古诗词

古田女

陈普

昔年过饶州,一事独希差。xī nián guò ráo zhōu,yī shì dú xī chà。
清川浴妇人,以昼不以夜。qīng chuān yù fù rén,yǐ zhòu bù yǐ yè。
上流濯垢腻,下流汲归舍。shàng liú zhuó gòu nì,xià liú jí guī shě。
供佛与事尊,共用如啖蔗。gōng fú yǔ shì zūn,gòng yòng rú dàn zhè。
朝昏卖鱼虾,晴雨亲耕稼。cháo hūn mài yú xiā,qíng yǔ qīn gēng jià。
樵采与负戴,咸与夫并驾。qiáo cǎi yǔ fù dài,xián yǔ fū bìng jià。
流污浴岂非,失礼事可讶。liú wū yù qǐ fēi,shī lǐ shì kě yà。
我时适逆旅,一见为汗下。wǒ shí shì nì lǚ,yī jiàn wèi hàn xià。
欲言不可得,况敢加讥骂。yù yán bù kě dé,kuàng gǎn jiā jī mà。
静惟天下事,无边可悲咤。jìng wéi tiān xià shì,wú biān kě bēi zhà。
一从文王没,声教不逾华。yī cóng wén wáng méi,shēng jiào bù yú huá。
巴夔与闽粤,至今愧华夏。bā kuí yǔ mǐn yuè,zhì jīn kuì huá xià。
男不耕稼穑,女不专桑柘。nán bù gēng jià sè,nǚ bù zhuān sāng zhè。
内外悉如男,遇合多自嫁。nèi wài xī rú nán,yù hé duō zì jià。
云山恣歌谣,汤池任腾藉。yún shān zì gē yáo,tāng chí rèn téng jí。
插花作牙侩,城市称雄霸。chā huā zuò yá kuài,chéng shì chēng xióng bà。
梳头半列肆,笑语皆机诈。shū tóu bàn liè sì,xiào yǔ jiē jī zhà。
新奇弄浓妆,会合持物价。xīn qí nòng nóng zhuāng,huì hé chí wù jià。
愚夫与庸奴,低头受凌跨。yú fū yǔ yōng nú,dī tóu shòu líng kuà。
吾闽自如此,他方我何暇。wú mǐn zì rú cǐ,tā fāng wǒ hé xiá。
福州县十三,余幸穷崖下。fú zhōu xiàn shí sān,yú xìng qióng yá xià。
十里近郭县,此俗独未化。shí lǐ jìn guō xiàn,cǐ sú dú wèi huà。
一日来古田,拔秧适初夏。yī rì lái gǔ tián,bá yāng shì chū xià。
青裙半绞扎,水泥和拨迓。qīng qún bàn jiǎo zhā,shuǐ ní hé bō yà。
事事亦不恶,位分无假借。shì shì yì bù è,wèi fēn wú jiǎ jiè。
三王二帝年,人伦密无罅。sān wáng èr dì nián,rén lún mì wú xià。
冀方古当涂,丰水今浐灞。jì fāng gǔ dāng tú,fēng shuǐ jīn chǎn bà。
见恶如豺狼,嗜礼如脍炙。jiàn è rú chái láng,shì lǐ rú kuài zhì。
固无期桑中,亦无舞台榭。gù wú qī sāng zhōng,yì wú wǔ tái xiè。
一国皆若狂,一年唯有蜡。yī guó jiē ruò kuáng,yī nián wéi yǒu là。
盛年事耕织,斑白可休暇。shèng nián shì gēng zhī,bān bái kě xiū xiá。
习见宜如常,骤异良以乍。xí jiàn yí rú cháng,zhòu yì liáng yǐ zhà。
劝君但勤馌,兹事宜永谢。quàn jūn dàn qín yè,zī shì yí yǒng xiè。
倘能用吾言,鸡豚愿同社。tǎng néng yòng wú yán,jī tún yuàn tóng shè。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

石堂

陈普

新丰鸡犬路终迷,庐下濂溪非故溪。xīn fēng jī quǎn lù zhōng mí,lú xià lián xī fēi gù xī。
造物留人殊过当,终当结屋此云栖。zào wù liú rén shū guò dāng,zhōng dāng jié wū cǐ yún qī。

伯循和石堂后二首复依韵

陈普

晋士当年一岘山,高风千古邈难攀。jìn shì dāng nián yī xiàn shān,gāo fēng qiān gǔ miǎo nán pān。
浮岚暖翠依然在,不入人间大梦关。fú lán nuǎn cuì yī rán zài,bù rù rén jiān dà mèng guān。

