古诗词

番禺杖

王恽

异种来番国,知名自老坡。yì zhǒng lái fān guó,zhī míng zì lǎo pō。
杖才任操倚,节目喜摩挲。zhàng cái rèn cāo yǐ,jié mù xǐ mó sā。
尺度天然足,柑黄气色和。chǐ dù tiān rán zú,gān huáng qì sè hé。
奇姿含海雾,孤植映江沱。qí zī hán hǎi wù,gū zhí yìng jiāng tuó。
物眇离乡贵,材稀审实讹。wù miǎo lí xiāng guì,cái xī shěn shí é。
声音铿爪甲,鳞介讶鲛鼍。shēng yīn kēng zhǎo jiǎ,lín jiè yà jiāo tuó。
鞭驭真雷策,批亢格鲁戈。biān yù zhēn léi cè,pī kàng gé lǔ gē。
重轻欣得所,长短称闲拖。zhòng qīng xīn dé suǒ,zhǎng duǎn chēng xián tuō。
扶老携行便,持危得力多。fú lǎo xié xíng biàn,chí wēi dé lì duō。
金蛇僵自劲,鲐背痒忘苛。jīn shé jiāng zì jìn,tái bèi yǎng wàng kē。
不自浮槎使,来从老伏波。bù zì fú chá shǐ,lái cóng lǎo fú bō。
见归情郑重,未许老婆娑。jiàn guī qíng zhèng zhòng,wèi xǔ lǎo pó suō。
入手嗟神物,传看骇玉柯。rù shǒu jiē shén wù,chuán kàn hài yù kē。
支颐看月出,横膝伴诗哦。zhī yí kàn yuè chū,héng xī bàn shī ó。
选胜寻泉石,穷幽入薜萝。xuǎn shèng xún quán shí,qióng yōu rù bì luó。
有时儿女触,却恐鬼神呵。yǒu shí ér nǚ chù,què kǒng guǐ shén hē。
盖节空筇竹,神锋黯太阿。gài jié kōng qióng zhú,shén fēng àn tài ā。
笑挥堪解虎,静倚可降魔。xiào huī kān jiě hǔ,jìng yǐ kě jiàng mó。
灵寿轻无赖,梅条皱可捼。líng shòu qīng wú lài,méi tiáo zhòu kě ruó。
花藤昏玳晕,斑点惨湘娥。huā téng hūn dài yūn,bān diǎn cǎn xiāng é。
桃竹那能比,桃榔未足歌。táo zhú nà néng bǐ,táo láng wèi zú gē。
望尘甘却立,敛迹总无过。wàng chén gān què lì,liǎn jì zǒng wú guò。
用舍时当审,敲撞责果何?yòng shě shí dāng shěn,qiāo zhuàng zé guǒ hé?
更防雷雨夜,冲屋学陶梭。gèng fáng léi yǔ yè,chōng wū xué táo suō。
王恽

王恽

王恽,字仲谋,号秋涧,卫州路汲县(今河南卫辉市)人。元朝著名学者、诗人、政治家,一生仕宦,刚直不阿,清贫守职,好学善文。成为元世祖忽必烈、裕宗皇太子真金和成宗皇帝铁木真三代的谏臣。 王恽的作品>>

猜您喜欢

玉漏迟·答南乐令周干臣来篇

王恽

竹林幽思杳。zhú lín yōu sī yǎo。
栖迟自叹,离群孤鸟。qī chí zì tàn,lí qún gū niǎo。
万里云翔,海树去相依绕。wàn lǐ yún xiáng,hǎi shù qù xiāng yī rào。
邻笛一声唤起,忆共听、朱丝雅调。lín dí yī shēng huàn qǐ,yì gòng tīng zhū sī yǎ diào。
还自笑。hái zì xiào。
当年已愧,孙登清啸。dāng nián yǐ kuì,sūn dēng qīng xiào。
清扰。qīng rǎo。
回首分飞,怅落落相期,望高嵩少。huí shǒu fēn fēi,chàng luò luò xiāng qī,wàng gāo sōng shǎo。
会鲜离多,经世又谁曾了。huì xiān lí duō,jīng shì yòu shuí céng le。
二子况成陈迹,落月满、屋梁空照。èr zi kuàng chéng chén jì,luò yuè mǎn wū liáng kōng zhào。
庭户晓。tíng hù xiǎo。
得意眼中人少。dé yì yǎn zhōng rén shǎo。

