古诗词

送天长县学教谕孙允诚任满归金陵

成廷圭

忆昔君方少年日,文帝潜宫曾一识。yì xī jūn fāng shǎo nián rì,wén dì qián gōng céng yī shí。
龙飞上天不可扳,图画空馀两奇石。lóng fēi shàng tiān bù kě bān,tú huà kōng yú liǎng qí shí。
闭户读书三十秋,一线为官十领职。bì hù dú shū sān shí qiū,yī xiàn wèi guān shí lǐng zhí。
天长令尹莫我知,苜蓿朝盘胜肉食。tiān zhǎng lìng yǐn mò wǒ zhī,mù xu cháo pán shèng ròu shí。
三年官满来扬州,僦屋正近横江楼。sān nián guān mǎn lái yáng zhōu,jiù wū zhèng jìn héng jiāng lóu。
门前车马日如市,谈经讲易皆公侯。mén qián chē mǎ rì rú shì,tán jīng jiǎng yì jiē gōng hóu。
公侯满座即沽酒,典却箧内青鼯裘。gōng hóu mǎn zuò jí gū jiǔ,diǎn què qiè nèi qīng wú qiú。
乡心苦忆长干里,明日君当渡烟水。xiāng xīn kǔ yì zhǎng gàn lǐ,míng rì jūn dāng dù yān shuǐ。
中山李桓文中雄,乃是君之渭阳氏。zhōng shān lǐ huán wén zhōng xióng,nǎi shì jūn zhī wèi yáng shì。
深衣再拜如母存,故宅重归令客喜。shēn yī zài bài rú mǔ cún,gù zhái zhòng guī lìng kè xǐ。
岂无旧业问松筠,亦有清辉照桑梓。qǐ wú jiù yè wèn sōng yún,yì yǒu qīng huī zhào sāng zǐ。
青云熟路君何如,白发沧江吾老矣。qīng yún shú lù jūn hé rú,bái fā cāng jiāng wú lǎo yǐ。

成廷圭

元芜城人,字原常,一字元章,又字礼执。好读书,工诗。奉母居市廛,植竹庭院间,扁其燕息之所曰居竹轩。晚遭乱,避地吴中。卒年七十余。有《居竹轩集》。 成廷圭的作品>>

猜您喜欢

题三友轩汤直学求赋三首

成廷圭

古松存古操,岂意受秦封。gǔ sōng cún gǔ cāo,qǐ yì shòu qín fēng。
岁晚风尘表,空山作卧龙。suì wǎn fēng chén biǎo,kōng shān zuò wò lóng。

题三友轩汤直学求赋三首

成廷圭

吾亦怜吾竹,孤清人未知。wú yì lián wú zhú,gū qīng rén wèi zhī。
向来多俗病,全得此君医。xiàng lái duō sú bìng,quán dé cǐ jūn yī。

题三友轩汤直学求赋三首

成廷圭

古梅如古士,岁晚托同襟。gǔ méi rú gǔ shì,suì wǎn tuō tóng jīn。
不作玉堂梦,山林深更深。bù zuò yù táng mèng,shān lín shēn gèng shēn。

题宋子章竹

成廷圭

黄陵只在断云西,苦竹丛深望欲迷。huáng líng zhǐ zài duàn yún xī,kǔ zhú cóng shēn wàng yù mí。
帝子不归春又晚,满林烟雨鹧鸪啼。dì zi bù guī chūn yòu wǎn,mǎn lín yān yǔ zhè gū tí。

洞宾出山像

成廷圭

散发空山只短衣,古来豪杰在知机。sàn fā kōng shān zhǐ duǎn yī,gǔ lái háo jié zài zhī jī。
无人识是纯阳子,万壑千岩独自归。wú rén shí shì chún yáng zi,wàn hè qiān yán dú zì guī。

徽庙御画栀子白头翁

成廷圭

栀子红时人正愁,故宫衰草不胜秋。zhī zi hóng shí rén zhèng chóu,gù gōng shuāi cǎo bù shèng qiū。
西风吹落青城月,啼得山禽也白头。xī fēng chuī luò qīng chéng yuè,tí dé shān qín yě bái tóu。

客中久雨

成廷圭

水满行厨欲产蛙,苔封老屋乱啼鸦。shuǐ mǎn xíng chú yù chǎn wā,tái fēng lǎo wū luàn tí yā。
南风十日黄梅雨,开尽冬青两树花。nán fēng shí rì huáng méi yǔ,kāi jǐn dōng qīng liǎng shù huā。

邓孝子行卷二首

成廷圭

歌罢河东孝子诗,满堂宾客动嗟咨。gē bà hé dōng xiào zi shī,mǎn táng bīn kè dòng jiē zī。
何由得著斓斑服,一日娱亲十二时。hé yóu dé zhù lán bān fú,yī rì yú qīn shí èr shí。

邓孝子行卷二首

成廷圭

哭尽秋天月不明,哀容憔悴欲无生。kū jǐn qiū tiān yuè bù míng,āi róng qiáo cuì yù wú shēng。
泪痕渍入泉台石,万古千秋父子情。lèi hén zì rù quán tái shí,wàn gǔ qiān qiū fù zi qíng。

秋塘戏鹅图

成廷圭

满塘秋水看苍鹅,草软沙平奈尔何。mǎn táng qiū shuǐ kàn cāng é,cǎo ruǎn shā píng nài ěr hé。
记得一群黄似酒,杏花梁上落红多。jì dé yī qún huáng shì jiǔ,xìng huā liáng shàng luò hóng duō。

春夜

成廷圭

酒兵无力破愁城,春尽空山杜宇声。jiǔ bīng wú lì pò chóu chéng,chūn jǐn kōng shān dù yǔ shēng。
敲缺唾壶眠不得,半帘花影月三更。qiāo quē tuò hú mián bù dé,bàn lián huā yǐng yuè sān gèng。

送刘将军致仕归襄阳

成廷圭

当年铁马渡襄江,敌国闻风夜纳降。dāng nián tiě mǎ dù xiāng jiāng,dí guó wén fēng yè nà jiàng。
今日却归江上去,岘山青满读书窗。jīn rì què guī jiāng shàng qù,xiàn shān qīng mǎn dú shū chuāng。

送刘将军致仕归襄阳

成廷圭

五月楼船始到家,山中无处不桑麻。wǔ yuè lóu chuán shǐ dào jiā,shān zhōng wú chù bù sāng má。
今人却笑东门老,白发春田独种瓜。jīn rén què xiào dōng mén lǎo,bái fā chūn tián dú zhǒng guā。

题蒲塘双燕图为刘小斋作

成廷圭

昭阳池馆晚风微,花落巢空去未归。zhāo yáng chí guǎn wǎn fēng wēi,huā luò cháo kōng qù wèi guī。
却是蒲塘春水阔,年年还傍小斋飞。què shì pú táng chūn shuǐ kuò,nián nián hái bàng xiǎo zhāi fēi。

九月十二日出北郊

成廷圭

官河两岸土城低,旗帜青红望欲迷。guān hé liǎng àn tǔ chéng dī,qí zhì qīng hóng wàng yù mí。
万木千林谁伐尽,数家茅屋野乌啼。wàn mù qiān lín shuí fá jǐn,shù jiā máo wū yě wū tí。