古诗词

东归谣送贝仲琚回吴中

方行

天目青逾蓝,上有危峰横空插汉高巉岩。tiān mù qīng yú lán,shàng yǒu wēi fēng héng kōng chā hàn gāo chán yán。
沧海深莫测,下有六鳌迭负蓬壶方丈于其侧。cāng hǎi shēn mò cè,xià yǒu liù áo dié fù péng hú fāng zhàng yú qí cè。
山峻极兮水波澜,千盘万折行路难。shān jùn jí xī shuǐ bō lán,qiān pán wàn zhé xíng lù nán。
愁看混沌开凿处,尚有斧迹留人间。chóu kàn hùn dùn kāi záo chù,shàng yǒu fǔ jì liú rén jiān。
殳山仙翁发如雪,胸蟠太和吐日月。shū shān xiān wēng fā rú xuě,xiōng pán tài hé tǔ rì yuè。
手中鍊石轻女娲,五色曾将补天裂。shǒu zhōng liàn shí qīng nǚ wā,wǔ sè céng jiāng bǔ tiān liè。
忆闻羽客从之游,青霞光乱云锦裘。yì wén yǔ kè cóng zhī yóu,qīng xiá guāng luàn yún jǐn qiú。
金鸡叫海白日惨,桂树四落空山愁。jīn jī jiào hǎi bái rì cǎn,guì shù sì luò kōng shān chóu。
昔年寒月照樽俎,明珠百斛轻于土。xī nián hán yuè zhào zūn zǔ,míng zhū bǎi hú qīng yú tǔ。
君山铁笛悲向人,羞杀堂前柳枝舞。jūn shān tiě dí bēi xiàng rén,xiū shā táng qián liǔ zhī wǔ。
君归东吴怀故庐,明星古宅非吾居。jūn guī dōng wú huái gù lú,míng xīng gǔ zhái fēi wú jū。
会稽泱漭浙江险,谁探千载太史禹穴之遗书。huì jī yāng mǎng zhè jiāng xiǎn,shuí tàn qiān zài tài shǐ yǔ xué zhī yí shū。
兴因东归发,遂作《东归谣》。xīng yīn dōng guī fā,suì zuò dōng guī yáo。
他年相忆五情热,应知泪湿双龙绡。tā nián xiāng yì wǔ qíng rè,yīng zhī lèi shī shuāng lóng xiāo。

方行

元台州黄岩人,字明敏。方国珍子。顺帝至正间为江浙行中书省参知政事,调江西。襟度潇洒,善谈名理,好读书。有《东轩集》。 方行的作品>>

猜您喜欢

清丽曲

方行

江花绕琼阙,绿水带朱楼。jiāng huā rào qióng quē,lǜ shuǐ dài zhū lóu。
开宴坐清夜,飞觞凌素秋。kāi yàn zuò qīng yè,fēi shāng líng sù qiū。
美人明月佩,仙客紫云裘。měi rén míng yuè pèi,xiān kè zǐ yún qiú。
生世真飘忽,应当秉烛游。shēng shì zhēn piāo hū,yīng dāng bǐng zhú yóu。

赠相虚中上人

方行

一室安禅久,三生结愿频。yī shì ān chán jiǔ,sān shēng jié yuàn pín。
传经来帝子,送食下天神。chuán jīng lái dì zi,sòng shí xià tiān shén。
水月虚空相,山云自在身。shuǐ yuè xū kōng xiāng,shān yún zì zài shēn。
慈航如可渡,应许姓庞人。cí háng rú kě dù,yīng xǔ xìng páng rén。

过太湖

方行

震泽留遗号,行人指太湖。zhèn zé liú yí hào,xíng rén zhǐ tài hú。
封疆连旧垒,形势压全吴。fēng jiāng lián jiù lěi,xíng shì yā quán wú。
水落鱼龙蛰,天寒雁鹜呼。shuǐ luò yú lóng zhé,tiān hán yàn wù hū。
扁舟思范蠡,吾亦老樵苏。biǎn zhōu sī fàn lí,wú yì lǎo qiáo sū。

过延陵

方行

延陵怀季子,遗迹古城东。yán líng huái jì zi,yí jì gǔ chéng dōng。
异代丹青在,千年祭祀同。yì dài dān qīng zài,qiān nián jì sì tóng。
高情思挂剑,远识纪观风。gāo qíng sī guà jiàn,yuǎn shí jì guān fēng。
欲问吴封处,苍烟落照中。yù wèn wú fēng chù,cāng yān luò zhào zhōng。

寄苏太史

方行

城隅分守地,江上断肠时。chéng yú fēn shǒu dì,jiāng shàng duàn cháng shí。
感此一日旧,坐令千里思。gǎn cǐ yī rì jiù,zuò lìng qiān lǐ sī。
青云当自力,白发不须悲。qīng yún dāng zì lì,bái fā bù xū bēi。
泽国多鸿雁,南来好寄诗。zé guó duō hóng yàn,nán lái hǎo jì shī。

留别选禅师

方行

分经莲漏下,幽径石苔封。fēn jīng lián lòu xià,yōu jìng shí tái fēng。
却笑此时别,更于何日逢。què xiào cǐ shí bié,gèng yú hé rì féng。
敲门思看竹,解榻爱听松。qiāo mén sī kàn zhú,jiě tà ài tīng sōng。
明发孤舟去,江云千万重。míng fā gū zhōu qù,jiāng yún qiān wàn zhòng。