夺锦标

王恽

六郡雄藩,会稽旁带,雨浙风烟如昔。liù jùn xióng fān,huì jī páng dài,yǔ zhè fēng yān rú xī。
碧草莫伤春浦,冠盖东南,几多行客。bì cǎo mò shāng chūn pǔ,guān gài dōng nán,jǐ duō xíng kè。
正新亭父老,望云霓、苦思休息。zhèng xīn tíng fù lǎo,wàng yún ní kǔ sī xiū xī。
道朝家、雨露同春,问甚江南江北。dào cháo jiā yǔ lù tóng chūn,wèn shén jiāng nán jiāng běi。
贺监归舟逸兴,何似双旌,尽慰元郎行色。hè jiān guī zhōu yì xīng,hé shì shuāng jīng,jǐn wèi yuán láng xíng sè。
镜水绿通朱阁,威畅恩宣,海波春寂。jìng shuǐ lǜ tōng zhū gé,wēi chàng ēn xuān,hǎi bō chūn jì。
笑东山老去。xiào dōng shān lǎo qù。
此心初、非□泉石。cǐ xīn chū fēi quán shí。
约海楼、翡翠同游,醉里山阴陈迹。yuē hǎi lóu fěi cuì tóng yóu,zuì lǐ shān yīn chén jì。

好事近

王恽

宫殿曲江头,漠漠轻阴开彻。gōng diàn qū jiāng tóu,mò mò qīng yīn kāi chè。
花柳都城三月,正禁烟时节。huā liǔ dōu chéng sān yuè,zhèng jìn yān shí jié。
阿鸣毂击玉泉游,故老向人说。ā míng gǔ jī yù quán yóu,gù lǎo xiàng rén shuō。
一片春风箫鼓,荡黎花香雪。yī piàn chūn fēng xiāo gǔ,dàng lí huā xiāng xuě。

好事近

王恽

华发一衰翁,世事眼中看彻。huá fā yī shuāi wēng,shì shì yǎn zhōng kàn chè。
只为年来薄宦,负东山高节。zhǐ wèi nián lái báo huàn,fù dōng shān gāo jié。
冥冥神理到无凭,此外更何说。míng míng shén lǐ dào wú píng,cǐ wài gèng hé shuō。
安得百壶春酒,扫羁愁如雪。ān dé bǎi hú chūn jiǔ,sǎo jī chóu rú xuě。

好事近·过南云门

王恽

南北两云门,竹圃稻畦如画。nán běi liǎng yún mén,zhú pǔ dào qí rú huà。
罢亚黄云万顷,自长渠飞洒。bà yà huáng yún wàn qǐng,zì zhǎng qú fēi sǎ。
太行钟秀尽三乡,形胜递高下。tài xíng zhōng xiù jǐn sān xiāng,xíng shèng dì gāo xià。
笑我年来用舍,似田间秧马。xiào wǒ nián lái yòng shě,shì tián jiān yāng mǎ。

好事近·尝点东坡橘乐汤作

王恽

石鼎响松风,茗饮老来多怯。shí dǐng xiǎng sōng fēng,míng yǐn lǎo lái duō qiè。
唤起雪堂清兴,瀹鹧斑金屑。huàn qǐ xuě táng qīng xīng,yuè zhè bān jīn xiè。
橘中有乐胜商山,香味不容说。jú zhōng yǒu lè shèng shāng shān,xiāng wèi bù róng shuō。
觉我胸中磈磊,被春江澄彻。jué wǒ xiōng zhōng wěi lěi,bèi chūn jiāng chéng chè。

好事近·春寒继刘君卿韵三首

王恽

斗柄转春城,向暖小桃开彻。dòu bǐng zhuǎn chūn chéng,xiàng nuǎn xiǎo táo kāi chè。
不似今年正月,过深冬时节。bù shì jīn nián zhèng yuè,guò shēn dōng shí jié。
故将新巧发阴机,春事未容说。gù jiāng xīn qiǎo fā yīn jī,chūn shì wèi róng shuō。
且就驱云风帚,扫西山晴雪。qiě jiù qū yún fēng zhǒu,sǎo xī shān qíng xuě。

好事近·赋庭下新开梨花

王恽

轩锁碧玲珑,好雨初晴三月。xuān suǒ bì líng lóng,hǎo yǔ chū qíng sān yuè。
放出暖烟迟日,醉风檐香雪。fàng chū nuǎn yān chí rì,zuì fēng yán xiāng xuě。
一尊吟绕洗妆看,玉笛笑吹裂。yī zūn yín rào xǐ zhuāng kàn,yù dí xiào chuī liè。
留待夜深庭院,伴素娥清绝。liú dài yè shēn tíng yuàn,bàn sù é qīng jué。

