古诗词

拜奠宣圣林墓

王恽

庭训堕渺茫,师授悖严诫。tíng xùn duò miǎo máng,shī shòu bèi yán jiè。
羌予不惑年,行己得夷隘。qiāng yǔ bù huò nián,xíng jǐ dé yí ài。
今岁客东鲁,似为神所介。jīn suì kè dōng lǔ,shì wèi shén suǒ jiè。
驾言逐秋风,得展阙里拜。jià yán zhú qiū fēng,dé zhǎn quē lǐ bài。
遥遥鲁甸馀,汶水走湍濑。yáo yáo lǔ diān yú,wèn shuǐ zǒu tuān lài。
凭轼望云林,郁郁佳气叆。píng shì wàng yún lín,yù yù jiā qì ài。
齐庄趋两楹,奠献成孤酹。qí zhuāng qū liǎng yíng,diàn xiàn chéng gū lèi。
岿然三圣封,仰止高泰岱。kuī rán sān shèng fēng,yǎng zhǐ gāo tài dài。
恨生千年后,今夕备扫洒。hèn shēng qiān nián hòu,jīn xī bèi sǎo sǎ。
披云睹天日,太极开一画。pī yún dǔ tiān rì,tài jí kāi yī huà。
彼苍讵能言,谆谆圣为代。bǐ cāng jù néng yán,zhūn zhūn shèng wèi dài。
三纲与九法,范围无内外。sān gāng yǔ jiǔ fǎ,fàn wéi wú nèi wài。
君臣以之定,乾坤以之泰。jūn chén yǐ zhī dìng,qián kūn yǐ zhī tài。
东周不可为,述作万世赖。dōng zhōu bù kě wèi,shù zuò wàn shì lài。
藐聆徇铎音,元化雷雨解。miǎo líng xùn duó yīn,yuán huà léi yǔ jiě。
敬想燕居容,金声锵玉佩。jìng xiǎng yàn jū róng,jīn shēng qiāng yù pèi。
当时七十子,授受俨如待。dāng shí qī shí zi,shòu shòu yǎn rú dài。
凤兮鸣几时,诸子沸秋籁。fèng xī míng jǐ shí,zhū zi fèi qiū lài。
一朱乱红紫,百谷茷稊稗。yī zhū luàn hóng zǐ,bǎi gǔ fá tí bài。
愚者甘下达,诞者乐语怪。yú zhě gān xià dá,dàn zhě lè yǔ guài。
韫藏宝康瓠,斡弃清庙鼐。yùn cáng bǎo kāng hù,wò qì qīng miào nài。
明伦得不泯,而有六经在。míng lún dé bù mǐn,ér yǒu liù jīng zài。
天高孰可阶,一气包厚载。tiān gāo shú kě jiē,yī qì bāo hòu zài。
兹游固难言,默契心有会。zī yóu gù nán yán,mò qì xīn yǒu huì。
胸中九云梦,吞纳失蒂芥。xiōng zhōng jiǔ yún mèng,tūn nà shī dì jiè。
循循善诱辞,师也书诸带。xún xún shàn yòu cí,shī yě shū zhū dài。
缅怀伯禽业,郁郁文献最。miǎn huái bó qín yè,yù yù wén xiàn zuì。
三桓张公室,霸功炽而忲。sān huán zhāng gōng shì,bà gōng chì ér tài。
一奢去无复,荒陵馀石獬。yī shē qù wú fù,huāng líng yú shí xiè。
煌煌天乙孙,肤敏半冠盖。huáng huáng tiān yǐ sūn,fū mǐn bàn guān gài。
德博庆自修,道大世能迈。dé bó qìng zì xiū,dào dà shì néng mài。
金石贯元精,泗波来远派。jīn shí guàn yuán jīng,sì bō lái yuǎn pài。
汪濊一圣海,不随梁木坏。wāng huì yī shèng hǎi,bù suí liáng mù huài。
归侍金丝堂,摄齐闻謦欬。guī shì jīn sī táng,shè qí wén qǐng kài。
恍如到帝所,钧天广乐备。huǎng rú dào dì suǒ,jūn tiān guǎng lè bèi。
洗我两耳聪,肉味忘一嘬。xǐ wǒ liǎng ěr cōng,ròu wèi wàng yī chuài。
咏归写遗音,风雅变鄘邶。yǒng guī xiě yí yīn,fēng yǎ biàn yōng bèi。
一箪老东家,吾知其乐大。yī dān lǎo dōng jiā,wú zhī qí lè dà。
迟迟不忍去,寒日下苍桧。chí chí bù rěn qù,hán rì xià cāng guì。
王恽

王恽

王恽,字仲谋,号秋涧,卫州路汲县(今河南卫辉市)人。元朝著名学者、诗人、政治家,一生仕宦,刚直不阿,清贫守职,好学善文。成为元世祖忽必烈、裕宗皇太子真金和成宗皇帝铁木真三代的谏臣。 王恽的作品>>

