古诗词

次三衢守马昂书垒韵

李孝光

主人歌且止,听我为尔歌。zhǔ rén gē qiě zhǐ,tīng wǒ wèi ěr gē。
作垒不厌小,买书不厌多。zuò lěi bù yàn xiǎo,mǎi shū bù yàn duō。
地上小儿喜夸犬,睚眦生怒如膰蛙。dì shàng xiǎo ér xǐ kuā quǎn,yá zì shēng nù rú fán wā。
先生书垒止类巢,不树长戟兼横戈。xiān shēng shū lěi zhǐ lèi cháo,bù shù zhǎng jǐ jiān héng gē。
清净如与圣贤遇,高明屡烦神物呵。qīng jìng rú yǔ shèng xián yù,gāo míng lǚ fán shén wù hē。
却笑飞仙十二城,鬼功日夜长琢磨。què xiào fēi xiān shí èr chéng,guǐ gōng rì yè zhǎng zuó mó。
其南通丹穴,其东僦女倭。qí nán tōng dān xué,qí dōng jiù nǚ wō。
北引崆峒挹酒之长柄,西收西漠专车之木禾。běi yǐn kōng dòng yì jiǔ zhī zhǎng bǐng,xī shōu xī mò zhuān chē zhī mù hé。
啸歌聚族无不可,祓除安用索与傩。xiào gē jù zú wú bù kě,fú chú ān yòng suǒ yǔ nuó。
羽衣服妖踏白茅,朱鬘善幻言呿啰。yǔ yī fú yāo tà bái máo,zhū mán shàn huàn yán qù luō。
而我先生不语怪,二氏羞伏面发酡。ér wǒ xiān shēng bù yǔ guài,èr shì xiū fú miàn fā tuó。
我垒何所有?但闻诗作魔。wǒ lěi hé suǒ yǒu?dàn wén shī zuò mó。
雕锼夺天巧,雅澹消众疴。diāo sōu duó tiān qiǎo,yǎ dàn xiāo zhòng kē。
我垒何所有?地窄安不颇。wǒ lěi hé suǒ yǒu?dì zhǎi ān bù pǒ。
惟有屈宋字,文声锵然相戛摩。wéi yǒu qū sòng zì,wén shēng qiāng rán xiāng jiá mó。
我垒何所有?而蓄礼士罗。wǒ lěi hé suǒ yǒu?ér xù lǐ shì luó。
罗致尽俊杰,往往为公么。luó zhì jǐn jùn jié,wǎng wǎng wèi gōng me。
我垒何所有?而无白马驮。wǒ lěi hé suǒ yǒu?ér wú bái mǎ tuó。
群书汗牛马,不涉流沙河。qún shū hàn niú mǎ,bù shè liú shā hé。
我垒何所有?而有太白力士靴。wǒ lěi hé suǒ yǒu?ér yǒu tài bái lì shì xuē。
著鞭见天子,竟往金鸾坡。zhù biān jiàn tiān zi,jìng wǎng jīn luán pō。
我垒何所有?而有韩公紫玉珂。wǒ lěi hé suǒ yǒu?ér yǒu hán gōng zǐ yù kē。
通籍引金阙,不愧国老皤。tōng jí yǐn jīn quē,bù kuì guó lǎo pó。
先生宁钝不为铦,宁方不为鈋。xiān shēng níng dùn bù wèi xiān,níng fāng bù wèi é。
窃闻先生骨已朽,空教众语漫缕。qiè wén xiān shēng gǔ yǐ xiǔ,kōng jiào zhòng yǔ màn lǚ。
春秋讹字变亥豕,宋楚方言作箕箩。chūn qiū é zì biàn hài shǐ,sòng chǔ fāng yán zuò jī luó。
后来继者浸灭裂,何其婴龀相㗻唆。hòu lái jì zhě jìn miè liè,hé qí yīng chèn xiāng guō suō。
纷纭百鸟更啁唧,安知清庙连猗那。fēn yún bǎi niǎo gèng zhāo jī,ān zhī qīng miào lián yī nà。
勿言我垒狭,不用蓖与蓑。wù yán wǒ lěi xiá,bù yòng bì yǔ suō。
