古诗词

沈孝孙孝感行,为谢医沈日新

郑元祐

吴东门,葑泥千顷曾无根。wú dōng mén,fēng ní qiān qǐng céng wú gēn。
舟行滉漾渺无际,天水日夜相吐吞。zhōu xíng huàng yàng miǎo wú jì,tiān shuǐ rì yè xiāng tǔ tūn。
太平日久、人烟聚落散布洲渚上,绳擉网罟往往成人村。tài píng rì jiǔ rén yān jù luò sàn bù zhōu zhǔ shàng,shéng chuò wǎng gǔ wǎng wǎng chéng rén cūn。
沈仲说父、奉其高年之祖母,避喧却扫于此安晨昏。shěn zhòng shuō fù fèng qí gāo nián zhī zǔ mǔ,bì xuān què sǎo yú cǐ ān chén hūn。
说也不惟、文行一如李令伯,零丁孤苦、形影相依惟此祖与孙。shuō yě bù wéi wén xíng yī rú lǐ lìng bó,líng dīng gū kǔ xíng yǐng xiāng yī wéi cǐ zǔ yǔ sūn。
祖母今年九十岁,十年三蒙赐帛恩。zǔ mǔ jīn nián jiǔ shí suì,shí nián sān méng cì bó ēn。
孙扶母出拜君命,能无芳鲜列酒樽?sūn fú mǔ chū bài jūn mìng,néng wú fāng xiān liè jiǔ zūn?
阿奶喜欢、一一为孙加啖歠,便出泄泻腑脏如雷奔。ā nǎi xǐ huān yī yī wèi sūn jiā dàn chuò,biàn chū xiè xiè fǔ zàng rú léi bēn。
耄龄久衰元气薄,数日不复欣盘飧。mào líng jiǔ shuāi yuán qì báo,shù rì bù fù xīn pán sūn。
说忧形于色,苦形于言。shuō yōu xíng yú sè,kǔ xíng yú yán。
东吴世医沈君日新父,与沈世契、如水有委则有源。dōng wú shì yī shěn jūn rì xīn fù,yǔ shěn shì qì rú shuǐ yǒu wěi zé yǒu yuán。
新至切母脉,察母虚实寒与温。xīn zhì qiè mǔ mài,chá mǔ xū shí hán yǔ wēn。
谓非药可疗,精凿曾经腊水浸,中有谷气可以回脾元。wèi fēi yào kě liáo,jīng záo céng jīng là shuǐ jìn,zhōng yǒu gǔ qì kě yǐ huí pí yuán。
作麋饮母病良愈,说也乐甚,再拜谢新难具论。zuò mí yǐn mǔ bìng liáng yù,shuō yě lè shén,zài bài xiè xīn nán jù lùn。
嗟哉说与新,时之人,孝如说、艺如新,皆可敦薄俗、厚彝伦。jiē zāi shuō yǔ xīn,shí zhī rén,xiào rú shuō yì rú xīn,jiē kě dūn báo sú hòu yí lún。
只今圣王敷五教、举逸民,一朝徵车轰动龙伯国,陈情有表应更语谆谆。zhǐ jīn shèng wáng fū wǔ jiào jǔ yì mín,yī cháo zhēng chē hōng dòng lóng bó guó,chén qíng yǒu biǎo yīng gèng yǔ zhūn zhūn。
新也上医国固有道,说也孝感、可以假上帝通神。xīn yě shàng yī guó gù yǒu dào,shuō yě xiào gǎn kě yǐ jiǎ shàng dì tōng shén。
明是谓同姓,不减骨肉亲。míng shì wèi tóng xìng,bù jiǎn gǔ ròu qīn。
二子孝与艺,流布千秋春。èr zi xiào yǔ yì,liú bù qiān qiū chūn。

郑元祐

元处州遂昌人,迁钱塘,字明德,号尚左生。少颖悟,刻励于学。顺帝至正中,除平江儒学教授,升江浙儒学提举,卒于官。为文滂沛豪宕,诗亦清峻苍古。有《遂昌杂志》、《侨吴集》。 郑元祐的作品>>

猜您喜欢

次泰监司提兵东广,留别吴中诸友韵二首

郑元祐

白发萧萧尚草元,故人江海慰衰年。bái fā xiāo xiāo shàng cǎo yuán,gù rén jiāng hǎi wèi shuāi nián。
功成伫俟归来日,只在城南尺五天。gōng chéng zhù qí guī lái rì,zhǐ zài chéng nán chǐ wǔ tiān。

寄贡泰甫授经二首

郑元祐

姑苏台下雨声寒,舍馆青灯语夜闲。gū sū tái xià yǔ shēng hán,shě guǎn qīng dēng yǔ yè xián。
父子日为师友处,遗经不厌静中看。fù zi rì wèi shī yǒu chù,yí jīng bù yàn jìng zhōng kàn。

