古诗词

三洞

方凤

金华北山三洞天,垂髫欲往今华颠。jīn huá běi shān sān dòng tiān,chuí tiáo yù wǎng jīn huá diān。
春风吹衣雨洗屐,瘦筇忽拄苍山烟。chūn fēng chuī yī yǔ xǐ jī,shòu qióng hū zhǔ cāng shān yān。
山高地平走幽涧,根络石上森楠楩。shān gāo dì píng zǒu yōu jiàn,gēn luò shí shàng sēn nán pián。
步从飞桥瞰石洞,崖色阅世知几年。bù cóng fēi qiáo kàn shí dòng,yá sè yuè shì zhī jǐ nián。
风痕雾迹化异物,龙首昂左尾右旋。fēng hén wù jì huà yì wù,lóng shǒu áng zuǒ wěi yòu xuán。
就中暗穴如蟆颐,急水泻碧鸣娲弦。jiù zhōng àn xué rú má yí,jí shuǐ xiè bì míng wā xián。
溯流束炬照徒涉,肩背擦石行拳挛。sù liú shù jù zhào tú shè,jiān bèi cā shí xíng quán luán。
水穷路夷内景得,以炬交烛穷幽玄。shuǐ qióng lù yí nèi jǐng dé,yǐ jù jiāo zhú qióng yōu xuán。
细纹蹙波涌浪接,皓彩凝雪飞霜鲜。xì wén cù bō yǒng làng jiē,hào cǎi níng xuě fēi shuāng xiān。
大为狮子虎犀象,琐碎亦复蜂屯然。dà wèi shī zi hǔ xī xiàng,suǒ suì yì fù fēng tún rán。
蜿蜒双蟠角尾具,一一玉爪拿苍坚。wān yán shuāng pán jiǎo wěi jù,yī yī yù zhǎo ná cāng jiān。
穹龟负甲色深墨,长蛇白质相萦缠。qióng guī fù jiǎ sè shēn mò,zhǎng shé bái zhì xiāng yíng chán。
钟能钟声鼓能鼓,不假枞簴知谁悬。zhōng néng zhōng shēng gǔ néng gǔ,bù jiǎ cōng jù zhī shuí xuán。
直棂斜槛藏湢室,短畦长町移原田。zhí líng xié kǎn cáng bì shì,duǎn qí zhǎng tīng yí yuán tián。
青云白霓五色霞,笑画败絮留丹铅。qīng yún bái ní wǔ sè xiá,xiào huà bài xù liú dān qiān。
中途经过最深窅,伏身低眺洞口泉。zhōng tú jīng guò zuì shēn yǎo,fú shēn dī tiào dòng kǒu quán。
空明一线隔远见,秋蟾浴海光婵娟。kōng míng yī xiàn gé yuǎn jiàn,qiū chán yù hǎi guāng chán juān。
左岩袈衣颇横亘,叠摺众皱垂蹁跹。zuǒ yán jiā yī pǒ héng gèn,dié zhé zhòng zhòu chuí pián xiān。
自馀神怪不可极,似凿非凿镌非镌。zì yú shén guài bù kě jí,shì záo fēi záo juān fēi juān。
出登山腰叩中洞,外视石井闻潺潺。chū dēng shān yāo kòu zhōng dòng,wài shì shí jǐng wén chán chán。
入深踏险思缒绠,长竿揭炬后且先。rù shēn tà xiǎn sī zhuì gěng,zhǎng gān jiē jù hòu qiě xiān。
水帘可俯心为悼,到此十九归言遄。shuǐ lián kě fǔ xīn wèi dào,dào cǐ shí jiǔ guī yán chuán。
嗜奇不惮历磊砢,足以目故差轻便。shì qí bù dàn lì lěi kē,zú yǐ mù gù chà qīng biàn。
翻身却望水帘处,银河天落悬吾前。fān shēn què wàng shuǐ lián chù,yín hé tiān luò xuán wú qián。
常情疑复下百尺,积水定作神龙渊。cháng qíng yí fù xià bǎi chǐ,jī shuǐ dìng zuò shén lóng yuān。
石乾径辟却易进,玉笋拔地修而圆。shí qián jìng pì què yì jìn,yù sǔn bá dì xiū ér yuán。
宜为渊处乃为屋,亦或摩藓题新篇。yí wèi yuān chù nǎi wèi wū,yì huò mó xiǎn tí xīn piān。
同游怪我久未出,笑谓岂欲井底眠。tóng yóu guài wǒ jiǔ wèi chū,xiào wèi qǐ yù jǐng dǐ mián。
林幽风起日已晚,犹睨高洞山之巅。lín yōu fēng qǐ rì yǐ wǎn,yóu nì gāo dòng shān zhī diān。
薪蒸可买樵我导,不远数里仍攀缘。xīn zhēng kě mǎi qiáo wǒ dǎo,bù yuǎn shù lǐ réng pān yuán。
傍从石壁入深坼,如铁户限琼为櫋。bàng cóng shí bì rù shēn chè,rú tiě hù xiàn qióng wèi mián。
俨然海相挂珠络,熟视始信非夸传。yǎn rán hǎi xiāng guà zhū luò,shú shì shǐ xìn fēi kuā chuán。
左为朝真正面入,便想笙鹤遨群仙。zuǒ wèi cháo zhēn zhèng miàn rù,biàn xiǎng shēng hè áo qún xiān。
云霞波涛仙衣裳,奇诡岂必下洞专。yún xiá bō tāo xiān yī shang,qí guǐ qǐ bì xià dòng zhuān。
歘然修梁架岩起,左右苍白龙形全。chuā rán xiū liáng jià yán qǐ,zuǒ yòu cāng bái lóng xíng quán。
望中极底胜漆黑,双扉隐隐启半边。wàng zhōng jí dǐ shèng qī hēi,shuāng fēi yǐn yǐn qǐ bàn biān。
天光一道烛扉内,知此明罅从何穿。tiān guāng yī dào zhú fēi nèi,zhī cǐ míng xià cóng hé chuān。
霤深壁峭不可往,安得插羽如飞鸢。liù shēn bì qiào bù kě wǎng,ān dé chā yǔ rú fēi yuān。
嗟余兹游尚牵俗,身所骤历辞难宣。jiē yú zī yóu shàng qiān sú,shēn suǒ zhòu lì cí nán xuān。
但思乞水学坡老,洗眼看字消馀年。dàn sī qǐ shuǐ xué pō lǎo,xǐ yǎn kàn zì xiāo yú nián。

方凤

宋元间婺州浦江人,一名景山,字韶卿(韶父),号岩南。宋末恩授容州文学,入元不仕。善为古今诗,不缘雕琢,体裁纯密,自成一家。有《存雅堂稿》等。 方凤的作品>>

猜您喜欢

怀古题雪十首

方凤

圣主贤臣千载遇,夜雪皑皑幸其第。shèng zhǔ xián chén qiān zài yù,yè xuě ái ái xìng qí dì。
直爱榻外非吾家,欲下江南须早计。zhí ài tà wài fēi wú jiā,yù xià jiāng nán xū zǎo jì。
炽炭烧肉锦茵铺,细君行酒以嫂呼。chì tàn shāo ròu jǐn yīn pù,xì jūn xíng jiǔ yǐ sǎo hū。
鲁论自可相天下,何必区区泥上书。lǔ lùn zì kě xiāng tiān xià,hé bì qū qū ní shàng shū。
76123456