容膝志自足,吾其敢蹉跎。róng xī zhì zì zú,wú qí gǎn cuō tuó。
问字函丈间,吴炔续四科。wèn zì hán zhàng jiān,wú guì xù sì kē。
勿言我垒小,日月才一梭。wù yán wǒ lěi xiǎo,rì yuè cái yī suō。
往来云汉上,飘忽若轻蛾。wǎng lái yún hàn shàng,piāo hū ruò qīng é。
组织成文章,飞扬如女萝。zǔ zhī chéng wén zhāng,fēi yáng rú nǚ luó。
中心若止水,水上元不波。zhōng xīn ruò zhǐ shuǐ,shuǐ shàng yuán bù bō。
深如相如读书屋,大如尧夫安乐窝。shēn rú xiāng rú dú shū wū,dà rú yáo fū ān lè wō。
可以扣我匣中之飞景,可以理我膝上之云和。kě yǐ kòu wǒ xiá zhōng zhī fēi jǐng,kě yǐ lǐ wǒ xī shàng zhī yún hé。
弦歌以解吾心之蕴结,弹铗以袪吾愁之诱囮。xián gē yǐ jiě wú xīn zhī yùn jié,dàn jiá yǐ qū wú chóu zhī yòu é。
如轈而不辐,如舟而不舵。rú cháo ér bù fú,rú zhōu ér bù duò。
高如鹳鸣垤,矗如蜂房涡。gāo rú guàn míng dié,chù rú fēng fáng wō。
又如仙人宅初拔,又如野处礼不苛。yòu rú xiān rén zhái chū bá,yòu rú yě chù lǐ bù kē。
又如橘中饮来去,又如树间坐以哦。yòu rú jú zhōng yǐn lái qù,yòu rú shù jiān zuò yǐ ó。
如连䔟偃蹇,如藻井馺娑。rú lián yí yǎn jiǎn,rú zǎo jǐng sà suō。
又如探虎穴,又如封蚁柯。yòu rú tàn hǔ xué,yòu rú fēng yǐ kē。
客至足周旋,高论如切磋。kè zhì zú zhōu xuán,gāo lùn rú qiè cuō。
坐以氍毹席,酌以鹦鹉螺。zuò yǐ qú shū xí,zhuó yǐ yīng wǔ luó。
佳儿引银艾,诸生避蓼莪。jiā ér yǐn yín ài,zhū shēng bì liǎo é。
开笼放白鹤,临池看白鹅。kāi lóng fàng bái hè,lín chí kàn bái é。
张具设??,中厨营饆锣。zhāng jù shè,zhōng chú yíng bì luó。
《绿腰》唱昆仑,苍头弹鼙婆。lǜ yāo chàng kūn lún,cāng tóu dàn pí pó。
屡歌明之君,举酒叫姮娥。lǚ gē míng zhī jūn,jǔ jiǔ jiào héng é。
丰草露湛湛,流水山峨峨。fēng cǎo lù zhàn zhàn,liú shuǐ shān é é。
人生意气足,可惜奈此明月青天何!昔者介推何为乎自焚于绵上,屈平胡为乎自沈于汩罗。rén shēng yì qì zú,kě xī nài cǐ míng yuè qīng tiān hé!xī zhě jiè tuī hé wèi hū zì fén yú mián shàng,qū píng hú wèi hū zì shěn yú gǔ luó。
何如先生日高官,事了登城照影清江沱。hé rú xiān shēng rì gāo guān,shì le dēng chéng zhào yǐng qīng jiāng tuó。
日课作诗三百首,翻怜笔史传写讹。rì kè zuò shī sān bǎi shǒu,fān lián bǐ shǐ chuán xiě é。
丈夫作事要磊落,布衣狐腋皆委佗。zhàng fū zuò shì yào lěi luò,bù yī hú yè jiē wěi tuó。
海滨白首钓鳌客,清秋策杖相经过。hǎi bīn bái shǒu diào áo kè,qīng qiū cè zhàng xiāng jīng guò。
李孝光

