古诗词

送吴立夫

方凤

有人储书塞中肠,不能奋发为辞章。yǒu rén chǔ shū sāi zhōng cháng,bù néng fèn fā wèi cí zhāng。
亦有英姿限时命,坎坷名不登文场。yì yǒu yīng zī xiàn shí mìng,kǎn kě míng bù dēng wén chǎng。
吴子妙年即秀颖,只字过眼终无忘。wú zi miào nián jí xiù yǐng,zhǐ zì guò yǎn zhōng wú wàng。
文如翻水溢万斛,昼夜不舍流汤汤。wén rú fān shuǐ yì wàn hú,zhòu yè bù shě liú tāng tāng。
于今东南聚隽彦,奭然一发能穿杨。yú jīn dōng nán jù juàn yàn,shì rán yī fā néng chuān yáng。
二十脱颖客毛遂,名登十九能低昂。èr shí tuō yǐng kè máo suì,míng dēng shí jiǔ néng dī áng。
亦如列宿二十八,有救天毕施之行。yì rú liè sù èr shí bā,yǒu jiù tiān bì shī zhī xíng。
况子平生志远游,块坐已能穷八荒。kuàng zi píng shēng zhì yuǎn yóu,kuài zuò yǐ néng qióng bā huāng。
从兹北上有历览,径到洪河经吕梁。cóng zī běi shàng yǒu lì lǎn,jìng dào hóng hé jīng lǚ liáng。
青徐平野望不极,半万里程趋冀方。qīng xú píng yě wàng bù jí,bàn wàn lǐ chéng qū jì fāng。
君不见龙门探奇气益壮,文豪千载同翱翔。jūn bù jiàn lóng mén tàn qí qì yì zhuàng,wén háo qiān zài tóng áo xiáng。

方凤

宋元间婺州浦江人,一名景山,字韶卿(韶父),号岩南。宋末恩授容州文学,入元不仕。善为古今诗,不缘雕琢,体裁纯密,自成一家。有《存雅堂稿》等。 方凤的作品>>

猜您喜欢

怀古题雪十首

方凤

圣主贤臣千载遇,夜雪皑皑幸其第。shèng zhǔ xián chén qiān zài yù,yè xuě ái ái xìng qí dì。
直爱榻外非吾家,欲下江南须早计。zhí ài tà wài fēi wú jiā,yù xià jiāng nán xū zǎo jì。
炽炭烧肉锦茵铺,细君行酒以嫂呼。chì tàn shāo ròu jǐn yīn pù,xì jūn xíng jiǔ yǐ sǎo hū。
鲁论自可相天下,何必区区泥上书。lǔ lùn zì kě xiāng tiān xià,hé bì qū qū ní shàng shū。
76123456