游槎峰

方行

北极高临复道低,金银台殿与云齐。běi jí gāo lín fù dào dī,jīn yín tái diàn yǔ yún qí。
山中日月开新教,海内文章忆旧题。shān zhōng rì yuè kāi xīn jiào,hǎi nèi wén zhāng yì jiù tí。
西涧水深龙已化,东峰树老鹤同栖。xī jiàn shuǐ shēn lóng yǐ huà,dōng fēng shù lǎo hè tóng qī。
清游更拟陪诸老,绝壑天风散杖藜。qīng yóu gèng nǐ péi zhū lǎo,jué hè tiān fēng sàn zhàng lí。

登秦驻山

方行

此地曾经驻跸来,秦皇遗迹尚崔嵬。cǐ dì céng jīng zhù bì lái,qín huáng yí jì shàng cuī wéi。
采穷沧海无灵药,归到骊山有劫灰。cǎi qióng cāng hǎi wú líng yào,guī dào lí shān yǒu jié huī。
万里黑风迷鬼国,一杯弱水隔蓬莱。wàn lǐ hēi fēng mí guǐ guó,yī bēi ruò shuǐ gé péng lái。
诗人吊古应多思,落日高丘首重回。shī rén diào gǔ yīng duō sī,luò rì gāo qiū shǒu zhòng huí。

登子胥庙因观钱塘江潮

方行

吴越中分两岸开,怒涛千古响奔雷。wú yuè zhōng fēn liǎng àn kāi,nù tāo qiān gǔ xiǎng bēn léi。
子胥不作忠臣死,勾践终非霸主材。zi xū bù zuò zhōng chén sǐ,gōu jiàn zhōng fēi bà zhǔ cái。
岁月消磨人自老,江山壮丽我重来。suì yuè xiāo mó rén zì lǎo,jiāng shān zhuàng lì wǒ zhòng lái。
鸱夷铁箭俱安在,目断洪波万里回。chī yí tiě jiàn jù ān zài,mù duàn hóng bō wàn lǐ huí。

送贾彦临训导霍丘

方行

中都会面得从容,两载同听长乐钟。zhōng dōu huì miàn dé cóng róng,liǎng zài tóng tīng zhǎng lè zhōng。
天近君门严虎豹,地宽人海混鱼龙。tiān jìn jūn mén yán hǔ bào,dì kuān rén hǎi hùn yú lóng。
承恩自合归宣室,论道安能老辟雍。chéng ēn zì hé guī xuān shì,lùn dào ān néng lǎo pì yōng。
江柳春花增别恨,白头何日更相逢。jiāng liǔ chūn huā zēng bié hèn,bái tóu hé rì gèng xiāng féng。

送僧游浙西

方行

可叹浮云无定栖,锡飞还向浙河西。kě tàn fú yún wú dìng qī,xī fēi hái xiàng zhè hé xī。
杯从杨子江前渡,诗到生公石上题。bēi cóng yáng zi jiāng qián dù,shī dào shēng gōng shí shàng tí。
说法莲台花雨坠,安禅芝室夜星低。shuō fǎ lián tái huā yǔ zhuì,ān chán zhī shì yè xīng dī。
他年元亮如同社,相送无劳限虎溪。tā nián yuán liàng rú tóng shè,xiāng sòng wú láo xiàn hǔ xī。

送殷文学之关中

方行

博士才名成老翁,又随声教向关中。bó shì cái míng chéng lǎo wēng,yòu suí shēng jiào xiàng guān zhōng。
百年礼乐今重见,万国车书喜会同。bǎi nián lǐ lè jīn zhòng jiàn,wàn guó chē shū xǐ huì tóng。
泰华云开仙掌出,昆明水冷劫灰空。tài huá yún kāi xiān zhǎng chū,kūn míng shuǐ lěng jié huī kōng。
他时太史瞻星地,应说奎光聚井东。tā shí tài shǐ zhān xīng dì,yīng shuō kuí guāng jù jǐng dōng。

谢山中惠炭

方行

山木烧馀远寄将,色如玄玉浅含霜。shān mù shāo yú yuǎn jì jiāng,sè rú xuán yù qiǎn hán shuāng。
光浮上室三冬暖,气逼寒炉五夜长。guāng fú shàng shì sān dōng nuǎn,qì bī hán lú wǔ yè zhǎng。
吐出葛洪惊满口,吞来豫让岂充肠。tǔ chū gé hóng jīng mǎn kǒu,tūn lái yù ràng qǐ chōng cháng。
从今煨芋岩前客,笑指东风石鼎香。cóng jīn wēi yù yán qián kè,xiào zhǐ dōng fēng shí dǐng xiāng。

陈虚中外史煮石窝

方行

仙人高隐五云边,煮石曾令夜不眠。xiān rén gāo yǐn wǔ yún biān,zhǔ shí céng lìng yè bù mián。
世上已闻餐玉法,山中休种采芝田。shì shàng yǐ wén cān yù fǎ,shān zhōng xiū zhǒng cǎi zhī tián。
丹炉药与青猿守,瀛海书从白鹤传。dān lú yào yǔ qīng yuán shǒu,yíng hǎi shū cóng bái hè chuán。
歌罢洞庭明月里,只应微响落中天。gē bà dòng tíng míng yuè lǐ,zhǐ yīng wēi xiǎng luò zhōng tiān。

山窗独坐

方行

日落大江黑,月上万山静。rì luò dà jiāng hēi,yuè shàng wàn shān jìng。
独客坐寒窗,孤云起前岭。dú kè zuò hán chuāng,gū yún qǐ qián lǐng。
31123