古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

嫩绿轻悬似缀旒,路人遥见隔宫楼。nèn lǜ qīng xuán shì zhuì liú,lù rén yáo jiàn gé gōng lóu。
谁能更近丹墀种,解播皇风入九州。shuí néng gèng jìn dān chí zhǒng,jiě bō huáng fēng rù jiǔ zhōu。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

寓题

薛能

王泽犹来雅在新,尚词微事可愁人。wáng zé yóu lái yǎ zài xīn,shàng cí wēi shì kě chóu rén。
淫哇满眼关雎弱,犹贺清朝有此身。yín wa mǎn yǎn guān jū ruò,yóu hè qīng cháo yǒu cǐ shēn。

望蜀亭

薛能

树簇烟迷蜀国深,岭头分界恋登临。shù cù yān mí shǔ guó shēn,lǐng tóu fēn jiè liàn dēng lín。
前轩一望无他处,从此西川只在心。qián xuān yī wàng wú tā chù,cóng cǐ xī chuān zhǐ zài xīn。

游嘉州

薛能

山屐经过满径踪,隔溪遥见夕阳舂。shān jī jīng guò mǎn jìng zōng,gé xī yáo jiàn xī yáng chōng。
当时诸葛成何事,只合终身作卧龙。dāng shí zhū gé chéng hé shì,zhǐ hé zhōng shēn zuò wò lóng。

自讽

薛能

千题万咏过三旬,忘食贪魔作瘦人。qiān tí wàn yǒng guò sān xún,wàng shí tān mó zuò shòu rén。
行处便吟君莫笑,就中诗病不任春。xíng chù biàn yín jūn mò xiào,jiù zhōng shī bìng bù rèn chūn。

乞假归题候馆

薛能

仆带雕弓马似飞,老莱衣上著戎衣。pū dài diāo gōng mǎ shì fēi,lǎo lái yī shàng zhù róng yī。
邮亭不暇吟山水,塞外经年皆未归。yóu tíng bù xiá yín shān shuǐ,sāi wài jīng nián jiē wèi guī。

监郡犍为将归使府登

薛能

几日监临向蜀春,错抛歌酒强忧人。jǐ rì jiān lín xiàng shǔ chūn,cuò pāo gē jiǔ qiáng yōu rén。
江楼一望西归去,不负嘉州只负身。jiāng lóu yī wàng xī guī qù,bù fù jiā zhōu zhǐ fù shēn。

过象耳山二首

薛能

一色青松几万栽,异香薰路带花开。yī sè qīng sōng jǐ wàn zāi,yì xiāng xūn lù dài huā kāi。
山门欲别心潜愿,更到蜀中还到来。shān mén yù bié xīn qián yuàn,gèng dào shǔ zhōng hái dào lái。

过象耳山二首

薛能

到处逢山便欲登,自疑身作往来僧。dào chù féng shān biàn yù dēng,zì yí shēn zuò wǎng lái sēng。
徒行至此三千里,不是有缘应不能。tú xíng zhì cǐ sān qiān lǐ,bù shì yǒu yuán yīng bù néng。

圣灯

薛能

莽莽空中稍稍灯,坐看迷浊变清澄。mǎng mǎng kōng zhōng shāo shāo dēng,zuò kàn mí zhuó biàn qīng chéng。
须知火尽烟无益,一夜栏边说向僧。xū zhī huǒ jǐn yān wú yì,yī yè lán biān shuō xiàng sēng。

过昌利观有怀

薛能

万仞云峰八石泉,李君仙后更谁仙。wàn rèn yún fēng bā shí quán,lǐ jūn xiān hòu gèng shuí xiān。
我来驻马人何问,老柏无多不种田。wǒ lái zhù mǎ rén hé wèn,lǎo bǎi wú duō bù zhǒng tián。

蜀路

薛能

剑阁缘云拂斗魁,疾风生树过龙媒。jiàn gé yuán yún fú dòu kuí,jí fēng shēng shù guò lóng méi。
前程憩罢知无益,但是驽蹄亦到来。qián chéng qì bà zhī wú yì,dàn shì nú tí yì dào lái。

山下偶作

薛能

零雨沾山百草香,树梢高顶尽斜阳。líng yǔ zhān shān bǎi cǎo xiāng,shù shāo gāo dǐng jǐn xié yáng。
横流巨石皆堪住,何事无僧有石房。héng liú jù shí jiē kān zhù,hé shì wú sēng yǒu shí fáng。

伏牛山

薛能

虎蹲峰状屈名牛,落日连村好望秋。hǔ dūn fēng zhuàng qū míng niú,luò rì lián cūn hǎo wàng qiū。
不为时危耕不得,一犁风雨便归休。bù wèi shí wēi gēng bù dé,yī lí fēng yǔ biàn guī xiū。

春题

薛能

柳莫摇摇花莫开,此心因病亦成灰。liǔ mò yáo yáo huā mò kāi,cǐ xīn yīn bìng yì chéng huī。
人生只有家园乐,及取春农归去来。rén shēng zhǐ yǒu jiā yuán lè,jí qǔ chūn nóng guī qù lái。

并州寓怀

薛能

人多知遇独难求,人负知音独爱酬。rén duō zhī yù dú nán qiú,rén fù zhī yīn dú ài chóu。
常恐此心无乐处,枉称年少在并州。cháng kǒng cǐ xīn wú lè chù,wǎng chēng nián shǎo zài bìng zhōu。