猜您喜欢

南乡子

王恽

人物旧温郎。rén wù jiù wēn láng。
心事珠帘月床。xīn shì zhū lián yuè chuáng。
笑里玉台重藉手,谁量。xiào lǐ yù tái zhòng jí shǒu,shuí liàng。
折得杨枝恼孟光。zhé dé yáng zhī nǎo mèng guāng。
得鲤岂思鲂。dé lǐ qǐ sī fáng。
老境其如伯道伤。lǎo jìng qí rú bó dào shāng。
但愿维罴应汝梦,称觞。dàn yuàn wéi pí yīng rǔ mèng,chēng shāng。
趁取春风慰北堂。chèn qǔ chūn fēng wèi běi táng。

南乡子

王恽

万汇帝城春。wàn huì dì chéng chūn。
况是明时选用人。kuàng shì míng shí xuǎn yòng rén。
爱煞曲山周老子,依仁。ài shā qū shān zhōu lǎo zi,yī rén。
任运□□不自论。rèn yùn bù zì lùn。
六任漫逢辰。liù rèn màn féng chén。
甚是荣华尽苦辛。shén shì róng huá jǐn kǔ xīn。
赢得归来儿女笑,苏秦。yíng dé guī lái ér nǚ xiào,sū qín。
白马红缨衫色新。bái mǎ hóng yīng shān sè xīn。

南乡子

王恽

帘影静棋枰。lián yǐng jìng qí píng。
平野风来分外清。píng yě fēng lái fēn wài qīng。
一带好山供望眼,云屏。yī dài hǎo shān gōng wàng yǎn,yún píng。
落日烟霏翠满亭。luò rì yān fēi cuì mǎn tíng。
世事不须惊。shì shì bù xū jīng。
底用相逢话独醒。dǐ yòng xiāng féng huà dú xǐng。
常使玉瓶沙上酒,如渑。cháng shǐ yù píng shā shàng jiǔ,rú miǎn。
杖履时来月下倾。zhàng lǚ shí lái yuè xià qīng。

南乡子

王恽

一雪静林皋。yī xuě jìng lín gāo。
冷压浮阳气不骄。lěng yā fú yáng qì bù jiāo。
菜甲榆椒浑不动,寂寥。cài jiǎ yú jiāo hún bù dòng,jì liáo。
赚得轻黄上柳条。zhuàn dé qīng huáng shàng liǔ tiáo。
诗思苦相撩。shī sī kǔ xiāng liāo。
酒盏新来顿绝交。jiǔ zhǎn xīn lái dùn jué jiāo。
连夜客窗寒似水,无憀。lián yè kè chuāng hán shì shuǐ,wú liáo。
谁约春风锁绮寮。shuí yuē chūn fēng suǒ qǐ liáo。

南乡子

王恽

乔木色苍苍。qiáo mù sè cāng cāng。
山顶难留落日光。shān dǐng nán liú luò rì guāng。
灯影碧流深几许,浮觞。dēng yǐng bì liú shēn jǐ xǔ,fú shāng。
来醉张家第四场。lái zuì zhāng jiā dì sì chǎng。
世事莫论量。shì shì mò lùn liàng。
相对尊前两鬓霜。xiāng duì zūn qián liǎng bìn shuāng。
富贵几时当适意,杯长。fù guì jǐ shí dāng shì yì,bēi zhǎng。
问甚春星带草堂。wèn shén chūn xīng dài cǎo táng。

春从天上来

王恽

罗绮深宫。luó qǐ shēn gōng。
记紫袖双垂,当日昭容。jì zǐ xiù shuāng chuí,dāng rì zhāo róng。
锦对香重,彤管春融。jǐn duì xiāng zhòng,tóng guǎn chūn róng。
帝座一点云红。dì zuò yī diǎn yún hóng。
正台门事简,更捷奏、清昼相同。zhèng tái mén shì jiǎn,gèng jié zòu qīng zhòu xiāng tóng。
听钧天,侍瀛池内宴,长乐歌钟。tīng jūn tiān,shì yíng chí nèi yàn,zhǎng lè gē zhōng。
回头五云双阙,恍天上繁华,玉殿珠栊。huí tóu wǔ yún shuāng quē,huǎng tiān shàng fán huá,yù diàn zhū lóng。
白发归来,昆明灰冷,十年一梦无踪。bái fā guī lái,kūn míng huī lěng,shí nián yī mèng wú zōng。
写杜娘哀怨,和泪把、弹与孤鸿。xiě dù niáng āi yuàn,hé lèi bǎ dàn yǔ gū hóng。
淡长空。dàn zhǎng kōng。
看五陵何似,无树秋风。kàn wǔ líng hé shì,wú shù qiū fēng。

