古诗词

奉题李秋谷平章存日寄其叔父李同知安书后兼叙其实

成廷圭

秋谷文章在,清风四十年。qiū gǔ wén zhāng zài,qīng fēng sì shí nián。
先朝真宰相,平地旧神仙。xiān cháo zhēn zǎi xiāng,píng dì jiù shén xiān。
逸气云霄上,荣光雨露边。yì qì yún xiāo shàng,róng guāng yǔ lù biān。
印章封一品,楮币赐三千。yìn zhāng fēng yī pǐn,chǔ bì cì sān qiān。
忧国惟心切,匡时见节全。yōu guó wéi xīn qiè,kuāng shí jiàn jié quán。
回咨还内藏,知足契皇天。huí zī hái nèi cáng,zhī zú qì huáng tiān。
忆自攀龙去,曾如抱虎眠。yì zì pān lóng qù,céng rú bào hǔ mián。
过家期上冢,谢病请归田。guò jiā qī shàng zhǒng,xiè bìng qǐng guī tián。
季父何时会,安书远道传。jì fù hé shí huì,ān shū yuǎn dào chuán。
喜看亲族贵,仍愿弟兄贤。xǐ kàn qīn zú guì,réng yuàn dì xiōng xián。
妙画何森若,真情亦霭然。miào huà hé sēn ruò,zhēn qíng yì ǎi rán。
封缄题日月,光彩照山川。fēng jiān tí rì yuè,guāng cǎi zhào shān chuān。
未数甘棠笏,宜书汗竹编。wèi shù gān táng hù,yí shū hàn zhú biān。
子孙须宝秘,什袭永绵绵。zi sūn xū bǎo mì,shén xí yǒng mián mián。

成廷圭

元芜城人,字原常,一字元章,又字礼执。好读书,工诗。奉母居市廛,植竹庭院间,扁其燕息之所曰居竹轩。晚遭乱,避地吴中。卒年七十余。有《居竹轩集》。 成廷圭的作品>>

猜您喜欢

画竹

成廷圭

笔间珠树长,不借白云栽。bǐ jiān zhū shù zhǎng,bù jiè bái yún zāi。
尽日看龙挂,空疑有雨来。jǐn rì kàn lóng guà,kōng yí yǒu yǔ lái。

赵承旨竹石

成廷圭

石间生石笋,笋长又成林。shí jiān shēng shí sǔn,sǔn zhǎng yòu chéng lín。
林下纤纤草,王孙去国心。lín xià xiān xiān cǎo,wáng sūn qù guó xīn。

坐雨

成廷圭

行云都是梦,听雨甚于秋。xíng yún dōu shì mèng,tīng yǔ shén yú qiū。
㶁㶁盈阶水,时时一尺流。guó guó yíng jiē shuǐ,shí shí yī chǐ liú。

居竹轩

成廷圭

定居人种竹,居定竹依人。dìng jū rén zhǒng zhú,jū dìng zhú yī rén。
新笋甜于肉,长竿健似身。xīn sǔn tián yú ròu,zhǎng gān jiàn shì shēn。

题倭僧所画菖蒲小景四首

成廷圭

海上青毛鹤,山中绿发仙。hǎi shàng qīng máo hè,shān zhōng lǜ fā xiān。
相期采九节,同尔寿千年。xiāng qī cǎi jiǔ jié,tóng ěr shòu qiān nián。

题倭僧所画菖蒲小景四首

成廷圭

剑脊秋逾劲,鞭根老更繁。jiàn jí qiū yú jìn,biān gēn lǎo gèng fán。
何堪拜吾竹,尚可友溪荪。hé kān bài wú zhú,shàng kě yǒu xī sūn。

题倭僧所画菖蒲小景四首

成廷圭

昔在嵩高日,仙人不可招。xī zài sōng gāo rì,xiān rén bù kě zhāo。
独行南涧底,采得虎须苗。dú xíng nán jiàn dǐ,cǎi dé hǔ xū miáo。

题倭僧所画菖蒲小景四首

成廷圭

怪石玲珑白,方盆玛瑙红。guài shí líng lóng bái,fāng pén mǎ nǎo hóng。
倭僧到中国,何处挹清风。wō sēng dào zhōng guó,hé chù yì qīng fēng。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

新月不落地,四更犹有光。xīn yuè bù luò dì,sì gèng yóu yǒu guāng。
无人防白兔,窃夜捣玄霜。wú rén fáng bái tù,qiè yè dǎo xuán shuāng。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

涧松如老友,岁晚可同襟。jiàn sōng rú lǎo yǒu,suì wǎn kě tóng jīn。
独立风尘表,悠悠千古心。dú lì fēng chén biǎo,yōu yōu qiān gǔ xīn。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

落日五湖上,独行逢故人。luò rì wǔ hú shàng,dú xíng féng gù rén。
有家如隔世,无物可通神。yǒu jiā rú gé shì,wú wù kě tōng shén。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

我有太古竹,青天骑作龙。wǒ yǒu tài gǔ zhú,qīng tiān qí zuò lóng。
明当渡江去,归听广陵钟。míng dāng dù jiāng qù,guī tīng guǎng líng zhōng。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

沧浪波涛阔,昆仑世界多。cāng làng bō tāo kuò,kūn lún shì jiè duō。
吾无缩地法,谁有步天歌。wú wú suō dì fǎ,shuí yǒu bù tiān gē。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

酒量尚一斗,鬓丝馀几茎。jiǔ liàng shàng yī dòu,bìn sī yú jǐ jīng。
辛夷开欲罢,何日问归程。xīn yí kāi yù bà,hé rì wèn guī chéng。

和饶介之春夜七绝

成廷圭

昨夜马头雹,满天羊角风。zuó yè mǎ tóu báo,mǎn tiān yáng jiǎo fēng。
吹灯不敢寐,愁坐欲书空。chuī dēng bù gǎn mèi,chóu zuò yù shū kōng。