寄贡泰甫授经二首

郑元祐

风风雨雨百花洲,何日春晴一醉游?fēng fēng yǔ yǔ bǎi huā zhōu,hé rì chūn qíng yī zuì yóu?
满日青山吟藉草,鸱夷未许独扁舟。mǎn rì qīng shān yín jí cǎo,chī yí wèi xǔ dú biǎn zhōu。

送僧还开先

郑元祐

庐山面目翠千层,飞屩孤禅不厌登。lú shān miàn mù cuì qiān céng,fēi juē gū chán bù yàn dēng。
绝顶倚云无脚力,潭珠三伏洒寒冰。jué dǐng yǐ yún wú jiǎo lì,tán zhū sān fú sǎ hán bīng。

送陈玄礼之杭二首

郑元祐

钱唐湖上雁声秋,凉入明公紫绮裘。qián táng hú shàng yàn shēng qiū,liáng rù míng gōng zǐ qǐ qiú。
庾信清贫何逊老,登临难写古人愁。yǔ xìn qīng pín hé xùn lǎo,dēng lín nán xiě gǔ rén chóu。

送陈玄礼之杭二首

郑元祐

青山绕郭候潮过,今古兴怀意绪多。qīng shān rào guō hòu cháo guò,jīn gǔ xīng huái yì xù duō。
到夜令人尚无寐,弯弯月子竹枝歌。dào yè lìng rén shàng wú mèi,wān wān yuè zi zhú zhī gē。

赠曹相士

郑元祐

魏武子孙谁尚贤,相人唐举得真传。wèi wǔ zi sūn shuí shàng xián,xiāng rén táng jǔ dé zhēn chuán。
王侯蝼蚁知同尽,留取双瞳鉴碧天。wáng hóu lóu yǐ zhī tóng jǐn,liú qǔ shuāng tóng jiàn bì tiān。

送何举人北上二首

郑元祐

练川文学旧从游,户屦儒生学最优。liàn chuān wén xué jiù cóng yóu,hù jù rú shēng xué zuì yōu。
北上神京当六月,凉风桂子已含秋。běi shàng shén jīng dāng liù yuè,liáng fēng guì zi yǐ hán qiū。

送何举人北上二首

郑元祐

闻说京师喜气多,万家齐唱董逃歌。wén shuō jīng shī xǐ qì duō,wàn jiā qí chàng dǒng táo gē。
坞金何日宽民赋?wù jīn hé rì kuān mín fù?
海宇频频望泰和。hǎi yǔ pín pín wàng tài hé。

王元章梅

郑元祐

孤山无复看梅花,寂寞咸平处士家。gū shān wú fù kàn méi huā,jì mò xián píng chù shì jiā。
留得王髯醉时笔,岁寒仍旧发枯槎。liú dé wáng rán zuì shí bǐ,suì hán réng jiù fā kū chá。

陆仲明居笠泽,以卜养亲,裕如也,诗以赠之二首

郑元祐

韩墅桥边陆抗家,灼龟灵应足生涯。hán shù qiáo biān lù kàng jiā,zhuó guī líng yīng zú shēng yá。
行人握粟遥相顾,虔奉慈亲度岁华。xíng rén wò sù yáo xiāng gù,qián fèng cí qīn dù suì huá。

陆仲明居笠泽,以卜养亲,裕如也,诗以赠之二首

郑元祐

事亲能孝祗天知,母子团圞不皱眉。shì qīn néng xiào zhī tiān zhī,mǔ zi tuán luán bù zhòu méi。
卖卜得钱勤孝养,菜羹香里及时炊。mài bo dé qián qín xiào yǎng,cài gēng xiāng lǐ jí shí chuī。

虞胜伯画雨竹

郑元祐

渭川烟雨绿漪漪,公子飞云出砚池。wèi chuān yān yǔ lǜ yī yī,gōng zi fēi yún chū yàn chí。
万个青琅秋一抹,高梢特耸凤凰枝。wàn gè qīng láng qiū yī mǒ,gāo shāo tè sǒng fèng huáng zhī。

顾定之竹二首

郑元祐

虎头孙子顾参军,八法纵衡写墨君。hǔ tóu sūn zi gù cān jūn,bā fǎ zòng héng xiě mò jūn。
龙伯由来宝湖石,凤毛何事刷春云?lóng bó yóu lái bǎo hú shí,fèng máo hé shì shuā chūn yún?

顾定之竹二首

郑元祐

石屋老人画竹石,后之学者森如织。shí wū lǎo rén huà zhú shí,hòu zhī xué zhě sēn rú zhī。
河源一分百派殊,天下纷纷竟谁识?hé yuán yī fēn bǎi pài shū,tiān xià fēn fēn jìng shuí shí?