古诗词

铁笛歌为铁厓赋

李孝光

铁厓道人吹铁笛,宫徵含嚼太古音。tiě yá dào rén chuī tiě dí,gōng zhēng hán jué tài gǔ yīn。
一声吹破浑沌窍,一声吹破天地心。yī shēng chuī pò hún dùn qiào,yī shēng chuī pò tiān dì xīn。
一声吹开虎豺闼,彤庭跪献丹扆箴。yī shēng chuī kāi hǔ chái tà,tóng tíng guì xiàn dān yǐ zhēn。
问君何以得此曲,妙谐律吕可以召阳而呼阴。wèn jūn hé yǐ dé cǐ qū,miào xié lǜ lǚ kě yǐ zhào yáng ér hū yīn。
都将春秋一百四十二年笔削手谱成,透天之窍价重双南金。dōu jiāng chūn qiū yī bǎi sì shí èr nián bǐ xuē shǒu pǔ chéng,tòu tiān zhī qiào jià zhòng shuāng nán jīn。
掉头玉署不肯入,直入弁峰绝顶俯看东溟深。diào tóu yù shǔ bù kěn rù,zhí rù biàn fēng jué dǐng fǔ kàn dōng míng shēn。
王纲正统著高论,唾彼传癖兼书淫。wáng gāng zhèng tǒng zhù gāo lùn,tuò bǐ chuán pǐ jiān shū yín。
时人不识我不厌,会有使者徵球琳。shí rén bù shí wǒ bù yàn,huì yǒu shǐ zhě zhēng qiú lín。
具区下浸三万六千顷之白银浪,洞庭上立七十二朵之青瑶岑。jù qū xià jìn sān wàn liù qiān qǐng zhī bái yín làng,dòng tíng shàng lì qī shí èr duǒ zhī qīng yáo cén。
莫邪老铁作龙吼,丹山凤舞江蛟吟。mò xié lǎo tiě zuò lóng hǒu,dān shān fèng wǔ jiāng jiāo yín。
勖哉宗彦吾所钦,赤泉之盟犹可寻。xù zāi zōng yàn wú suǒ qīn,chì quán zhī méng yóu kě xún。
更吹一声振我清白祖,大鸣盛世,载赓阜财解愠南风琴。gèng chuī yī shēng zhèn wǒ qīng bái zǔ,dà míng shèng shì,zài gēng fù cái jiě yùn nán fēng qín。
李孝光

李孝光

李孝光(1285~1350),元代文学家、诗人、学者。初名同祖,字季和,号五峰,后代学者多称之“李五峰”。温州乐清(今属浙江)人。少年时博学,以文章负名当世。他作文取法古人,不趋时尚,与杨维桢并称“杨李”。早年隐居在雁荡五峰山下,四方之士,远来受学,名誉日广。至正七年(1347)应召为秘书监著作郎,至正八年擢升秘书监丞。至正十年(1350)辞职南归,途中病逝通州,享年66岁。著有《五峰集》20卷。 李孝光的作品>>

猜您喜欢

用志能台郎韵寄萨使君今为江南诸道御史台令史

李孝光

金尽壮士安足惜,酒多好怀聊复开。jīn jǐn zhuàng shì ān zú xī,jiǔ duō hǎo huái liáo fù kāi。
昨夜东家借生马,升州高处望君来。zuó yè dōng jiā jiè shēng mǎ,shēng zhōu gāo chù wàng jūn lái。

题李遵道枯木竹石图

李孝光

谪仙夜入雷电室,捕得飞来石上梭。zhé xiān yè rù léi diàn shì,bǔ dé fēi lái shí shàng suō。
却斫灵槎挂明月,横吹玉笛上天河。què zhuó líng chá guà míng yuè,héng chuī yù dí shàng tiān hé。

次萨使君六合诗韵二首

李孝光

瞿塘雪解水初回,浪触金山怒转雷。qú táng xuě jiě shuǐ chū huí,làng chù jīn shān nù zhuǎn léi。
惟有诗人天亦爱,迎船怪雨为君开。wéi yǒu shī rén tiān yì ài,yíng chuán guài yǔ wèi jūn kāi。