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。 李孝光的作品>>

猜您喜欢

衡门有一士

李孝光

衡门有一士,闭门恒苦饥。héng mén yǒu yī shì,bì mén héng kǔ jī。
俯仰良自惜,日晏犹弦歌。fǔ yǎng liáng zì xī,rì yàn yóu xián gē。
小人未足畏,君子或见之。xiǎo rén wèi zú wèi,jūn zi huò jiàn zhī。
宁为兰玉摧,不为萧艾滋。níng wèi lán yù cuī,bù wèi xiāo ài zī。

结庐南山下

李孝光

结庐南山下,颇纡故人辙。jié lú nán shān xià,pǒ yū gù rén zhé。
浮沉各自媚,长愧生理拙。fú chén gè zì mèi,zhǎng kuì shēng lǐ zhuō。
中园黄菊花,契阔见晚节。zhōng yuán huáng jú huā,qì kuò jiàn wǎn jié。
平生匡济心,敢爱已独洁。píng shēng kuāng jì xīn,gǎn ài yǐ dú jié。
岂无一樽酒,可以疗饥渴。qǐ wú yī zūn jiǔ,kě yǐ liáo jī kě。
归哉视汝菊,将恐霜露结。guī zāi shì rǔ jú,jiāng kǒng shuāng lù jié。

古诗七首

李孝光

青青庭中树,有鸟巢其南。qīng qīng tíng zhōng shù,yǒu niǎo cháo qí nán。
户牖聊自谋,啄饮性所甘。hù yǒu liáo zì móu,zhuó yǐn xìng suǒ gān。
中野有矰弋,相戒慎勿贪。zhōng yě yǒu zēng yì,xiāng jiè shèn wù tān。

古诗七首

李孝光

日出照我屋,政见脊令飞。rì chū zhào wǒ wū,zhèng jiàn jí lìng fēi。
鸣声甚和乐,永怀家人肥。míng shēng shén hé lè,yǒng huái jiā rén féi。
兄弟既相好,吾生式相依。xiōng dì jì xiāng hǎo,wú shēng shì xiāng yī。
恩勤重自将,父母讵可违。ēn qín zhòng zì jiāng,fù mǔ jù kě wéi。

古诗七首

李孝光

冬气渐闭密,百物尽零落。dōng qì jiàn bì mì,bǎi wù jǐn líng luò。
中林有贞姿,粲然独先觉。zhōng lín yǒu zhēn zī,càn rán dú xiān jué。
尺蠖递屈伸,天运不终剥。chǐ huò dì qū shēn,tiān yùn bù zhōng bō。
勿言霜露酷,熙阳已潜作。wù yán shuāng lù kù,xī yáng yǐ qián zuò。

古诗七首

李孝光

考槃在涧谷,伐檀寘河干。kǎo pán zài jiàn gǔ,fá tán zhì hé gàn。
利达或忘返,处穷亦已难。lì dá huò wàng fǎn,chù qióng yì yǐ nán。
中夜起太息,取琴为尔弹。zhōng yè qǐ tài xī,qǔ qín wèi ěr dàn。
智士当黾勉,仁人良独安。zhì shì dāng mǐn miǎn,rén rén liáng dú ān。

古诗七首

李孝光

旭日始曰旦,有鸟鸣嘐嘐。xù rì shǐ yuē dàn,yǒu niǎo míng xiāo xiāo。
牡出得饮啄,雌居完守巢。mǔ chū dé yǐn zhuó,cí jū wán shǒu cháo。
幽人念兹久,尼父讵系瓠。yōu rén niàn zī jiǔ,ní fù jù xì hù。
先民重自任,贵器藉白茅。xiān mín zhòng zì rèn,guì qì jí bái máo。

中园

李孝光

中园斩萧艾,幽花发孤妍。zhōng yuán zhǎn xiāo ài,yōu huā fā gū yán。
纷吾穷所谐,乃独叙汝贤。fēn wú qióng suǒ xié,nǎi dú xù rǔ xián。
岂无桃李花,谅非同心言。qǐ wú táo lǐ huā,liàng fēi tóng xīn yán。
平生屈大夫,不为人所怜。píng shēng qū dà fū,bù wèi rén suǒ lián。

赋诗分得欲雪

李孝光

鸟雀不畏人,啧啧上庭树。niǎo què bù wèi rén,zé zé shàng tíng shù。
萧条山已黄,惨憺江气暮。xiāo tiáo shān yǐ huáng,cǎn dàn jiāng qì mù。
游子未得归,天严风断渡。yóu zi wèi dé guī,tiān yán fēng duàn dù。

送翁景旸作台州掾

李孝光

门前五株桃,春暮始作花。mén qián wǔ zhū táo,chūn mù shǐ zuò huā。
劝尔一杯酒,丈夫莫思家。quàn ěr yī bēi jiǔ,zhàng fū mò sī jiā。
功成持身归,吏民相迎遮。gōng chéng chí shēn guī,lì mín xiāng yíng zhē。
男儿自应尔,父老慎勿夸。nán ér zì yīng ěr,fù lǎo shèn wù kuā。

