匣,独为百川壑。kǎo tíng sān shí xiá,dú wèi bǎi chuān hè。
万善始有条,列圣元非昨。wàn shàn shǐ yǒu tiáo,liè shèng yuán fēi zuó。
千派得一原,灵龟不劳灼。qiān pài dé yī yuán,líng guī bù láo zhuó。
卷帙浩无边,要处自如跃。juǎn zhì hào wú biān,yào chù zì rú yuè。
岁月荒苔生,风雨惟丹雘。suì yuè huāng tái shēng,fēng yǔ wéi dān wò。
翁死六十年,辄起人哀乐。wēng sǐ liù shí nián,zhé qǐ rén āi lè。
同心在咫尺,闵此无声铎。tóng xīn zài zhǐ chǐ,mǐn cǐ wú shēng duó。
为推去后心,如受生前托。wèi tuī qù hòu xīn,rú shòu shēng qián tuō。
倬彼得不磨,坏乎赖爰度。zhuō bǐ dé bù mó,huài hū lài yuán dù。
人心已开辟,万象森冲漠。rén xīn yǐ kāi pì,wàn xiàng sēn chōng mò。
重搆理斯文,同盟敢无诺。zhòng gòu lǐ sī wén,tóng méng gǎn wú nuò。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

东第山成乱亦成,长星映酒甚分明。dōng dì shān chéng luàn yì chéng,zhǎng xīng yìng jiǔ shén fēn míng。
分劳太保惟徐邈,谁道能言独许营。fēn láo tài bǎo wéi xú miǎo,shuí dào néng yán dú xǔ yíng。

咏史

陈普

霜雹风沙杂乱飞,段龛城下见春归。shuāng báo fēng shā zá luàn fēi,duàn kān chéng xià jiàn chūn guī。
时来但处周公位,历举华人百世希。shí lái dàn chù zhōu gōng wèi,lì jǔ huá rén bǎi shì xī。

咏史

陈普

五族交飞日月昏,就中造化尚堪论。wǔ zú jiāo fēi rì yuè hūn,jiù zhōng zào huà shàng kān lùn。
景云峰起龙城里,犹为遗黎忆太原。jǐng yún fēng qǐ lóng chéng lǐ,yóu wèi yí lí yì tài yuán。

咏史

陈普

一听芭蕉叶上寒,鼻头倍益旧时酸。yī tīng bā jiāo yè shàng hán,bí tóu bèi yì jiù shí suān。
河清未遇三千岁,水手犹轻十八滩。hé qīng wèi yù sān qiān suì,shuǐ shǒu yóu qīng shí bā tān。

咏史

陈普

傅说济川空道在,彦方贩鬻叹时难。fù shuō jì chuān kōng dào zài,yàn fāng fàn yù tàn shí nán。
年来惟有樽空虑,一任滔滔溉倒澜。nián lái wéi yǒu zūn kōng lǜ,yī rèn tāo tāo gài dào lán。

咏史

陈普

国亡家破此心全,氐与鲜卑两付天。guó wáng jiā pò cǐ xīn quán,dī yǔ xiān bēi liǎng fù tiān。
王猛开心似诸葛,风云无望白头年。wáng měng kāi xīn shì zhū gé,fēng yún wú wàng bái tóu nián。

咏史

陈普

甲申乙酉是明朝,趣死骄氐气欲飘。jiǎ shēn yǐ yǒu shì míng cháo,qù sǐ jiāo dī qì yù piāo。
一寸菰蒲长一丈,无人知是宋人苗。yī cùn gū pú zhǎng yī zhàng,wú rén zhī shì sòng rén miáo。

咏史

陈普

鱼水欢浓更月氐,便呵氐族使耕炊。yú shuǐ huān nóng gèng yuè dī,biàn hē dī zú shǐ gēng chuī。
浮云蔽日何难见,独有操琴赵整知。fú yún bì rì hé nán jiàn,dú yǒu cāo qín zhào zhěng zhī。

咏史

陈普

一奋冲天跨六州,生前天已怒旄头。yī fèn chōng tiān kuà liù zhōu,shēng qián tiān yǐ nù máo tóu。
开何有意容王猛,肯使鱼羊食不留。kāi hé yǒu yì róng wáng měng,kěn shǐ yú yáng shí bù liú。

咏史

陈普

南安怒气塞长安,羌运如氐泪暗潸。nán ān nù qì sāi zhǎng ān,qiāng yùn rú dī lèi àn shān。
舍却存亡论理义,江东不似马毛山。shě què cún wáng lùn lǐ yì,jiāng dōng bù shì mǎ máo shān。

咏史

陈普

怀恩马柳志何卑,挟恨东堂德愈衰。huái ēn mǎ liǔ zhì hé bēi,xié hèn dōng táng dé yù shuāi。
犹有豫章苏武节,不惭京口协谋时。yóu yǒu yù zhāng sū wǔ jié,bù cán jīng kǒu xié móu shí。

咏史

陈普

云雨蛟龙无世无,睡中往往失明珠。yún yǔ jiāo lóng wú shì wú,shuì zhōng wǎng wǎng shī míng zhū。
比干七窍天何惜,不付曹瞒与寄奴。bǐ gàn qī qiào tiān hé xī,bù fù cáo mán yǔ jì nú。

咏史

陈普

何事佛狸能度淮,中原千尺髑髅台。hé shì fú lí néng dù huái,zhōng yuán qiān chǐ dú lóu tái。
无巢燕子宁依树,不入乌衣巷里来。wú cháo yàn zi níng yī shù,bù rù wū yī xiàng lǐ lái。

咏史

陈普

长安何但遗黎舞,翁仲铜驼亦笑开。zhǎng ān hé dàn yí lí wǔ,wēng zhòng tóng tuó yì xiào kāi。
他日佛狸南下路,青泥千尺髑髅台。tā rì fú lí nán xià lù,qīng ní qiān chǐ dú lóu tái。

咏史

陈普

杀人广固哭如雷,肯任长安住不回。shā rén guǎng gù kū rú léi,kěn rèn zhǎng ān zhù bù huí。
想是齐秦人共语,不知胡羯自南来。xiǎng shì qí qín rén gòng yǔ,bù zhī hú jié zì nán lái。