古诗词

禁酒

陈普

五谷之中有淫液,尧舜未尝得涓滴。wǔ gǔ zhī zhōng yǒu yín yè,yáo shùn wèi cháng dé juān dī。
刚柔张弛理或容,两间缘此生仪狄。gāng róu zhāng chí lǐ huò róng,liǎng jiān yuán cǐ shēng yí dí。
初如滥觞出岷山,中作江汉横人间。chū rú làn shāng chū mín shān,zhōng zuò jiāng hàn héng rén jiān。
沃焦苏枯亦宜有,滔天襄陵苦不难。wò jiāo sū kū yì yí yǒu,tāo tiān xiāng líng kǔ bù nán。
几人捐躯乞鲛鳄,几家荡析无城郭。jǐ rén juān qū qǐ jiāo è,jǐ jiā dàng xī wú chéng guō。
古今鱼鳖剧永嘉,至今无人非毕卓。gǔ jīn yú biē jù yǒng jiā,zhì jīn wú rén fēi bì zhuó。
圣人哲士谋虑长,金城铁壁为堤防。shèng rén zhé shì móu lǜ zhǎng,jīn chéng tiě bì wèi dī fáng。
尊崇流水尚泛溢,黜降登跻毋升堂。zūn chóng liú shuǐ shàng fàn yì,chù jiàng dēng jī wú shēng táng。
森严监史如霜雪,无算无量无逾节。sēn yán jiān shǐ rú shuāng xuě,wú suàn wú liàng wú yú jié。
僛僛傞傞未尝有,山立佳人冰玉洁。qī qī suō suō wèi cháng yǒu,shān lì jiā rén bīng yù jié。
柰何世降波澜狂,周公不作卫武亡。nài hé shì jiàng bō lán kuáng,zhōu gōng bù zuò wèi wǔ wáng。
汉家石杠耗海内,唐殿金龙跨远方。hàn jiā shí gāng hào hǎi nèi,táng diàn jīn lóng kuà yuǎn fāng。
上下因循为日用,胜理肠胃成膏肓。shàng xià yīn xún wèi rì yòng,shèng lǐ cháng wèi chéng gāo huāng。
病民害物拂后土,愁天怒地干阴阳。bìng mín hài wù fú hòu tǔ,chóu tiān nù dì gàn yīn yáng。
圣君宵衣急民瘼,一照万方同忭跃。shèng jūn xiāo yī jí mín mò,yī zhào wàn fāng tóng biàn yuè。
救荒令典固当尔,此事更有加商略。jiù huāng lìng diǎn gù dāng ěr,cǐ shì gèng yǒu jiā shāng lüè。
东西晋武覆辙新,李白杜甫皆沉身。dōng xī jìn wǔ fù zhé xīn,lǐ bái dù fǔ jiē chén shēn。
夏后以前皆圣世,岂无贵客与鬼神。xià hòu yǐ qián jiē shèng shì,qǐ wú guì kè yǔ guǐ shén。
四维不张既非美,人而无礼不如死。sì wéi bù zhāng jì fēi měi,rén ér wú lǐ bù rú sǐ。
阮籍罪当投四裔,山简接䍦尤乱纪。ruǎn jí zuì dāng tóu sì yì,shān jiǎn jiē lí yóu luàn jì。
江东命脉王茂弘,荆州父母陶士行。jiāng dōng mìng mài wáng mào hóng,jīng zhōu fù mǔ táo shì xíng。
更乞十年禁酺蜡,书生鼓腹老太平。gèng qǐ shí nián jìn pú là,shū shēng gǔ fù lǎo tài píng。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

读史

陈普

王敦自叹非盛德,国忠自言无令名。wáng dūn zì tàn fēi shèng dé,guó zhōng zì yán wú lìng míng。
狐死不知正丘首,人伦都尽虎狼行。hú sǐ bù zhī zhèng qiū shǒu,rén lún dōu jǐn hǔ láng xíng。

读史

陈普

董卓犹知用荀爽,蔡京也解召杨时。dǒng zhuó yóu zhī yòng xún shuǎng,cài jīng yě jiě zhào yáng shí。
善人寿命如松柏,自有神明好护持。shàn rén shòu mìng rú sōng bǎi,zì yǒu shén míng hǎo hù chí。