与范子择三首

李孝光

仁人在高位,幽士适中林。rén rén zài gāo wèi,yōu shì shì zhōng lín。
出处元一致,持尔耿介心。chū chù yuán yī zhì,chí ěr gěng jiè xīn。
黄流受圭瓒,秋兰盈我襟。huáng liú shòu guī zàn,qiū lán yíng wǒ jīn。
故人既如此,朱弦有遗音。gù rén jì rú cǐ,zhū xián yǒu yí yīn。

与范子择三首

李孝光

夷吾菁茅谋,仲父四方翰。yí wú jīng máo móu,zhòng fù sì fāng hàn。
悠哉南山歌,夜永何时旦。yōu zāi nán shān gē,yè yǒng hé shí dàn。
北风吹短衣,千载有馀叹。běi fēng chuī duǎn yī,qiān zài yǒu yú tàn。
相见且乐酒,况也云雨散。xiāng jiàn qiě lè jiǔ,kuàng yě yún yǔ sàn。

与范子择三首

李孝光

佳菊有芳气,鸣雁忽南征。jiā jú yǒu fāng qì,míng yàn hū nán zhēng。
故人在海县,重此话平生。gù rén zài hǎi xiàn,zhòng cǐ huà píng shēng。
䟤跋黄尘下,乃见玉雪清。bì bá huáng chén xià,nǎi jiàn yù xuě qīng。
丈夫各有适,贱贵足交情。zhàng fū gè yǒu shì,jiàn guì zú jiāo qíng。

送武呈景耀随伯氏之金华

李孝光

驱车出东门,车行有离声。qū chē chū dōng mén,chē xíng yǒu lí shēng。
升高望城郭,嘉树何青青。shēng gāo wàng chéng guō,jiā shù hé qīng qīng。
平生畏离别,乃复送子行。píng shēng wèi lí bié,nǎi fù sòng zi xíng。

观弋阳诸公诗题其后简刘国瑞

李孝光

客有袖短牍,过我城南陬。kè yǒu xiù duǎn dú,guò wǒ chéng nán zōu。
云是乡诸老,文字吾所收。yún shì xiāng zhū lǎo,wén zì wú suǒ shōu。
当窗取之读,惊喜频掉头。dāng chuāng qǔ zhī dú,jīng xǐ pín diào tóu。
应接不自疲,赤手捕蛟虬。yīng jiē bù zì pí,chì shǒu bǔ jiāo qiú。
往往与我会,殊源忽同流。wǎng wǎng yǔ wǒ huì,shū yuán hū tóng liú。
雄文虎凤跃,清诗千里驹。xióng wén hǔ fèng yuè,qīng shī qiān lǐ jū。
才名自如此,咳唾传九州。cái míng zì rú cǐ,ké tuò chuán jiǔ zhōu。
群公皆高年,老拳非众仇。qún gōng jiē gāo nián,lǎo quán fēi zhòng chóu。
辞醇殆纯熟,智妙足发谋。cí chún dài chún shú,zhì miào zú fā móu。
张子吾所畏,文成已汗牛。zhāng zi wú suǒ wèi,wén chéng yǐ hàn niú。
徐君金闺彦,缀久笔不留。xú jūn jīn guī yàn,zhuì jiǔ bǐ bù liú。
碧海连月窟,双袖珊瑚钩。bì hǎi lián yuè kū,shuāng xiù shān hú gōu。
烂熳发奇怪,天公闻之愁。làn màn fā qí guài,tiān gōng wén zhī chóu。
署云白玉署,足使作者羞。shǔ yún bái yù shǔ,zú shǐ zuò zhě xiū。
顾我方老矣,技薄讵敢酬。gù wǒ fāng lǎo yǐ,jì báo jù gǎn chóu。
揽卷三太息,深坐愧冥搜。lǎn juǎn sān tài xī,shēn zuò kuì míng sōu。
岂无正始音,击壶歌不休。qǐ wú zhèng shǐ yīn,jī hú gē bù xiū。
长恐文献落,见此岂复忧。zhǎng kǒng wén xiàn luò,jiàn cǐ qǐ fù yōu。
沽酒白门下,作赋仲宣楼。gū jiǔ bái mén xià,zuò fù zhòng xuān lóu。
放荡且娱乐,焉知敝貂裘。fàng dàng qiě yú lè,yān zhī bì diāo qiú。