点绛唇

王恽

晴倚层阑,飘飘醉上青鸾背。qíng yǐ céng lán,piāo piāo zuì shàng qīng luán bèi。
飞云崩坠。fēi yún bēng zhuì。
万叠银涛碎。wàn dié yín tāo suì。
青嶂白波,非复人间世。qīng zhàng bái bō,fēi fù rén jiān shì。
人怀霁。rén huái jì。
夕阳有意。xī yáng yǒu yì。
返照千山外。fǎn zhào qiān shān wài。

点绛唇

王恽

春雨如膏,最怜适与清明遇。chūn yǔ rú gāo,zuì lián shì yǔ qīng míng yù。
晚晴庭宇。wǎn qíng tíng yǔ。
画出樊川赋。huà chū fán chuān fù。
冉冉行云,低拂垂杨度。rǎn rǎn xíng yún,dī fú chuí yáng dù。
春如许。chūn rú xǔ。
乱花深处。luàn huā shēn chù。
几点蔷薇露。jǐ diǎn qiáng wēi lù。

点绛唇·为房祖母寿

王恽

婺女呈祥,瑞光分自云衢烂。wù nǚ chéng xiáng,ruì guāng fēn zì yún qú làn。
凤萱金灿。fèng xuān jīn càn。
留待佳辰绽。liú dài jiā chén zhàn。
林下丰容,闺壶瞻仪范。lín xià fēng róng,guī hú zhān yí fàn。
香萦篆。xiāng yíng zhuàn。
玉颜如练。yù yán rú liàn。
岁岁长康健。suì suì zhǎng kāng jiàn。

点绛唇·为承旨唐寿卿寿

王恽

秋气平分,郁葱都作充闾喜。qiū qì píng fēn,yù cōng dōu zuò chōng lǘ xǐ。
玉堂风味。yù táng fēng wèi。
磊落青云器。lěi luò qīng yún qì。
醉墨乌丝,绿绮传湘水。zuì mò wū sī,lǜ qǐ chuán xiāng shuǐ。
千秋岁。qiān qiū suì。
月波如洗。yuè bō rú xǐ。
长照金尊里。zhǎng zhào jīn zūn lǐ。

点绛唇·西湾即事

王恽

碧玉环深,一尊同醉清明后。bì yù huán shēn,yī zūn tóng zuì qīng míng hòu。
绿阴晴昼。lǜ yīn qíng zhòu。
多少闲花柳。duō shǎo xián huā liǔ。
身世虚舟,日月惊跳走。shēn shì xū zhōu,rì yuè jīng tiào zǒu。
谁豪右。shuí háo yòu。
忘怀惟有。wàng huái wéi yǒu。
拍泛船中酒。pāi fàn chuán zhōng jiǔ。

点绛唇·寿周干臣

王恽

千古诗坛,苦吟谁得风骚妙。qiān gǔ shī tán,kǔ yín shuí dé fēng sāo miào。
羡君才调。xiàn jūn cái diào。
一蹴无边徼。yī cù wú biān jiǎo。
岁岁中秋,喜见朱颜好。suì suì zhōng qiū,xǐ jiàn zhū yán hǎo。
霜蟾皎。shuāng chán jiǎo。
一尊倾倒。yī zūn qīng dào。
万事秋毫小。wàn shì qiū háo xiǎo。

点绛唇·寿涿郡房二尊亲

王恽

露影庭萱,一枝金绽钗头凤。lù yǐng tíng xuān,yī zhī jīn zhàn chāi tóu fèng。
宝花香供。bǎo huā xiāng gōng。
寿席光浮动。shòu xí guāng fú dòng。
懿范闺门,姻族同推重。yì fàn guī mén,yīn zú tóng tuī zhòng。
琼杯捧。qióng bēi pěng。
二亲安宠。èr qīn ān chǒng。
共醉玻璃瓮。gòng zuì bō lí wèng。

点绛唇·雨中故人相过

王恽

谁惜幽居,故人相过还晤语。shuí xī yōu jū,gù rén xiāng guò hái wù yǔ。
话馀联步,来看花成趣。huà yú lián bù,lái kàn huā chéng qù。
春雨霏微,吹湿闲庭户。chūn yǔ fēi wēi,chuī shī xián tíng hù。
香如雾,约君少住,读了离骚去。xiāng rú wù,yuē jūn shǎo zhù,dú le lí sāo qù。

点绛唇·雨宵即事

王恽

春雨空蒙,晚来点缀闲庭景。chūn yǔ kōng méng,wǎn lái diǎn zhuì xián tíng jǐng。
一床灯影。yī chuáng dēng yǐng。
润入琴丝冷。rùn rù qín sī lěng。
清夜沉沉,谁慰孤怀耿。qīng yè chén chén,shuí wèi gū huái gěng。
云生鼎。yún shēng dǐng。
倚窗高咏。yǐ chuāng gāo yǒng。
爱此春宵永。ài cǐ chūn xiāo yǒng。