读史

陈普

马六尾五四代士,葱寸肉方千世心。mǎ liù wěi wǔ sì dài shì,cōng cùn ròu fāng qiān shì xīn。
浮云转眼百千态,惟有性情无古今。fú yún zhuǎn yǎn bǎi qiān tài,wéi yǒu xìng qíng wú gǔ jīn。

读史

陈普

天逾铁勒偏无夜,地到扶桑更有人。tiān yú tiě lēi piān wú yè,dì dào fú sāng gèng yǒu rén。
民首自黔心自白,诗书万古不忧秦。mín shǒu zì qián xīn zì bái,shī shū wàn gǔ bù yōu qín。

读史

陈普

祝网三驱百圣同,仲尼无语孟牵弓。zhù wǎng sān qū bǎi shèng tóng,zhòng ní wú yǔ mèng qiān gōng。
雷霆日月谁能避,肯向门前著大虫。léi tíng rì yuè shuí néng bì,kěn xiàng mén qián zhù dà chóng。

读史

陈普

不是二颜张许辈,故将躯命委沙尘。bù shì èr yán zhāng xǔ bèi,gù jiāng qū mìng wěi shā chén。
天生熊掌真滋味,自美自甘难告人。tiān shēng xióng zhǎng zhēn zī wèi,zì měi zì gān nán gào rén。

读史

陈普

晏婴白日为谗贼,吾道何用尤臧仓。yàn yīng bái rì wèi chán zéi,wú dào hé yòng yóu zāng cāng。
啜粥倚庐深墨面,天地不遣君齐梁。chuài zhōu yǐ lú shēn mò miàn,tiān dì bù qiǎn jūn qí liáng。

论语闻政章

陈普

秉彝好德性弥天,一见圣人皆勃然。bǐng yí hǎo dé xìng mí tiān,yī jiàn shèng rén jiē bó rán。
可惜欲心胶一世,无能期月况三年。kě xī yù xīn jiāo yī shì,wú néng qī yuè kuàng sān nián。

论语闻政章

陈普

善言善行颜闵冉,子贡依然与有之。shàn yán shàn xíng yán mǐn rǎn,zi gòng yī rán yǔ yǒu zhī。
可是晚年深性道,三年丧毕转依依。kě shì wǎn nián shēn xìng dào,sān nián sàng bì zhuǎn yī yī。

论语闻政章

陈普

莫贪学圣在闻言,但看威仪已灿然。mò tān xué shèng zài wén yán,dàn kàn wēi yí yǐ càn rán。
无隐无言二章旨,此章盖已具其全。wú yǐn wú yán èr zhāng zhǐ,cǐ zhāng gài yǐ jù qí quán。

论语闻政章

陈普

尽心尽性自仪刑,得有相知道可行。jǐn xīn jǐn xìng zì yí xíng,dé yǒu xiāng zhī dào kě xíng。
万世无穷干禄法,深劳子贡一推明。wàn shì wú qióng gàn lù fǎ,shēn láo zi gòng yī tuī míng。

孟子仁不可为众

陈普

天下最强惟理义,英雄颠倒莫能为。tiān xià zuì qiáng wéi lǐ yì,yīng xióng diān dào mò néng wèi。
依依一缕人心在,天命于斯自不违。yī yī yī lǚ rén xīn zài,tiān mìng yú sī zì bù wéi。

咏史

陈普

西汉长安周镐京,终南天秀八流清。xī hàn zhǎng ān zhōu gǎo jīng,zhōng nán tiān xiù bā liú qīng。
赵张无异曹参醉,总不能平二国争。zhào zhāng wú yì cáo cān zuì,zǒng bù néng píng èr guó zhēng。

咏史

陈普

章台陌上试金鞍,文君镜中描远山。zhāng tái mò shàng shì jīn ān,wén jūn jìng zhōng miáo yuǎn shān。
黄霸功隳王吉老,五日京兆得偷闲。huáng bà gōng huī wáng jí lǎo,wǔ rì jīng zhào dé tōu xián。

咏史

陈普

横槊南来气吐霓,北归裁得景升儿。héng shuò nán lái qì tǔ ní,běi guī cái dé jǐng shēng ér。
谁言孟德乌林日,全似本初官渡时。shuí yán mèng dé wū lín rì,quán shì běn chū guān dù shí。