如梦令

王恽

老境心便多暇。lǎo jìng xīn biàn duō xiá。
束缚尘缨高挂。shù fù chén yīng gāo guà。
饭饱去寻君,闲步闲吟闲话。fàn bǎo qù xún jūn,xián bù xián yín xián huà。
闲话。xián huà。
闲话。xián huà。
过眼纷华都罢。guò yǎn fēn huá dōu bà。

如梦令

王恽

半世随波从众。bàn shì suí bō cóng zhòng。
几被狙翁调弄。jǐ bèi jū wēng diào nòng。
富贵苦相谩,一枕槐根春梦。fù guì kǔ xiāng mán,yī zhěn huái gēn chūn mèng。
春梦。chūn mèng。
春梦。chūn mèng。
况复此身无用。kuàng fù cǐ shēn wú yòng。

如梦令

王恽

友道雨翻云覆。yǒu dào yǔ fān yún fù。
胶漆几人持久。jiāo qī jǐ rén chí jiǔ。
遣兴漫题诗,客至有钱沽酒。qiǎn xīng màn tí shī,kè zhì yǒu qián gū jiǔ。
沽酒。gū jiǔ。
沽酒。gū jiǔ。
径入醉乡无有。jìng rù zuì xiāng wú yǒu。

如梦令·和曲山韵

王恽

仁宦须求遭遇。rén huàn xū qiú zāo yù。
不顾已沾泥絮。bù gù yǐ zhān ní xù。
攘攘世间人,总被虚名引去。rǎng rǎng shì jiān rén,zǒng bèi xū míng yǐn qù。
引去。yǐn qù。
引去。yǐn qù。
光景促于朝暮。guāng jǐng cù yú cháo mù。

江城子

王恽

小窗遥夜失冬严。xiǎo chuāng yáo yè shī dōng yán。
觉春添。jué chūn tiān。
卷疏帘。juǎn shū lián。
掌许冰花,撩乱扑风檐。zhǎng xǔ bīng huā,liāo luàn pū fēng yán。
喜倒坐中儿子辈,争指似,谢家盐。xǐ dào zuò zhōng ér zi bèi,zhēng zhǐ shì,xiè jiā yán。
一杯灯下醉掀髯。yī bēi dēng xià zuì xiān rán。
处穷阎。chù qióng yán。
最情忺。zuì qíng xiān。
万垄含春,江上麦纤纤。wàn lǒng hán chūn,jiāng shàng mài xiān xiān。
应笑冻吟苏老子,揩病目,认青帘。yīng xiào dòng yín sū lǎo zi,kāi bìng mù,rèn qīng lián。

江城子·为张同知寿

王恽

滦江晴漾首山前。luán jiāng qíng yàng shǒu shān qián。
玉为渊。yù wèi yuān。
秀相连。xiù xiāng lián。
总把华英,都付使君贤。zǒng bǎ huá yīng,dōu fù shǐ jūn xián。
梅竹堂深歌吹动,香似雾,酒如川。méi zhú táng shēn gē chuī dòng,xiāng shì wù,jiǔ rú chuān。
列城千里听鸣弦。liè chéng qiān lǐ tīng míng xián。
颂声喧。sòng shēng xuān。
觉春偏。jué chūn piān。
争遣翱翔,犹是贰车权。zhēng qiǎn áo xiáng,yóu shì èr chē quán。
满泛一杯添寿酒,悬斗印,看他年。mǎn fàn yī bēi tiān shòu jiǔ,xuán dòu yìn,kàn tā nián。

江城子·赋拜月图

王恽

一枝繁杏宋墙东。yī zhī fán xìng sòng qiáng dōng。
翠帷重。cuì wéi zhòng。
卷春风。juǎn chūn fēng。
留得残妆,帘月拜玲珑。liú dé cán zhuāng,lián yuè bài líng lóng。
云作鬓蝉霞作袂,香雾湿,玉鬟松。yún zuò bìn chán xiá zuò mèi,xiāng wù shī,yù huán sōng。
闲情都付烛华红。xián qíng dōu fù zhú huá hóng。
琐窗中。suǒ chuāng zhōng。
照芳容。zhào fāng róng。
细逐行云,零乱紫金峰。xì zhú xíng yún,líng luàn zǐ jīn fēng。
天外翠鸾仙侣在,城阙晚,梦芙蓉。tiān wài cuì luán xiān lǚ zài,chéng quē wǎn,mèng fú róng。