伯循和石堂后二首复依韵

陈普

棹歌一唱醒群迷,先有胸中九曲溪。zhào gē yī chàng xǐng qún mí,xiān yǒu xiōng zhōng jiǔ qū xī。
仁智之真常莹彻,过门不入亦山栖。rén zhì zhī zhēn cháng yíng chè,guò mén bù rù yì shān qī。

论语孝弟章

陈普

仁民爱物本亲亲,有子当年见亦真。rén mín ài wù běn qīn qīn,yǒu zi dāng nián jiàn yì zhēn。
第一注中明体用,洗空千载说经人。dì yī zhù zhōng míng tǐ yòng,xǐ kōng qiān zài shuō jīng rén。

论语巧言令色章

陈普

正色忠言始是人,一毫巧令兽为邻。zhèng sè zhōng yán shǐ shì rén,yī háo qiǎo lìng shòu wèi lín。
本心面目无难见,识此非仁即是仁。běn xīn miàn mù wú nán jiàn,shí cǐ fēi rén jí shì rén。

论语三省章

陈普

专心于内最为难,又主其三得大端。zhuān xīn yú nèi zuì wèi nán,yòu zhǔ qí sān dé dà duān。
曾识中庸并孟子,正如江水发岷山。céng shí zhōng yōng bìng mèng zi,zhèng rú jiāng shuǐ fā mín shān。

论语道千乘之国章

陈普

农田万顷载车千,五者相因敬在先。nóng tián wàn qǐng zài chē qiān,wǔ zhě xiāng yīn jìng zài xiān。
更把敬来充拓去,四方百里已尧天。gèng bǎ jìng lái chōng tuò qù,sì fāng bǎi lǐ yǐ yáo tiān。

论语弟子入则孝章

陈普

孝弟谨信泛爱众,亲仁犹未是全功。xiào dì jǐn xìn fàn ài zhòng,qīn rén yóu wèi shì quán gōng。
圣贤成法事物理,都在诗书六艺中。shèng xián chéng fǎ shì wù lǐ,dōu zài shī shū liù yì zhōng。

论语慎终追远

陈普

三千三百皆天秩,第一无如事死难。sān qiān sān bǎi jiē tiān zhì,dì yī wú rú shì sǐ nán。
丧祭两端无愧悔,民风行作舜时看。sàng jì liǎng duān wú kuì huǐ,mín fēng xíng zuò shùn shí kàn。

论语君子不器

陈普

大学真儒耻小成,一源体用要流行。dà xué zhēn rú chǐ xiǎo chéng,yī yuán tǐ yòng yào liú xíng。
当知万物备于我,直自修身至治平。dāng zhī wàn wù bèi yú wǒ,zhí zì xiū shēn zhì zhì píng。

论语子贡问君子章

陈普

出话谁能敢不仁,未行未足信于人。chū huà shuí néng gǎn bù rén,wèi xíng wèi zú xìn yú rén。
欲求内外皆无间,兑口终须后艮身。yù qiú nèi wài jiē wú jiān,duì kǒu zhōng xū hòu gěn shēn。

论语攻乎异端章

陈普

墨氏似仁杨似义,佛如美色与淫声。mò shì shì rén yáng shì yì,fú rú měi sè yǔ yín shēng。
刀圭乌喙甜如蜜,何况专攻欲尽精。dāo guī wū huì tián rú mì,hé kuàng zhuān gōng yù jǐn jīng。

孟子孟子见梁惠王

陈普

道气凄凉七百年,招贤一举独非天。dào qì qī liáng qī bǎi nián,zhāo xián yī jǔ dú fēi tiān。
当场礼义难分别,回首空山重惘然。dāng chǎng lǐ yì nán fēn bié,huí shǒu kōng shān zhòng wǎng rán。

孟子义利

陈普

利出私情害万端,义循天理乐而安。lì chū sī qíng hài wàn duān,yì xún tiān lǐ lè ér ān。
是非得失分霄壤,相去其初一发间。shì fēi dé shī fēn xiāo rǎng,xiāng qù qí chū yī fā jiān。

孟子王道劝齐王

陈普

列国分争几百年,人心天命不其然。liè guó fēn zhēng jǐ bǎi nián,rén xīn tiān mìng bù qí rán。
俗儒概执春秋义,何忍斯民久倒悬。sú rú gài zhí chūn qiū yì,hé rěn sī mín jiǔ dào xuán。