次萨使君六合诗韵二首

李孝光

梦驱枢郎发船去,两舷成与岐龙撞。mèng qū shū láng fā chuán qù,liǎng xián chéng yǔ qí lóng zhuàng。
醒时呼童开户看,月在青天天在江。xǐng shí hū tóng kāi hù kàn,yuè zài qīng tiān tiān zài jiāng。

次梁有章韵

李孝光

谁怜范叔老犹寒,客里兼旬酒榼乾。shuí lián fàn shū lǎo yóu hán,kè lǐ jiān xún jiǔ kē qián。
天若无情天亦老,自调绿绮向君弹。tiān ruò wú qíng tiān yì lǎo,zì diào lǜ qǐ xiàng jūn dàn。

送谢仲连小□巡检

李孝光

承平已久桴鼓息,事简官清只煮茶。chéng píng yǐ jiǔ fú gǔ xī,shì jiǎn guān qīng zhǐ zhǔ chá。
山崦东西足僧寺,时时骑马看黄花。shān yān dōng xī zú sēng sì,shí shí qí mǎ kàn huáng huā。

十二月十三日登凤凰台望淮南雪中诸山兼书道上所见二首

李孝光

雪花一丈欲齐楼,人住凤凰台上头。xuě huā yī zhàng yù qí lóu,rén zhù fèng huáng tái shàng tóu。
雪隔淮南数千里,青山断处是滁州。xuě gé huái nán shù qiān lǐ,qīng shān duàn chù shì chú zhōu。

十二月十三日登凤凰台望淮南雪中诸山兼书道上所见二首

李孝光

貂帽金鞲绿裤襦,骑童自狎小毡车。diāo mào jīn gōu lǜ kù rú,qí tóng zì xiá xiǎo zhān chē。
黄金博得歌姬笑,却笑先生夜读书。huáng jīn bó dé gē jī xiào,què xiào xiān shēng yè dú shū。

送卫县尹

李孝光

轩辕羽仗上云霄,天上璚台绛节朝。xuān yuán yǔ zhàng shàng yún xiāo,tiān shàng qióng tái jiàng jié cháo。
桂树阴阴明月出,画屏西畔听吹箫。guì shù yīn yīn míng yuè chū,huà píng xī pàn tīng chuī xiāo。

怀萨使君二首

李孝光

憎夜还闻蟋蟀吟,定知秋色上青林。zēng yè hái wén xī shuài yín,dìng zhī qiū sè shàng qīng lín。
坐看黄叶落四五,记得题诗入绿阴。zuò kàn huáng yè luò sì wǔ,jì dé tí shī rù lǜ yīn。

怀萨使君二首

李孝光

山雨萧萧到楚回,夜凉鸿雁渐应来。shān yǔ xiāo xiāo dào chǔ huí,yè liáng hóng yàn jiàn yīng lái。
题诗满壁无人看,墙下玉簪花又开。tí shī mǎn bì wú rén kàn,qiáng xià yù zān huā yòu kāi。

静轩卷

李孝光

沈沈院落无人语,燕子归来柳絮初。shěn shěn yuàn luò wú rén yǔ,yàn zi guī lái liǔ xù chū。
行绕东池日卓午,春风吹乱一床书。xíng rào dōng chí rì zhuó wǔ,chūn fēng chuī luàn yī chuáng shū。

病中

李孝光

化工弄春手未滑,虚负几番花信风。huà gōng nòng chūn shǒu wèi huá,xū fù jǐ fān huā xìn fēng。
自倚东园花未遍,故将小病恼诗翁。zì yǐ dōng yuán huā wèi biàn,gù jiāng xiǎo bìng nǎo shī wēng。

丙子五日雪

李孝光

南土冬暄又无雨,今年春雪没行车。nán tǔ dōng xuān yòu wú yǔ,jīn nián chūn xuě méi xíng chē。
夜深户下如月白,自起开窗读汉书。yè shēn hù xià rú yuè bái,zì qǐ kāi chuāng dú hàn shū。

送冯秦卿

李孝光

天下承平边事小,将军卧治莫谈兵。tiān xià chéng píng biān shì xiǎo,jiāng jūn wò zhì mò tán bīng。
公庭吏散无来客,自数阶前挝鼓声。gōng tíng lì sàn wú lái kè,zì shù jiē qián wō gǔ shēng。